Chương 729: Liều Mạng
Chương 729: Liều Mạng
Nhìn huyết kiếm yêu dị, trong lòng Cưu Bào Đạo Nhân đột nhiên dâng lên một dự cảm bất an.
-Vù!
Kiếm Ô Mộc cách Thập Phương Diêm La Phiên gần trong gang tấc.
Huyết Uế Thần Quang thoáng hiện ra.
Mục tiêu của Thập Phương Diêm La Phiên rất lớn, pháp bảo ở chính giữa Huyết Uế Thần Quang.
Ma Hỏa trên mặt cờ đột nhiên giảm mạnh, mơ hồ hiện ra bản thể của pháp bảo, ánh sáng màu đen trên lá cờ nhanh chóng trở nên ảm đạm, linh tính bị tổn hao khá nhiều.
Tần Tang đã dùng Thập Phương Diêm La Phiên dò xét qua uy lực của Huyết Uế Thần Quang, chỉ cần là pháp bảo bị trúng Huyết Uế Thần Quang thì phẩm cấp có cao đến mấy cũng không thể tránh được.
Chỉ có điều, pháp bảo phẩm cấp càng cao, thời gian bị Huyết Uế Thần Quang ảnh hưởng cũng ngắn hơn, hơn nữa mức độ ảnh hưởng cũng sẽ suy giảm.
Đoán chừng nếu đối mặt với pháp bảo cực phẩm, Huyết Uế Thần Quang khó mà cho ra hiệu quả rõ ràng, trừ khi Tần Tang nâng cấp Ô Mộc Kiếm thành cực phẩm pháp bảo.
Nhưng trong lúc chiến đấu, cho dù chỉ là một cái chớp mắt cũng có thể ảnh hưởng đến thế cục, nhất là bây giờ.
-Bạch!
Kiếm Khí Lôi Âm vẫn còn thần lực, kiếm Ô Mộc bắt lấy Thập Phương Diêm La Phiên đã bị hao tổn cạn kiệt, cưỡng ép xuyên qua cản trở của Cửu U Ma Hỏa, trước ánh mắt hoảng sợ của Cưu Bào Đạo Nhân, trong chốc lát đã tới gần trước mặt hắn.
-Vèo!
Phi Thiên Dạ Xoa cũng không chịu rớt lại phía sau, trong nháy mắt lấn đến gần.
Nếu độc có một mình Thập Phương Diêm La Phiên thì chỉ là pháp bảo hạ phẩm mà thôi.
Thập Phương Diêm La Phiên linh tính đã bị tổn hao nhiều, uy lực phóng ra hiện tại còn không bằng kiếm Ô Mộc, đã không đủ sức làm nên trò trống gì nữa, Cửu U Ma Hỏa cứ quấn lấy Phi Thiên Dạ Xoa uy lực cũng giảm nhiều, khiến Phi Thiên Dạ Xoa đã không còn sợ hãi như vừa rồi.
Cưu Bào Đạo Nhân đột nhiên thấy dị biến xảy ra, tuy có chút luống cuống chân tay nhưng suy cho cùng vẫn là Kim Đan uy tín lâu năm, đối mặt với cục diện nguy hiểm đến mức nào thì vẫn có thể kịp thời xử lý.
Hắn đột nhiên huy động Thập Phương Diêm La Phiên, trực tiếp đem bản thể của pháp bảo đánh về phía Phi Thiên Dạ Xoa.
Hai mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm kiếm Ô Mộc, linh lực trước ngực điên cuồng mãnh liệt, cưỡng ép vặn chuyển thân thể, cuối cùng trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc tránh được chỗ hiểm.
Một tiếng kêu đau đớn vang lên.
Kiếm Ô Mộc đâm xuyên qua ngực trái Cưu Bào Đạo Nhân, nhiễm lên một lớp máu tươi.
Kiếm khí lưu lại bên trong cơ thể Cưu Bào Đạo Nhân vẫn chưa bộc phát đã bị Cưu Bào Đạo Nhân cưỡng ép bức ra hơn phân nửa, còn lại cũng không tạo thành vết thương trí mạng, rất nhanh liền bị trấn áp.
