Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 668 - Chương 668: Gió Cùng Đao

Chương 668: Gió cùng đao Chương 668: Gió cùng đao

Kẻ thù gặp mặt vô cùng giận dữ.

Hai bên ngầm hiểu ý nhau, không hẹn mà cùng thay đổi phương hướng, tránh chiến trường của các tu sĩ kỳ Kết Đan.

Khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần, dưới bầu trời đầy sao, bọn họ đã có thể nhìn thấy vẻ mặt dự tợn của kẻ địch trước mặt.

-Khởi trận!

Tần Tang hét lớn một tiếng.

Trong trận chiến, có rất nhiều trận nhãn, mỗi một trận nhãn đều do những cao thủ có tiếng như Tần Tang, Vinh sư huynh đứng đầu, mỗi người ‘quản lý' một khu vực, tập hợp đầy đủ sức mạnh của các đồng môn xung quanh để đối đầu với kẻ địch.

Mặc dù tu vi của Tần Tang không được cao lắm, nhưng danh tiếng của Vô Ảnh Kiếm lại cực kỳ vang dội, hơn nữa hắn không bỏ sót bất kỳ một trận đại chiến nào, bởi vậy kinh nghiệm của hắn rất phong phú.

Những người còn lại im phăng phắc, không nói một tiếng nào, chỉ mấy cao thủ như bọn họ vẫn giao lưu truyền âm cho nhau.

Thời cơ đã đến, mấy người bọn họ đồng loạt ra lệnh.

Nghe theo mệnh lệnh của Tần Tang, tất cả tu sĩ xung quanh đều đồng thanh hét lớn, cùng nhau thôi động linh lực từ trong cơ thể, lấy Tần Tang làm trung tâm để hội tụ linh lực.

Tần Tang giơ cao hai tay, linh lực của mọi người hòa vào nhau trong lòng bàn tay hắn, rồi biến thành một quả cầu ánh sáng cực kỳ chói mắt, hoàn toàn không thua kém gì ánh trăng sáng trên bầu trời.

Linh lực không ngừng gia tăng, Tần Tang phải cố gắng hết sức để khống chế linh lực, hai tay hắn nổi đầy gân xanh, cơ thể khẽ run lên.

Tất cả mọi người ngưng tụ thành một, đáng tiếc trận chiến tuy mạnh, nhưng sức mạnh lại bị hạn chế, không thể cứ gia tăng không giới hạn, nếu không sợ rằng Tần Tang sẽ bị nổ tung mà chết.

Hiện tại, sức mạnh trong cơ thể Tần Tang đã đạt tới giới hạn.

Mấy người Mục Nhất Phong vây quanh, bảo vệ cho Tần Tang, đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

-Dừng!

Khi quả cầu ánh sang ngưng tụ đến giới hạn, Tần Tang cắn chặt răng, nhanh chóng tạo ra một ấn quyết vô cùng lộn xộn, khi ấn quyết biến đổi, quả cầu ánh sáng cũng nhanh chóng biến đổi theo, dần dần hình thành một thanh khí đạo.

Khí đao chỉ dài hơn một thước, thân đao thanh mảnh, sáng như ngọc, đầu nhọn phía trước hướng lên trên, nhìn vô cùng tinh xảo.

Khí đao hội tụ nhiều linh lực của cao thủ Trúc Cơ như vậy nên không ai dám xem thường nó.

Lưỡi đao lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, khi nhìn khí đao bằng mắt thường lại có ảo giác bị cắt đứt.

Mấy người Vinh sư huynh và Tần Tang cũng đồng thời làm động tác tương tự.

Từng chuôi khí đao có hình dạng giống nhau hình thành phía trên chiến trận, sau đó dưới sự điều khiển của mấy người Tần Tang đồng thời cùng bay về phía trước chiến trận.

Một loạt khí đao chĩa vào chiến trận của Thiên Hành Minh ở phía xa.

Cùng lúc đó, kẻ địch ở phía đối diện cũng không cam chịu rớt lại phía sau, bọn họ tạo thành một cơn gió lớn.

Cơn lốc quét qua, phong nhận lạnh lẽo khiến cho vô số người phải sợ hãi.

