Chương 693: Giang Sơn Ẩn Nguyệt Đồ
Chương 693: Giang Sơn Ẩn Nguyệt Đồ
Chưởng môn của Nguyên Thận Môn còn chưa đến, chỉ có ba người này thôi thì cũng không thể khinh thường, thanh niên tuấn tú kia ít nhất cũng là Giả Đan cảnh, lão giả cùng thanh niên mặc thường phục không còn nghi ngờ gì nữa, hai người họ đều là Kim Đan cao thủ.
Ánh mắt Tần Tang không ngừng quan sát xung quanh, hắn nhìn không ra, Cảnh Bà Bà là cố ý kéo hắn xuống nước, hay chỉ là trùng hợp, khi hai người họ vừa đến đây, thì đúng lúc gặp phải ba người của Nguyên Thận Môn cùng tiến vào.
Nhưng bây giờ không phải lúc để lo lắng những chuyện đó.
Hắn không thể kịp thời thoát khỏi đây, phải đối mặt với ba người của Nguyên Thận Môn, hiển nhiên cũng không thể chỉ lo thân mình được rồi
Chưa nói đến Chưởng Tinh Lão Nhân đã sớm động sát tâm với hắn, chỉ cần trong ba người này, có một người sống sót trở về, hắn có trăm cái miệng cũng không biện bạch được.
Hắn sẽ trở thành kẻ địch của Nguyên Anh đại năng và Nguyên Thận Môn - một trong chính đạo Bát Tông.
Thậm chí có thể vì cùng Cảnh Bà Bà âm mưu bí mật tiến vào Chỉ Thiên Phong, mà bị toàn bộ Tiểu Hàn Vực xem là phản đồ.
Bất cứ hậu quả nào, thì Tần Tang cũng không thể gánh nổi.
Dường như, chỉ còn một lựa chọn duy nhất....
- Bà là ai, mà lại dám ăn nói vô lễ với chưởng môn như thế hả!
Chưởng Tinh Lão Nhân quát lạnh một tiếng, mặt mày hầm hầm, nhìn chằm chằm vào Cảnh Bà Bà.
Hai thanh niên bên cạnh hắn cũng giận tím mặt, ra vẻ muốn xông lên, lại bị Chưởng Tinh Lão Nhân phất tay ngăn cản.
Dáng vẻ và giọng điệu của Cảnh Bà Bà, rõ ràng không thể coi thường được, khiến cho Chưởng Tinh Lão Nhân dự cảm được, sẽ có việc không lành, nên hết sức cảnh giác.
Tần Tang nghe vậy âm thầm nghi ngờ, Cảnh Bà Bà rất thần bí, Chưởng Tinh Lão Nhân lại không quen biết bà ấy, chẳng lẽ Cảnh Bà Bà thật sự là Nguyên Anh đẳng cấp đại năng.
Không biết vì sao Cảnh Bà Bà lại kết thù kết oán với Lãnh Vân Thiên, không tiếc mạo hiểm bản thân, trăm phương ngàn kế tiến vào Chỉ Thiên Phong đổ nát này.
Cảnh Bà Bà nhướng cao mày lạnh nhạt liếc qua, không để ý tới lời chất vấn của Chưởng Tinh Lão Nhân, bà không nhìn thanh niên tuấn tú, mà tầm mắt dừng ở chỗ lão giả và thanh niên mặc thường phục, thản nhiên nói:
- Chưởng Tinh Lão Nhân, Ngu Sơn Đình, hai tên chưởng lão của Nguyên Thận Môn, là phụ tá đắc lực của Lãnh Vân Thiên. Các ngươi nếu đã hết lòng trung thành với Lãnh Vân Thiên, muốn thay hắn trả hết tội nghiệt mà hắn gây ra, chắc hẳn sẽ không có lời gì oán trách....
- Ngông cuồng!
- Muốn chết!
Cả ba người của Nguyên Thận Môn gầm lên.
Mái tóc bạc của Chưởng Tinh Lão Nhân tung bay, ngân bào phất lên, mang đến cuồng phong.
Gió lớn nổi lên khiến cho đất đá dần chuyển động sau đó bay mù trời, rồi lại hóa thành một mảng trời sao nhỏ, ánh sao chói lọi.
