Chương 728: Ô Mộc Kiếm
Chương 728: Ô Mộc Kiếm
Uy thế của lốc xoáy cực kỳ đáng sợ.
Phi Thiên Dạ Xoa biến mất giữa không trung, trốn thoát đúng lúc, nhưng trong chớp mắt đó thế công cũng vì thế mà chậm lại.
Ngay lúc Phi Thiên Dạ Xoa đang ổn định thân thể rồi lại đánh tới lần nữa thì sâu bên trong ma khí, bỗng nhiên lại có một khí tức mạnh mẽ lạ thường bùng nổ, ngay sau đó là một khí tức còn hắc ám và sâu xa hơn ma khí phiêu đãng ra, ma khí hình thành một cơn bão táp màu đen, muốn bao phủ lấy Phi Thiên Dạ Xoa.
Tần Tang cảm thấy có chút quen thuộc, vội nhìn kỹ, thứ hắc ám bên trong ma khí rõ ràng là một ngọn lửa màu đen, bị bão ma khí che chắn!
Người không biết nội tình có thể sẽ phải chịu tổn thất lớn.
Cửu U Ma Hỏa!
Thập Phương Diêm La Phiên!
Tần Tang thầm kêu một tiếng quả nhiên, cũng không cảm thấy kỳ quái.
Năm cây Thập Phương Diêm La Phiên của Khôi Âm Tông, Cưu Bào đạo nhân đã nắm trong tay một cây, Thập Phương Diêm La Phiên của hắn ta bị tàn phá vì bị liên lụy khi tông chủ Nguyên Chiếu Môn tự bạo trong trận chiến ở Nguyên Chiếu Môn.
Nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, hơn nữa Cưu Bào đạo nhân cũng từng chạy trốn về Khôi Âm Tông, cũng không phải nghèo rớt mồng tơi.
Có lẽ là thương thế không hồi phục tốt, nhưng sửa chữa một món pháp bảo hẳn là có thể làm được.
Hắn biết rõ sự đáng sợ của Cửu U Ma Hỏa, loại ma hỏa này đối phó với thần hồn rất hiệu quả, là khắc tinh của Phi Thiên Dạ Xoa. Muốn giết Cưu Bào đạo nhân thì trước hết phải phá bỏ Thập Phương Diêm La Phiên!
Tần Tang lập tức ra lệnh cho Phi Thiên Dạ Xoa tránh khỏi mũi nhọn, du đấu với Cưu Bào đạo nhân , đồng thời đưa thần thức tiến vào không gian nguyên thần, âm thầm thôi động Ô Mộc Kiếm.
Giữa mi tâm lóe lên, Ô Mộc Kiếm yên lặng bay ra sang theo ánh sáng nội liễm, bay về chỗ sâu trong ma khí ở phía xa.
Giờ khắc này, tinh thần của Tần Tang vô cùng căng thẳng, hắn không tập trung toàn bộ sự chú ý lên Thập Phương Diêm La Phiên mà vẫn luôn quan sát xung quanh.
Dư Hóa từng nói, Cưu Bào đạo nhân chỉ có hai pháp bảo, pháp bảo bản mệnh đã bị hủy diệt hoàn toàn khi tông chủ Nguyên Chiến Môn tự bạo.
Nói theo lẽ thường, Cưu Bào đạo nhân như chó nhà có tang, thương thế khó chữa, lại nhiều năm trốn đông trốn tây, hẳn là không có tinh lực để luyện chế thêm một món pháp bảo bản mệnh nữa, bây giờ trong tay chỉ có một cây Thập Phương Diêm La Phiên.
Trên thực tế, Cưu Bào đạo nhân cũng chưa từng dùng món pháp bảo nào khác.
Nhưng thế sự khó lường chuyện ngoài ý muốn, loại cao thủ cấp bậc này thường cực kỳ gian xảo, mấy chiêu như minh tu sạn đạo, ám độ Trần thương này đều thuần thục nhuần nhuyễn, chính hắn cũng thường xuyên làm như vậy.
Không thể lơi lỏng, nếu không chính là vạn kiếp bất phục.
Tần Tang đã tra xét rõ ràng, không phát hiện ra dấu vết của pháp bảo khác, thế cục trên chiến trường đã sắp bắt đầu thay đổi.
Cưu Bào đạo nhân mượn sức của Thập Phương Diêm La Phiên để đại phát thần uy, hắn ta khống chế Thập Phương Diêm La Phiên dễ dàng hơn so với Tần Tang và Dư Hóa, tùy ý thôi động ma hỏa.
