Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 691 - Chương 691: Mục Đích Thật Sự

Chương 691: Mục đích thật sự Chương 691: Mục đích thật sự

Phía trước sẽ có cái gì đây?

Trong lòng Tần Tang cảm thấy hiếu kỳ, trên mặt vẫn rất bình tĩnh, vô cùng khôn khéo làm theo mệnh lệnh của Cảnh bà bà.

Cùng lúc đó, bên trong Nguyên Thần không gian của hắn bắt đầu nổi dậy mạnh mẽ, âm thầm điều động thần thức, đồng thời Ô Mộc Kiếm cũng lặng lẽ thoát khỏi nguyên thần, thân kiếm khẽ run, vận sức chờ hiệu lệnh.

Hắn không có ý định, cũng không dám động thủ với Cảnh bà bà.

Với tính cách của Cảnh bà bà, hẳn cũng sẽ không hủy bỏ lời hứa, làm ra loại chuyện như mượn gió bẻ măng.

Nhưng hắn vẫn phải đề phòng, nếu trước đó tất cả những việc Cảnh Bà Bà làm đều là để ngụy trang, thì hắn chỉ có thể nhận thua, nhưng cũng sẽ không dễ dàng giơ tay chịu trói, liều chết cũng phải phản kháng đến cùng.

Tin tưởng Ô Mộc Kiếm nhất định sẽ khiến cho bà ấy có ấn tượng sâu sắc!

Đường đá dài hơn tưởng tượng của hắn nhiều.

Cuối cùng, phía trước xuất hiện hai cái cột đá đã nứt gãy , đứng sừng sững ở hai bên đường.

Cột đá vô cùng thô to, như hai cái trụ Kình Thiên khổng lồ, có thể tưởng tượng lúc chúng còn nguyên vẹn nhất định rất cao, nói không chừng có thể vượt qua cả khe núi này, chạm đến tời xanh.

Đáng tiếc hiện tại đã gãy tận gốc, chỉ còn lại tàn dư.

Xung quanh trụ đá là những khối đá lớn nằm ngổn ngang hỗn loạn, nhìn về phía trước cũng không nhìn thấy được gì rõ ràng, hình như là một quảng trường được trải bằng đá.

Bóng người Tần Tang chợt ngừng lại một chút, không nghe thấy mệnh lệnh mới của Cảnh bà bà, đành phải tiếp tục đi, rất nhanh đã đi đến bên cạnh hai cột đá, một cái quảng trường vô cùng rộng lớn xuất hiện trước tầm mắt bọn họ.

Khó có thể tưởng tượng được, ở đáy khe núi này, lại có một khoảng không gian lớn như vậy, hơn nữa còn là di tích của một quảng trường rộng lớn đầy khí thế.

Đứng bên cạnh quảng trường, Tần Tang cảm thấy bản thân thật nhỏ bé.

Quảng trường hình tròn, được tạo thành từ vô số hòn đá dài rộng khoảng chừng hơn mười trượng giống nhau như đúc, những tảng đá được xếp từng vòng ngay ngắn tạo nên một hình thù kì lạ.

Đúng thì là, bên ngoài cao, mà ở giữa lại thấp, tạo thành hình dạng như một cái phễu.

Nếu như ngược lại, ở giữa cao, bên ngoài thấp, thì sẽ giống như tế đàn dùng để tiến hành tế trời.

Loại hình dáng cổ quái như thế này, Tần Tang rất khó nhận ra được mục đích sử dụng thật sự của quảng trường này là gì.

Ở phía ngoài cùng của quảng trường, còn có một số cột trụ tương tự, cũng đều bị gãy tận gốc, bên trong quảng trường có rất nhiều hòn đá to nhỏ chồng chất, chính là những gì còn sót lại của các cột đá này.

Những hòn đá tàn dư đập vỡ phía bên trong quảng trường, tạo ra tổn hại vô cùng lớn, một cảnh tượng suy tàn đổ nát.

Càng kì lạ hơn chính là, Tần Tang nhìn xung quanh một vòng, phát hiện bên trong quảng trường lại chẳng có một mảnh vỡ cấm chế nào cả.