Rõ ràng ngân bào này là một món pháp bảo, Tần Tang đứng xem ở bên ngoài quảng trường, nhìn không ra phẩm chất của nó.
Bởi vì tu vi của Chưởng Tinh lão nhân bị áp chế ở trình độ của Giả Đan cảnh, không thể phát huy toàn bộ uy lực của pháp bảo.
Dù vậy, cũng không thể khinh thường sức mạnh của ngân bào này, trời sao bao phủ toàn bộ cả quảng tường, không chừa lại một chút khe hở nào, nhưng vẫn chưa chạm đến cấm chế ở phía bên ngoài quảng trường.
Chưởng Tinh lão nhân chính là thành danh Kim Đan, cũng là đại tu sĩ Kết Đan Kỳ Hậu Kỳ, tất chiên là kinh nghiệm chiến đấu cực kì phong phú, liếc mắt một cái cũng phát hiện ra cấm chế bên ngoài quảng trường không dễ đối phó.
Trời sao hiện thế, Chưởng Tinh Lão Nhân một tay chỉ lên trời, chi phối những ngôi sao.
Chỉ một thoáng, hàng vạn hàng ngàn ngôi sao đột ngột chuyển động, hội tụ thành một chòm sao tỏa ra ánh sáng rực rỡ, mang theo sát ý vô tận, từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt liền phóng xuống người của Cảnh Bà Bà.
Chỉ nhìn một cái liền hiểu được toàn bộ.
Tần Tang cũng không phải lần đầu tiên đứng bên cạnh xem Kim Đan đấu pháp, có được pháp lực cao cường giống như Chưởng Tinh Lão Nhân cũng chẳng được mấy người, thực lực chân chính của ông ấy nhất định là vô cùng đáng sợ.
Ở bên kia, thanh niên mặc thường phục tên là Ngu Sơn Đình gương mặt vẫn tĩnh lặng như nước, trên đỉnh đầu hắn bắt đầu hiện ra một cái Hoàng Đồng Đại Chung, bên trong chuông lớn khí tím vờn quanh, bề ngoài tỏa ra hoàng quang chói mắt, cùng với ánh sao hòa lẫn vào nhau.
'Ầm!'
Chỉ thấy khí tím bên trong chuông đồng cuồn cuộn nổi lên. Sau đó nổ vang một tiếng đinh tai nhức óc, một tiếng chuông vang này có thể khiến người ta kinh hồn bạt vía, trái tim của Tần Tang cũng theo tiếng chuông mà chấn động mạnh mẽ, cảm giác hơi khó chịu một chút.
'Boong!'
Tiếng chuông chấn động tỏa ra sóng âm mà mắt thường có thể thấy được, cùng một luồng khí tím tuông ra, hóa thành ngàn cơn sóng lớn, không phân cao thấp với chùm sáng biến ảo của Chưởng Tinh Lão Nhân.
Tuy rằng tu vi của bọn họ bị áp chế ở Giả Đan cảnh, nhưng sẽ không bị pháp bảo hạn chế, cho nên bọn họ có thể sử dụng pháp bảo của mình linh động như nhau, mặc dù uy lực của pháp bảo nhất định sẽ giảm đi, nhưng cũng mạnh hơn nhiều so với pháp khí.
So sánh với bọn họ, thì kiếm khí mà thanh niên tuấn tú kia đánh ra lại không thu hút lắm, hoàn toàn bị hai món pháp bảo kia lấn át.
Đối mặt với sự tấn công từ ba phía, Cảnh Bà Bà vẫn bình tĩnh như cũ, vươn ngón tay ngọc, nhẹ nhàng điểm vào khoảng không, một quyển tranh cuộn liền từ đầu ngón tay bà bay ra.
Tranh cuộn bay nhanh như gió, xoay tròn, ngày càng biến lớn lên, cho đến khi dài khoảng ba thước, ở trên không trung từ từ mở ra.
Một bức Giang Sơn Ẩn Nguyệt đồ xuất hiện trước mắt mọi người, người vẽ nên bức tranh này có thể nói là người tinh tế nhất thế gian, hình ảnh giang sơn trên tranh được biển mây bao phủ, giữa biển mây bát ngát trùng điệp, chỉ có một vầng trăng tròn.