Chương 696: Đấu pháp
Chương 696: Đấu pháp
Đáng tiếc, tuy rằng thanh niên tuấn tú này lời nói tự cao, nhưng khi đấu pháp lại không hề coi thường kẻ địch, khiến cho Tần Tang không tìm được cơ hội để dùng phù bảo đánh lén hắn, bị Ô Chùy thúc ép, che dấu không nổi nữa.
Kính tròn bay lên trên cao, hướng về phía Ô Chùy.
'Ầm!'
Hai món phù bảo không ai nhường ai, vừa chạm vào liền tách ra.
Sau va chạm ngắn ngủi, thì hóa thành hai luồng ánh sáng một đen, một xanh. Ở giữa Tần Tang và thanh niên tuấn, bắt đầu truy đuổi nhau.
Sau hơn mười hiệp liên tiếp, Tần tang đã thăm dò được khá chi tiết về thanh niên tuấn tú kia.
Tu vi của hắn không thua kém đám người như Vinh sư huynh, Miêu Hưng Lan, nhưng kinh nghiệm chiến đấu thì còn kém xa, thậm chí còn không bằng những người có đẳng cấp bình thường trong số các tu sĩ Giả Đan cảnh ở trên Quan Tinh Đảo.
Nhưng bảo vật của hắn rất đa dạng, sau phù bảo, lại liên tiếp tế ra cả đống pháp khí, mỗi một món đều không tầm thường, uy lực mạnh mẽ, khiến người khác khó lòng phòng bị.
Phối hợp lại với nhau, khiến Tần Tang cũng phải bình tĩnh đối phó.
Tần Tang đoán chừng lai lịch của thanh niên tuấn tú không hề tầm thường.
Đáng tiếc hắn vẫn còn quá non, những pháp khí này cũng không thể giúp hắn chuyển ưu thế thành thắng thế, đây vẫn còn đang trong hoàn cảnh Tần Tang không hề dùng đến Ô Mộc Kiếm.
Giao thủ một khoảng thời gian, Tần Tang ứng phó với thanh niên tuấn tú cũng dần thoải mái hơn, thậm chí còn có thể một công đôi việc, vừa đối phó với hắn, vừa lén xem chiến đấu ở nơi khác.
Cảnh Bà Bà lấy một đánh hai.
Tần Tang bây giờ mới biết, chim Thanh Loan không chỉ đơn giản dùng để làm thú cưỡi, không ngờ nó còn có thực lực đáng sợ như vậy, cùng Ngu Sơn Đình ngự sử pháp bảo, đánh tới đánh lui, cũng không hề rơi vào thế hạ phong.
Thanh Loan trợ giúp Cảnh Bà Bà tách hai đối thủ ra, để bà ấy có thể chuyên tâm đối phó với Chưởng Tinh Lão Nhân.
Ngu Sơn Đình biết Cảnh Bà Bà là mục tiêu quan trọng nhất, không muốn tiếp tục dây dưa với Thanh Loan nữa, dự tính bức lui Thanh Loan, để có thể liên thủ với Chưởng Tinh Lão Nhân, nhưng trước sau vẫn không thể đạt được như ý muốn.
'Boong'
Tiếng chuông liên tục vang dội, kinh thiên động địa, kéo dài không ngừng.
Khí tím như sương mù, khi thì ngưng tụ thành đao kiếm, nhanh như chớp, lộ rõ sự sắc bén; khi thì lại biến hóa thành đủ loại thú dữ như long, phượng, sư tử, hổ, báo muôn hình vạn trạng, khí thế hung tợn độc ác ngút trời...
Cho dù là đao kiếm hay là thú dữ cũng không phải là đối thủ của Thanh Loan, tất cả đều bị Thanh Loan dùng chiếc mỏ nhọn hoắc của nó xé xác rất nhanh.
Chuông đồng không thể làm gì được Thanh Loan, Chu Sơn Đình mấy lần đều thất bại mà rút lui, còn bị Thanh Loan mổ trúng, vẻ mặt của hắn không thể nào giữ bình tĩnh nổi nữa, hai mắt tràn ngập sự tức giận.
'Boong'
Một tiếng chuông này vang dội khác thường, hùng hồn trầm thấp.