Từng đạo Ma Hỏa mở rộng ra rồi lại hợp vào, làm cho Phi Thiên Dạ Xoa chỉ có thể liên tục né tránh.
Đối mặt với Cửu U Ma Hỏa, Phi Thiên Dạ Xoa chỉ có thể bó tay bó chân, thế công dần chậm lại.
Tần Tang ra lệnh cho Phi Thiên Dạ Xoa dồn hết sức để dây dưa, âm thầm thôi động Ô Mộc Kiếm ẩn giấu hình dạng kiếm, yên lặng đến gần Cưu Bào đạo nhân.
Cơ hội chỉ có một lần, tuyệt đối không thể thất bại!
Không ngờ, ma khí lan tràn khắp nơi lại là xúc tu của Cưu Bào đạo nhân, thần thông Độn Ảnh Vô Hình của Ô Mộc Kiếm cũng khó che giấu được bên trong ma khí, nó chưa ẩn náu bao lâu, còn chưa kịp tiếp cận Cưu Bào đạo nhân thì đã bị phát hiện.
-Thằng nhãi ranh, ngươi dám!
Cưu Bào đạo nhân giận dữ, vung lá cờ lên, một đốm Ma Hỏa bay vụt ra, vọt thẳng đến chỗ Ô Mộc Kiếm.
Nếu là pháp khí bình thường bị Cửu U Ma Hỏa đánh đến, phỏng chừng khó thoát khỏi vận xui bị hủy diệt.
Có điều Ô Mộc Kiếm này lại là pháp bảo, không sợ Cửu U Ma Hỏa, Tần Tang thấy thế thì tâm trạng vẫn bình tĩnh, thao túng Ô Mộc Kiếm không tránh không né, ngược lại còn bay vọt đến trước Cửu U Ma Hỏa!
'Soạt!'
Vẻ mặt của Cưu Bào đạo nhân đột nhiên cứng đờ.
Cửu U Ma Hỏa bị Ô Mộc Kiếm mạnh mẽ đâm thủng, mà onk thoạt nhìn như không hề tổn hao chút nào, thân kiến hơi run lên một chút rồi phi thẳng đến chỗ hắn ta.
-Pháp bảo à?
Hai mắt Cưu Bào đạo nhân hấp háy, lộ ra vẻ kinh hãi, nhưng ánh mắt nham hiểm của hắn ta lập tức nhìn ra manh mối, tu vi của Tần Tang không đủ, cũng không thể phát huy hoàn toàn uuy lực của pháp bảo, chỉ là dựa vào chất liệu của pháp bảo để ngăn chặn Cửu U Ma Hỏa.
Pháp bảo trong tay hắn chỉ phung phí của trời.
Cưu Bào đạo nhân yên lòng, nhe răng cười một tiếng:
-Để lại pháp bảo cho lão phu!
'Vù vù…'
Mấy đốm Ma Hỏa liên tục bùng lên, mạnh mẽ đẩy lùi Phi Thiên Dạ Xoa. Cưu Bào đạo nhân tự mình tế khởi Thập Phương Diêm La Phiên, phản công lại Tần Tang.
Chính là lúc này!
Tần Tang vẫn luôn chờ đợi cơ hội này, ánh mắt đột nhiên trở nên nghiêm túc, mặc niệm trong lòng:
-Kiếm khí lôi âm!
Trong ánh mắt khiếp sợ của Cưu Bào đạo nhân, Ô Mộc Kiếm trong phút chốc đã vượt qua khoảng cách giữa bọn họ, bất ngờ đánh đến trước mặt hắn ta, bảo kiếm mang theo khí tức sắc bén đến tột cùng, nhắm ngay vào chỗ hiểm của hắn ta.
Cưu Bào đạo nhân vội vàng huy động Thập Phương Diêm La Phiên để ngăn cản.
Cờ quỷ thật lớn bay phấp phới, lúc này đây Ma Hỏa bùng lên, toàn bộ mặt cờ đều bốc cháy thành một đám lửa lớn, uy lực trong nháy mắt Thập Phương Diêm La Phiên bộc phát ra khiến cho Tần Tang cũng phải âm thầm khiếp sợ.
Ô Mộc Kiếm lao vun vút tới.
Mắt thấy hai pháp bảo sắp sửa va chạm nhau.
Đột nhiên có một màu đỏ tươi dùng tốc độ kinh người phủ kín thân kiếm của Ô Mộc Kiếm, biến thành một thanh huyết kiếm!