Chương 727: Cuộc Quyết Đấu Pháp Bảo
Chương 727: Cuộc Quyết Đấu Pháp Bảo
- Cơ mỗ?
Tần Tang lạnh lùng cười, hoàn toàn không muốn nói nhảm với Cưu Bào Đạo Nhân, khẽ quát một tiếng:
-Giết!
Cưu Bào Đạo Nhân đã bị đánh đến tận cửa nhưng vẫn không lập tức đánh trả, mà vẫn thản nhiên ngồi ở đấy, hỏi kẻ địch có thù oán gì, có thể hóa giải hay không, Tần Tang không tin Cưu Bào Đạo Nhân có tính tình tốt như vậy.
Chắc chắn là có lý do nào đấy khiến hắn ta không thể hoặc không muốn đứng dậy, muốn dùng lời lẽ để kéo dài thời gian.
Nói không chừng đoạt xá vẫn chưa xong, hoặc là Quy Phục Đan vẫn chưa luyện hóa hoàn toàn!
Tần Tang không có nghĩa vụ phải giải đáp nghi vấn cho Cưu Bào Đạo Nhân, lại càng không chủ động bại lộ thân phận của mình, cho nên nhanh chóng quyết định, trực tiếp ra lệnh cho Phi Thiên Dạ Xoa xông lên giết!
Thi khí ngút trời trên người Phi Thiên Dạ Xoa bạo phát, bước từng bước một vào bên trong nhà đá, bóng dáng chợt lóe lên rồi biến mất.
Cưu Bào Đạo Nhân thấy ý đồ của mình bị nhìn thấu, sắc mặt lập tức thay đổi, ánh mắt oán hận trừng trợn nhìn Tần Tang:
-Chỉ dựa vào một khối Luyện Thi không hoàn chỉnh mà dám giương oai trước mặt Cơ mỗ, không biết sống chết!
Lời còn chưa dứt, bóng dáng Cưu Bào Đạo Nhân bỗng nhiên chợt lóe, rốt cuộc cũng rời khỏi đệm cói.
'Ầm!'
Phi Thiên Dạ Xoa đuổi tới, móng quỷ sắc bén chỉ xé được tàn ảnh mà Cưu Bào Đạo Nhân để lại.
Sau đó, Phi Thiên Dạ Xoa bỗng dưng khua tay sang ngang.
'Phịch!'
Một tiếng trầm đục.
Phi Thiên Dạ Xoa đánh ra một luồng thi khí, ép Cưu Bào Đạo Nhân đang có ý đồ đánh lén phải ra khỏi chỗ tối.
Đồng thời bóng dáng của Tần Tang xuất hiện, trốn ở phía sau Phi Thiên Dạ Xoa, bố trí Thập Phương Diêm La Trận ở bên cạnh.
Phi Thiên Dạ Xoa lần đầu tiên giao chiến với Cưu Bào Đạo Nhân, thoạt trông như không phân cao thấp.
-Phi Thiên Dạ Xoa!
Cưu Bào Đạo Nhân chỉ có thể từ bỏ ý đồ tập kích giết chết Tần Tang, ổn định thân hình, liếc mắt nhìn Phi Thiên Dạ Xoa một cái, sau đó chuyển tầm mắt sang hướng Tần Tang ẩn thân, ánh mắt lóe lên, không hề che giấu:
-Thập Phương Diêm La Phiên! Rốt cuộc ngươi là ai? Có thể tiến vào trong tình huống không kinh động linh trận, lão phu chắc chắn đã biết ngươi!
Tần Tang trốn trong đại trận, vừa mừng vừa sợ.
Mừng là vì Phi Thiên Dạ Xoa không làm cho mình thất vọng, cho dù đánh không lại thì chạy trốn cũng không thành vấn đề.
Sợ là vì Cưu Bào Đạo Nhân dù mới đoạt xá nhưng vẫn thể hiện ra năng lực đáng sợ như trước, hơn nữa xem ra không có một chút dấu hiệu bị thương nào, chẳng lẽ Quy Phục Đan đã chữa khỏi hoàn toàn thương thế của hắn ta?
Hắn mắt điếc tai ngơ với câu hỏi của Cưu Bào Đạo Nhân, tiếp tục ra lệnh cho Phi Thiên Dạ Xoa dồn sức đánh.
'Ầm! Ầm! Ầm!'
