Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 713 - Chương 713: Giả Đan Cảnh

Chương 713: Giả Đan Cảnh Chương 713: Giả Đan Cảnh

Cưu Bào Đạo Nhân mấy năm nay thu thập đan dược chữa bệnh, thương thế hẳn là đã hồi phục một phần, lại để cho hắn ra lấy được Quy Phục Đan thì…

Tần Tang hai tay nắm chặt.

Nhất thời, niềm vui sướng khi có được hai cây linh dược cũng vơi đi rất nhiều.

Chẳng bao lâu, tất cả các bảo vật đã có người sở hữu hết.

Đám người Tần Tang lần lượt rời đi, trong đại sảnh chỉ còn lại có hai chủ đảo.

-Xích Phát tiền bối và Thiên Hành Minh đã ký một thỏa thuận đánh cược. Lần này trận đánh cược của các đệ tử Trúc Cơ kỳ đã kết thúc, chúng ta phải chuẩn bị cho trận đánh cược lần thứ hai, không biết chúng ta sẽ sắp xếp như thế nào đây? Chúng ta có nên giải tán những đệ tử khác, chỉ để lại một bộ phận, mọi người ở lại?

Tiêu phó đảo chủ nhẹ giọng hỏi.

Xà Bà lắc đầu và nói.

-Thiên Hành Minh sẽ không dễ dàng rút lui! Hơn nữa, chúng ta đánh cược như thế nào vẫn chưa được quyết định. Trước đó Xích Phát tiền bối cùng nói chuyện với ta, xem như lần này thế lực ngang bằng nhau, chính là thời cơ tốt để cho đệ tử các môn phái rèn luyện, không cần phải rút lui, ở lại đây, mỗi tuần xuất binh một lần, chiến đấu với Thiên Hành Minh. Sau khi Tử Vi Cung mở ra mới là thời điểm thu binh lại.

Tiêu phó đảo chủ suy nghĩ một chút rồi thở dài.

-Có kinh nghiệm chiến đấu là tốt, chỉ là thương vong là điều không thể tránh khỏi. Lần này, nghe nói Chỉ Thiên Phong không nguy hiểm, cũng có bốn đệ tử có triển vọng đã chết. Một trong số đó là cháu trai của Tiểu mỗ.....

Xà Bà không cảm thấy nhiều.

-Tạo hóa thường trêu ngươi, không trách được người khác, Tiêu đạo hữu cũng không thể bảo vệ hắn ta cả đời. Trước kia có bao nhiêu đồng đạo có năng khiếu hơn ngươi và ta? Bây giờ còn lại bao nhiêu người? Tư chất của Lãnh Vân Thiên đão hữu còn không bằng ngươi và ta, hiện tại đac là Nguyên Anh đại năng, môn chủ.

-Hắn?

Ánh mắt Tiêu phó đảo chủ lóe lên một tia khinh thường, nhưng cũng không có nói nhiều.

Hai người lại thảo luận, sau đó mỗi người rời đi.

...

Sau khi rời khỏi Quan Tinh Đảo, Tần Tang khéo từ chối lời mời của mọi người, trao đổi vài lời với Vinh sư huynh và những người khác, trong giọng nói chúc mừng, ngự kiếm bay về nhà của mình.

Sau khi đóng cửa, Tần Tang ngồi dưới đất, chìm trong suy nghĩ.

Lựa chọn của Cơ Võ là khiến cho Tần Tang trở tay không kịp để làm rối loạn kế hoạch của hắn.

Lấy được Tuyết Linh Liên cùng Hoa Diên Vĩ không có nghĩa là hắn đã không còn lo lắng gì mà thuận lợi Kết Đan, Tần Tang còn chưa có cảm nhận được nhưng thấy vô số tiền bối rối rắm về xác suất thành công là biết Kết Đan không dễ dàng như vậy.

Trong lòng hắn không hề lơi là, nhất phải chuẩn bị nhiều dự phòng.

Cưu Bào Đạo Nhân Kim Đan, là người Tần Tang đoán có khả năng lấy được Kim Đan nhất.

Không tận dụng thời cơ, thời cơ không đến nữa.

