Chương 726: Đoạt Xá
Chương 726: Đoạt Xá
Tần Tang đè xuống vết thương trên người Hoàng Thì Trung, đề phòng mùi máu tươi tản ra, thầm nghĩ, nếu ngươi đã chết dưới thế gọng kìm từ Phi Thiên Dạ Xoa và pháp bảo thì cũng coi như là chết đúng chỗ.
Hắn ném thẳng thi thể của Hoàng Thì Trung vào Thi Khôi Túi, Tần Tang và Phi Thiên Dạ Xoa sóng vai đứng cùng nhau, nhìn cửa lớn của nhà đá.
Hoàng Thì Trung đã chết.
Bên trong nhà đá không có một chút phản ứng nào, Cưu Bào đạo nhân dường như vẫn chưa hề phát hiện ra.
Tần Tang mặc kệ Cưu Bào đạo nhân có phải có mưu kế gì hay không, đã đến nước này thì không còn đường lui nữa rồi. Hắn ra lệnh cho Phi Thiên Dạ Xoa tiến lên phía trước, đồng thời nhanh chóng lấy Thập Phương Diêm La Phiên ra, cắm mười cái cờ quỷ lên.
Đại trận mới được tạo ra, Tần Tang liếc nhìn Phi Thiên Dạ Xoa một cái.
Phi Thiên Dạ Xoa đưa tay đặt lên cửa đá, thi khí bắt đầu tuôn ra, tiếp xúc với cấm chế.
Trong nhà đá truyền ra một tiếng hừ lạnh:
-Không phải ta đã nói với ngươi rồi ư, không có việc gấp long trời lở đất thì đừng có quấy rầy ta!
Giọng nói này…
Trong lòng Tần Tang khẽ động, lặng lẽ cau mày, chỉ cảm thấy giọng nói này vô cùng kì lạ, có hơi giống với giọng của Cơ Võ, nhưng lại hoàn toàn với giọng điệu của Cơ Võ mà trước kia từng nghe qua.
Lúc này, hắn không có thời gian nghĩ những chuyện vặt vãnh đó nữa.
Tần Tang cũng chỉ là nghĩ đến một ý niệm trong đầu, không chút do dự ra lệnh cho Phi Thiên Dạ Xoa dùng hết sức để phá cấm chú, đồng thời hắn cũng cổ động sức mạnh của Thập Phương Diêm La trận, Quỷ Hỏa lao ra khỏi đại trận rồi đánh về phía cửa đá, trợ giúp Phi Thiên Dạ Xoa.
'Ầm!'
Một tiếng vang thật lớn, cấm chế trên cửa đá khẽ sáng lên rồi bị phá giải thô bạo.
Cửa đá nặng nề lại không chịu nổi gánh nặng, sau đó bị Phi Thiên Dạ Xoa dùng một vuốt đánh nát.
Đất đá văng ra, bụi mù nổi lên khắp nơi.
Phi Thiên Dạ Xoa hung hãn không sợ chết xông lên phía trước, xoay người vọt vào, tầm mắt của Tần Tang xuyên qua lớp bụi mù nhanh chóng nhìn quanh căn nhà, tìm kiếm tung tích của Cơ Võ.
Hắn dự định giết chết Cơ Võ trước, sau đó mới tập trung tinh lực đối phó với Cưu Bào Đạo Nhân, như thế mới có khả năng chiến thắng.
Tinh thần của Tần Tang vô cùng căng thẳng, thời cơ chỉ thoáng qua thôi, chỉ có thừa dịp trước khi đối thủ bất ngờ không kịp phòng ngự và không kịp liên kết lại thì mới có cơ hội đắc thủ.
Hắn phải nắm bắt được!
Trong căn nhà đá trống trải.
Bày biện bên trong cực kỳ đơn sơ, trên mặt đất gần đó có một cái đệm cói, bên trong nhà đá bố trí một Tụ Linh Trận, Tần Tang liếc mắt một cái là có thể thấy được toàn cảnh.
Hoàn cảnh bên trong nhà đá khiến Tần Tang kinh ngạc không thôi.
Hắn dễ dàng tìm được Cơ Võ, bởi vì Cơ Võ đang ngồi ngay trên đệm cói, nhưng lại không nhìn thấy Cưu Bào Đạo Nhân.