Cơn gió lốc thổi qua tạt vào mặt, không chỉ có phong nhận, ngay cả bản thân cơn gió lốc trở nên chân thực, vắt ngang và che khuất cả bầu trời đêm đầy sao, mang theo một áp lực cực lớn làm cho người ta không thở nổi.

Cơn gió lốc tàn phá bừa bãi dường như muốn xé nát không gian này.

Hắn không nghe thấy gì ngoại trừ tiếng rít liên tục không ngừng bên tai.

Linh khí hỗn loạn tác động tới tận tâm can của tất cả mọi người đối mặt với cảnh tượng đáng sợ như vậy, vẻ mặt của các tu sĩ ở Tiểu Hàn Vực vô cùng căng thẳng, ánh mắt đông cứng lại.

Tần Tang không nhìn Thiên Hành Minh, mà chăm chú vào khí đao mà hắn điều khiển.

Cơn gió lốc tiến đến càng ngày càng gần.

Lúc này, khí đao cuối cùng cũng di chuyển.

Khí đao bay về phía trước, đao trận đối chọi gay gắt với gió lốc, phát ra ánh sáng chói mắt.

Nhìn bằng mắt thường, tất cả khí đao dường như hòa làm một, biến thành một con rồng to lớn, trong tiếng rít, lao thẳng vào cơn gió lốc.

'Ầm ầm. . .'

Trời đất rung chuyển.

Vụ va chạm khủng khiếp làm cho tất cả tu sĩ đều lỡ một nhịp.

Thậm chí, các tu sĩ kỳ Kết Đan ở chiến trường xa xa cũng bị kinh động, tất cả dừng lại trong chốc lát, đồng loạt quay ra nhìn về phía này.

Cơn gió lốc nuốt chửng cả khí đao.

Lưỡi đao chém vỡ phong nhận.

Khu vực trung tâm hỗn loạn hỗn loạn nhất hình thành một phong nhãn đáng sợ.

Bên trong phong nhãn, gió và đao đan vào nhau, linh lực giữa trời đất cũng bị xét nát, không thấy rõ thứ gì.

Dư âm của vụ va chạm tác động đến bốn phương tám hướng, trên mặt nước xuất hiện một xoáy nước lớn dường như có thể nhìn thấy cả cây cỏ dưới đáy hồ.

Sóng lớn cuồn cuộn, nước chảy xiết, nhưng vẫn không thể nào lấp đầy xoáy nước khổng lồ đó.

Dư âm tác động đến hai chiến trường phía trước, linh khí sôi trào mãnh liệt bên trong thuỷ triều, trộn lẫn khí đao và những phong nhận nhỏ, vẫn có sức công phá khiến lòng người run sợ.

Tiểu Hàn Vực xôn xao, hỗn loạn, không cần mệnh lệnh, tất cả mọi người đều sử dụng pháp khí, ngăn cản dư âm.

Mục Nhất Phong dẫn người ngăn phía trước Tần Tang, giơ Cửu Hỏa Thần Phong lên cao.

Đúng lúc này, Tần Tang đột nhiên rên lên một tiếng, cổ họng ngòn ngọt, sắc mặt trắng bệch, cơ thể cũng lắc lư một cái, dường như không thể đứng vững.

Mục Nhất Phong phát hiện Tần Tang có gì đó bất thường, lập tức quay đầu nhìn lại.

Tần Tang khẽ lắc đầu ra hiệu bản thân không sao.

Khí đao mà hắn điều khiển đã bị hủy, khi khí đao bị hủy thì sẽ phản phệ bản thân,nhưng đây không phải là lần đầu tiên hắn làm ‘Trận Nhãn’, hắn cực kỳ thuần thục, thấy tình thế không ổn lập tức chặt đứt kết nối với khí đao, nên chỉ bị thương nhẹ, vết thương nhỏ, không đáng kể, sẽ không ảnh hưởng đến chiến lực của hắn.

Tần Tang vội vàng uống một viên đan dược trị thương, sau đó hắn liếc mắt nhìn dư âm đang tấn công phía trước, lập tức ra lệnh, ngay sau đó một thanh khí đao khác hình thành, dưới sự điều khiển của Tần Tang lao thẳng vào phong nhãn.
Bình Luận (0)
Comment