Chuông đồng rung lên mạnh mẽ, giữa những trận dư âm vang tiếng ong ong, nó tự động rời khỏi đỉnh đầu của Ngu Sơn Đình, bay vọt lên, rồi đè xuống trấn áp Thanh Loan ở bên dưới.
Khí tím phun trào vô tận,
Phủ kín trời đất.
Giờ khắc này, chuông đồng giống như một ngọn núi cao sừng sững, khí thế như vạn quân, sấm gió nổi lên, muốn nhốt Thanh Loan lại, trấn áp, luyện hóa, nghiền nó thành bột mịn.
Vốn dĩ hình dáng của chuông đồng thật ra cũng không lớn hơn thân hình của Thanh Loan, nhưng không biết vì sao, bóng dáng của nó lúc này lại to lớn che phủ trời đất, phủ kín Thanh Loan ở dưới, tiếng chuông càng ngày càng vang dội chấn động tinh thần, như núi kêu biển gầm, tiếng vang vô cùng lớn.
Trong mắt Thanh Loan hiện ra nét nghiêm trọng như của con người, làm cho Tần Tang ngày càng hoài nghi, rốt cuộc nó chỉ là một bức tượng gỗ hay là một con chim Thanh Loan bằng xương bằng thịt.
Thanh Loan chính là thượng cổ thần thú, chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, có thể sánh ngang với long phượng, thực lực của Cảnh Bà Bà có mạnh đến mức nào đi chăng nữa, cũng không thể tìm và thu phục được nó.
Nếu là Linh Khôi, thì Khôi Lỗi Thuật phải mạnh đến mức độ nào, mới có thể khiến cho tượng gỗ trở nên linh hoạt sống động như vậy?
Đối mặt khí thế hùng hổ của chuông đồng.
Thanh Loan phát ra tiếng kêu to dồn dập, ý chí chiến đấu càng trở nên mãnh liệt.
Nó không cầu viện Cảnh Bà Bà, mà dang rộng cánh hết mức, lông vũ màu xanh hóa thành ánh sáng xanh dao động, thanh quang hội tụ, càng lúc càng dày đặc, lông vũ của nó giống như là sắp hòa tan vậy, sau đó đốt cháy thành ngọn lửa màu xanh.
Thanh Loan dục hỏa trùng sinh trở thành Thần Điểu thực sự,
'Rít'
Trước tiếng kêu tuyệt vời của Thanh Loan, tiếng chuông cũng trở nên mờ nhạt.
Thanh Loan nhìn chuông đồng đầy giận giữ, ngọn lửa màu xanh bốc lên cao, sau đó nó phun lửa về phía chuông đồng.
'Ầm!'
Một tiếng vang lớn, chuông đồng bị Thanh Hỏa bao phủ.
Nhưng bên trong Thanh Hỏa, có thể mơ hồ nhìn thấy màu tím nhàn nhạt, khí tím chưa bị diệt, vẫn chống đỡ sự thiêu đốt của Thanh Hỏa.
Ấn quyết của Ngu Sơn Đình đột ngột biến đổi, chuông đồng chấn động không ngừng.
Thanh Loan không cam lòng yếu thế, không ngừng phóng ra Thanh Hỏa cuồn cuộn.
Một người một thú đều dốc hết toàn lực, rơi vào thế giằng co, trong thời gian ngắn chỉ sợ khó phân thắng bại, Tần Tang không nhìn ra được, rốt cuộc là ai thắng ai thua, đành phải nhìn về phía Cảnh Bà Bà.
Không ngờ trận đấu pháp giữa Cảnh Bà Bà và Chưởng Tinh Lão Nhân lại càng huyền diệu hơn, không hề có một chút khói lửa nào, càng khó mà đoán được.
Trận chiến của Ngu Sơn Đình và Thanh Loan, Tần Tang còn có thể nhìn ra một chút manh mối, giữa Cảnh Bà Bà và Chưởng Tinh Lão Nhân, hắn chỉ có thể xem náo nhiệt mà thôi, còn không rõ là ai đang chiếm thế thượng phong.
Bầu trời đêm, trăng sáng, đầy sao.