Trong căn nhà đá u ám, chỉ có thể nhìn thấy hai bóng đen dùng tốc độ kinh người xuyên qua, hoàn toàn không nhìn ra ai với ai. Tiếng va chạm vang lên không ngừng, linh lực bay hỗn loạn.
Cấm chế của nhà đá vốn bị Tần Tang phá hư, bây giờ lại vỡ nát.
'Rầm rầm!'
Nhà đá rốt cuộc không chịu nổi gánh nặng, bỗng nhiên sụp xuống!
Tần Tang trốn bên trong đại trận, thôi động Quỷ Hỏa giúp Phi Thiên Dạ Xoa, có còn hơn không.
Từ đầu đến cuối hắn không hề dùng đến hai món pháp bảo.
Bởi vì theo diễn tiến của trận đấu, Tần Tang phát hiện trạng thái của Cưu Bào Đạo Nhân không hề tốt như vẻ ngoài, năng lực hắn ta thể hiện ra không đáng sợ bằng cao thủ Kết Đan kỳ chân chính mà trước kia Tần Tang gặp qua.
Có cơ hội!
Khí độc của hoa đào lại nồng đậm hơn, cũng trở nên hỗn loạn khi thi khí ngút trời của Phi Thiên Dạ Xoa và ma khí cuồn cuộn của Cưu Bào đạo nhân đánh xuống.
Nếu lúc này có người đứng ở bên trên sơn cốc thì có thể nhìn thấy ở chỗ sâu nhất trong lớp khí độc màu hồng của hoa đào trong sơn cốc xuất hiện một khí tức màu đen, hơn nữa càng lúc càng rõ ràng.
Thực lực của Cưu Bào đạo nhân không bằng kđ chân chính nhưng vẫn cực kỳ mạnh mẽ, tốc độ và thân thể của Phi Thiên Dạ Xoa không còn chiếm ưu thế trước mặt Cưu Bào đạo nhân.
Lúc trước Phi Thiên Dạ Xoa có thể dựa vào bản lĩnh xuất quỷ nhập thần để khiến cho Hắc Giao mệt mỏi ứng đối, nhưng lại không thể làm như thế với Cưu Bào đạo nhân này, hơn nữa mục đích của Tần Tang không chỉ là đánh bại Cưu Bào đạo nhân, chỉ có thể lệnh Phi Thiên Dạ Xoa gắng gượng di chuyển trước mặt Cưu Bào đạo nhân, không cho Cưu Bào đạo nhân cơ hội thở dốc.
Nhà đá không còn tồn tại nữa, đã biến thành một phế tích.
Không gian này đều bị thi khí và ma khí chiếm trọn, âm trầm lạnh lẽo đến cùng cực.
Cưu Bào đạo nhân có ý đồ thao túng linh trận ở bên ngoài vài lần, đều bị Tần Tang dễ dàng nhìn thấu, còn phản kích đúng lúc, linh trận uy lực không tồi ở chỗ này đã thành vật trang trí.
Bởi vì không có ai thao túng, linh trận đã bị tác động đến càng khó có thể duy trì.
Dưới sự tàn sát bàn bãi của dòng năng lượng hỗn loạn ở nơi này, phế tích còn sót lại của nhà đá cũng biến mất, mặt đất tạo thành một cái động lớn, rừng đào bên ngoài bị hủy từng mảng từng mảng một.
Hoa tàn và cành gãy rơi chằng chịt trong khe rãnh của sơn cốc.
Tần Tang không thể rời khỏi chiến trường, bị thi khí và ma khí vây bên trong, cảm thấy mình như một cây lục bình không có rễ, yếu ớt vô cùng. Năm giác quan của hắn đã bị hạn chế, may mắn là vẫn có thể thông qua Phi Thiên Dạ Xoa để cảm nhận được hướng đi của Cưu Bào đạo nhân.
Không đến mức bị Cưu Bào đạo nhân áp sát mà không hay biết gì.
'Vù!'
Cuồng phong mãnh liệt quét qua chiến trường.
Cưu Bào đạo nhân liên tục gào thét.
Bên trong ma khí ngập trời bỗng nhiên sinh ra một cơn lốc xoáy như một con rồng lớn màu đen, xé nát thi khí với tốc độ kinh người, hung hăng lao về phía Phi Thiên Dạ Xoa.