Một bên khác, pháp bảo bị tổn hào lượng lớn linh tính bị Phi Thiên Dạ Xoa áp bách, họa vô đơn chí, cuối cùng bị đánh bay ra ngoài, mặt cờ đã bị Phi Thiên Dạ Xoa xé ra một cái lỗ hổng, trước mắt có vẻ không còn tác dụng lớn.
Cưu Bào Đạo Nhân khí tức hỗn loạn, sắc mặt trắng bệch, nhưng thương thế cũng không trí mạng.
-Huyết Uế Thần Quang!
Nhận ra thần lực Huyết Uế Thần Quang từ kiếm Ô Mộc, trong mắt Cưu Bào Đạo Nhân lộ ra vẻ oán độc và ghen ghét.
Hắn không ngờ rằng, chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ lại có nhiều dị bảo như vậy, không chỉ có một Phi Thiên Dạ Xoa, còn có pháp bảo luyện chế Vô Gian Huyết Tang, hành cho hắn chật vật đến mức này.
Cho dù là tu sĩ Kết Đan sơ kỳ cũng không có bao nhiêu người có bảo vật phong phú đến vậy.
Giờ khắc này, hắn đã hoàn toàn từ bỏ ý định chống trả, chỉ muốn nhanh chạy thoát thân.
Nhưng Tần Tang mãi mới chờ được giờ phút này, làm sao có thể để hắn như ý muốn.
Tần Tang khí thế hùng hổ dọa người, mệnh lệnh Ô Mộc Kiếm tiếp tục tấn công, phối hợp cùng Phi Thiên Dạ Xoa xông lên.
Rất nhanh, Tần Tang liền cảm giác được Cưu Bào Đạo Nhân bắt đầu có ý định bỏ trốn, hắn càng không để ý bất cứ điều gì khác, ra lệnh Phi Thiên Dạ Xoa dùng Cửu U Ma Hỏa nhanh chóng tấn công Cưu Bào Đạo Nhân.
Thế tấn công như thủy triều.
Phi Thiên Dạ Xoa hung hãn không sợ chết, gắt gao truy sát Cưu Bào Đạo Nhân, không để cho hắn bất kỳ một cơ hội nào, hiện tại Cưu Bào Đạo Nhân trở nên bó tay bó chân, vừa mất pháp bảo vừa bị thương sẽ rất khó ứng phó trong tình cảnh này, hắn cảm thấy không chịu đựng nổi.
Ma khí và thi khí xung kích lẫn nhau, quấn lấy thành một đoàn, rất khó phân biệt, mang theo khí tức hủy diệt tàn phá bừa bãi trong sơn cốc.
Sơn cốc đã hoàn toàn biến đổi.
Rừng đào tan nát, hương thơm toàn bộ đều bị phá hủy.
Tần Tang thao túng lược trận* kiếm Ô Mộc, dùng hết sức hỗ trợ Phi Thiên Dạ Xoa bao vây Cưu Bào Đạo Nhân, cuộc chiến càng lúc càng kịch liệt, đối mặt với Cưu Bào Đạo Nhân, Tần Tang dần dần cảm thấy lực bất tòng tâm.
*Lược trận: Hỗ trợ chiến đấu, ngăn cản quân địch trốn thoát hoặc ngăn cản đánh lén.
Hắn cảm giác được Cưu Bào Đạo Nhân bắt đầu liều mạng.
Cưu Bào Đạo Nhân là tu sĩ Kết Đan kỳ chân chính, khi hắn bắt đầu liều lĩnh, một lòng chỉ suy nghĩ mở ra một con đường sống, chiến lực bạo phát ra sẽ vô cùng đáng sợ.
Thế cục trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, kiếm Ô Mộc chỉ có thể lược trận, rất lâu không tìm được cơ hội tiến công.
Tần Tang nhìn chằm chằm Cưu Bào Đạo Nhân, đột nhiên phấy tay thu hồi kiếm Ô Mộc, tiếp đó linh hồn lần nữa trở về Thập Phương Diêm La Trận, lấy pháp bảo Thập Phương Diêm La Phiên từ trong túi Giới Tử.
Ép ra tinh huyết khiến làn da Tần Tang biến thành màu trắng xám.
Thập đại chủ hồn từng cái hiện thân, tranh đoạt tinh huyết của Tần Tang.
Lập tức, khí tức bọn chúng nhanh chóng tăng vọt hợp lực giơ lên Thập Phương Diêm La Phiên.