Cả khe sâu trải đầy cấm chế, có thể nói là mười bước đi một bước hiểm, mà chỉ có duy nhất nơi đây là ngoại lệ.

Quảng trường dường như là Tịnh Thổ duy nhất bên trong khe núi này.

Đây rõ ràng là một nơi bị bỏ hoang.

Giống như lúc hắn vừa mới tiến vào, nhìn thấy thạch đình nằm ở bên cạnh đầm nước, không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, sau khi bị phá hủy, vẫn không có ai hỏi thăm.

Nhưng sau khi nhìn thấy hình dáng quái dị của mảnh vỡ cấm chế, Tần Tang cũng không dám coi thường nơi này.

Chẳng lẽ là trong quảng trường còn sót lại sức mạnh kì lạ nào đó, đã đuổi những mảnh vỡ cấm chế đi?

Tần Tang liếc nhìn, phát hiện Cảnh Bà Bà cũng từ phía sau vai hắn bay đến, hắn nhìn xung quanh một lượt, trong lòng biết rằng đây hẳn là nơi mà Cảnh Bà Bà nhắm đến.

Bà ấy tốn bao nhiêu tâm huyết để vào được nơi này, nhất định là có nguyên nhân, bên trong có lẽ đang cất giấu báu vật gì đó.

Tần Tang cúi đầu, nhìn vị trí ở trung tâm quảng trường, nơi đó gây chú ý nhất, nhưng đã bị những mảnh vỡ của cột đá chất đầy, che lấp hoàn toàn thứ gì đó ở bên trong.

Hắn cũng hiểu chừng mực, kìm nén sự hiếu kỳ của bản thân, càng không có suy nghĩ tham lam nào hết.

Hoàn thành lời hứa với Cảnh Bà Bà xong, Tần Tang thầm nghĩ đến thoát thân ngay lập tức.

Nghĩ đến đó, Tần Tang truyền âm hỏi:

- Tiền bối, có phải bà...

Không ngờ, Tần Tang mới nói được một nửa, đột nhiên bị một âm thanh trầm đục cắt ngang.

Nguồn gốc của nó xuất phát từ vị trí ở trung tâm của quảng trường.

Âm thanh này vang lên vô cùng đột ngột, Cảnh Bà Bà cũng không hề làm bất cứ hành động gì, nơi phát ra âm thanh nằm dưới lớp đá vụn ở trung tâm quảng trường.

Sắc mặt Tần Tang thay đổi lớn, tầm mắt vừa chuyển, liền nhìn thấy những mảnh vỡ của cột đá đang nằm chồng chất một chỗ đột nhiên hơi động đậy, dường như có thứ gì đó ở bên trong muốn phá bỏ phong ấn mà thoát ra.

Theo sự chuyển động đó, dưới đáy những mãnh vỡ của cột đá bỗng dưng sáng bừng lên, hào quang chiếu sáng khắp mọi nơi, giữa những khe hở, từng tia sáng màu trắng phóng ra, trong nháy mắt đã quét sạch quảng trường tối tăm, chiếu rọi sáng rực cả một vùng trời.

Thấy cảnh như vậy, trong lòng Tần Tang nổi lên báo động, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu hắn chính là đi mau, hắn cũng chẳng muốn tranh giành cái đống hỗn độn này.

Nghĩ đến đây, Tần Tang dứt khoát đưa ra quyết định, không đợi Cảnh Bà Bà đáp lại, lập tức xoay người rời đi.

Đáng tiếc không giống như hắn mong muốn, Tần Tang vừa định đi, một luồng linh lực dao động mạnh mẽ từ sâu trong quảng trường đột nhiên xuất hiện, trực tiếp nổ tung đống mảnh vỡ của cột đá kia.

Trong lúc nhất thời, đá vụn bay tán loạn khắp trời, khói bụi nổi lên bốn phía.

Một mảng hỗn loạn.

Cảnh tượng khiến cho Tần Tang không thể nào tưởng tượng nổi lại xuất hiện, có ba bóng người phóng lên cao.
Bình Luận (0)
Comment