Trước lúc rời đi Quan Tinh Đảo, Xà Bà từng nói với bọn hắn, thời gian sau chiến trường sẽ không có khẩn cấp nữa, bọn họ không có công lao cũng có khổ lao, ngày sau có thể lấy cớ cảm ứng được sắp đột phá rồi quay về tông môn bế quan, tạm thời rời khỏi Loạn Đảo thủy vực, đây cũng được xem là một loại phần thưởng.

Cơ Võ đã lấy được Quy Phục Đan chắc chắn sẽ không lại ở lâu trên Loạn Đảo thủy vực nữa, Cưu Bào Đạo Nhân đang gấp gáp chữa thương nên khẳng định hắn sẽ đưa về càng sớm càng tốt.

Nhưng tính tình của Cơ Võ rất quái gở, không thường tiếp xúc với người ngoài, cộng thêm việc đang giữ trân bảo Quy Phục Đan trong người sẽ càng không dám tuyên dương trắng trợn, cho dù có rời đi cũng sẽ lặng lẽ không để kinh động tới ai.

Tần Tang không có cách nào nắm chắc hành tung của hắn.

Tĩnh tọa trong động phủ một hồi Tần Tang bỗng nhiên đứng dậy, để lại một phong thư rồi lặng lẽ rời khỏi động phủ, sau khi đi vòng vòng xác định không có ai đi theo dõi mới bay ra khỏi Chân Thủy Thiên Huyễn Trận

Bây giờ hắn rời khỏi Loạn Đảo thủy vực cũng rất nguy hiểm, dù sao Tuyết Linh Liên và Diên Vĩ Hoa còn gợi lên lòng tham hơn cả Quy Phục Đan, mà hắn lại chưa tới Giả Đan cảnh nên chưa thể sử dụng, khó bảo đảm sẽ không có ai bí quá hóa liều.

Cho nên hắn làm việc vô cùng cẩn thận, không để ai theo dõi.

Chắc hẳn cũng không ai nghĩ ra lúc này Tần Tang lại dám rời khỏi Loạn Đảo thủy vực.

Ra khỏi trận Tần Tang liền ẩn nấp trong chỗ tối, cảnh giác mười phần,sau khi phi hành về hướng Đông Bắc được một đoạn thì đi tới một chỗ hoang vu trên đảo.

Không ngờ rằng hòn đảo này không lớn hơn bao nhiêu so với động phủ trong Loạn Đảo thủy vực.

Lúc này đã là sáng ngày thứ hai, ánh rạng đông rọi xuống đám cỏ dại trên đảo, gió sớm thổi nhẹ làm cỏ lay động cong cong, trông giống như một tấm thảm ánh vàng.

Đáng tiếc mảnh thủy vực này cảnh sắc tuy đẹp nhưng linh khí lại mỏng manh, không thích hợp để làm động phủ.

Không ngờ, Tần Tang xem xét một lúc rồi lại quyết định làm động phủ ở nơi này.

Dùng linh lực hộ thể rồi nhảy xuống nước, lại tiếp tục lặn sâu xuống đáy, Tần Tang gạt rong sang một bên, mở ra một động phủ ở phần gốc của hòn đảo, rồi lại tỉ mỉ bố trí thật tốt đại trận và cấm chế, cũng chú ý đến khả năng phòng hộ, ẩn nấp, báo động.

Động phủ chật hẹp chỉ miễn cưỡng bày được một cái tụ linh trận.

Tần Tang chi ra một món tiền nhỏ trong Chỉ Linh Phong, không tiếc rẻ linh thạch bố trí một tụ linh trận, trong nháy mắt linh lực trong động phủ vô cùng nồng đậm.

Thử vận chuyển một vòng công pháp xong, Tần Tang hài lòng gật đầu.

Tiếp theo, toàn bộ tâm cảnh của Tần Tang đều chìm vào trong Nguyên Thần, cũng giải khai luôn Thực Tâm Trùng trên Hư Nguyên Ấn, đồng thời mở phong ấn, không kiêng dè gì để khí tức của Thực Tâm Trùng phiêu tán ra bên ngoài.
Bình Luận (0)
Comment