Cho dù thân thể của Cưu Bào Đạo Nhân có bị hủy thì Kim Đan hoặc nguyên thần của hắn ta vẫn còn tồn tại.
Ngoại trừ Cơ Võ thì không còn gì cả!
-Các ngươi là ai?
Đột nhiên bị tập kích nhưng Cơ Võ vẫn không thay đổi sắc mặt, vẫn ngồi khoanh chân trên đệm cói không nhúc nhích, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chặp vào Phi Thiên Dạ Xoa và Tần Tang.
Ánh mắt, giọng điệu của hắn ta, trước Tần Tang đều chưa từng nhìn thấy.
Khí thế của Cơ Võ vô cùng mạnh mẽ, đối diện với ánh mắt của Cơ Võ, thậm chí Tần Tang còn có một cảm giác khó chịu. Loại khí thế này Tần Tang chỉ từng cảm nhận được trên người cao thủ Kết Đan kỳ.
Cơ Võ lúc này tuy rằng có diện mạo giống hệt như Cơ Võ trước kia, nhưng Tần Tang có thể khẳng định, bọn họ tuyệt đối không phải là cùng một người!
Tần Tang hơi ngơ ngác một chút, rồi đột nhiên hiểu rõ cái gì đó.
-Đoạt xá?
Tần Tang hết sức kinh ngạc.
Vậy mà Cưu Bào Đạo Nhân lại chọn đoạt xá của Cơ Võ, hơn nữa thoạt nhìn đã thành công, Cơ Võ hoàn toàn biến thành một người khác, bây giờ nên gọi hắn ta là Cưu Bào Đạo Nhân thì hợp lý hơn.
Thảo nào!
Thảo nào Cưu Bào Đạo Nhân lại đối xử với Cơ Võ như nhi tử ruột thịt, trong tình huống mà bản thân Cưu Bào Đạo Nhân bị thương nặng chưa lành, cần gấp đan dược để chữa thương, nhưng hắn ta vẫn không tiếc trả giá tất cả để duy trì việc tu luyện của Cơ Võ, đẩy Cơ Võ lên thẳng Giả Đan kỳ.
Cơ Võ vậy mà lại là thể xác mà Cưu Bào Đạo Nhân chuẩn bị cho chính mình!
Bàn tính của Cưu Bào Đạo Nhân đánh không tồi, Cơ Võ nhất định là do hắn ta tỉ mỉ chọn lựa, khi Kim Đan của hắn khôi phục và Cơ Võ đột phá đến Giả Đan kỳ thì lập tức tiến hành đoạt xá, thay hình đổi dạng.
Sau đó dùng thân phận của Cơ Võ quang minh chính đại hoạt động ở Tiểu Hàn Vực, không cần sợ bị Nguyên Chiến Môn đuổi giết.
Tần Tang đoán chừng Cưu Bào Đạo Nhân gọi Hoàng Thì Trung về đây lúc này, mục đích cũng không hẳn là đơn giản.
Cái kế hoạch này vô cùng hoàn hảo, nói không chừng mấy năm gần đây, trong quá trình tu luyện của Cơ Võ cũng đã bất tri bất giác bị Cưu Bào Đạo Nhân âm thầm ra tay.
Tần Tang không khỏi thổn thức, Cơ Võ rèn luyện ở bên ngoài đã hối hả ngược xuôi, cẩn thận tìm kiếm đan dược để chữa thương cho Cưu Bào Đạo Nhân – sư tôn trong cảm nhận của hắn ta.
Cơ Võ suýt chút nữa đã không thể đi ra khỏi Chỉ Thiên Phong, lại không tiếc từ bỏ Huyền Chân Đan mà lựa chọn Quy Phục Đan.
Một khắc cuối cùng khi biết được chân tướng thì Cơ Võ có suy nghĩ gì?
Ở nơi chín suối, hắn ta đã sáng mắt ra chưa?
Thấy không có ai xử lý, Cưu Bào Đạo Nhân nhìn ra ngoài nhà đá, lại truy hỏi lần nữa:
-Xem ra Mặc Diễm đã chết trong tay các hạ! Ma Diễm Môn của ta không tranh sự đời, Cơ mỗ hoàn toàn không quen biết hai vị. Không biết hai vị các hạ có thù oán gì với ta, vậy mà lại đánh tới tận cửa để giết cao thủ trong tông môn của ta!