Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 730 - Chương 730: Quá Lâu

Chương 730: Quá Lâu Chương 730: Quá Lâu

-Vù vù. . .

Khí tức Cửu U Ma Hỏa bộc phát, chỉ có điều lần này người khống chế là Tần Tang!

Hắn vẫn chưa thể dễ dàng sử dụng pháp bảo được như Cưu Bào Đạo Nhân, chỉ có thể toàn lực xuất ra một chưởng mạnh nhất, thôi động một luồng Cửu U Ma Hỏa to lớn tham gia cuộc chiến.

-Thập Phương Diêm La Phiên!

Ma khí hỗn loạn sôi trào truyền tới khiến Cưu Bào Đạo Nhân khó có thể tin được kêu.

-Ngươi là ai!

-Ngươi rốt cuộc là ai!

-Ngươi rốt cuộc là ai!

. . .

Cưu Bào Đạo Nhân không ngừng kêu gào, tràn ngập không cam lòng và kinh sợ, nhưng Tần Tang vẫn không trả lời.

Chỗ Ma khí nồng đậm nhất đột nhiên gió nổi mây phun, ba lốc gió xoáy liên tiếp xuất hiện, tách Cửu U Ma Hỏa ra, đè ép Phi Thiên Dạ Xoa.

Tần Tang lúc này chỉ có thể mơ hồ cảm giác được trạng thái của Cưu Bào Đạo Nhân, trong lòng biết hắn bắt đầu liều mạng, tuyệt đối không thể để cho Cưu Bào Đạo Nhân thoát thân.

Hắn hoàn toàn không lo rằng trận này có hủy diệt Phi Thiên Dạ Xoa hay không, rất liều mạng, đưa ra một mệnh lệnh, Phi Thiên Dạ Xoa tấn công!

Nong trời lở đất!

Hàn Sơn Thành cách đó vài tòa núi, cũng giống như Địa Long trở mình, chấn động kịch liệt, con sông dưới núi sóng lớn ngập trời.

Người thường trong thành không biết có chuyện gì xảy ra, trong lòng hoảng sợ, bất an.

Trong phủ thành chủ, có mấy bóng dáng đứng ở trên cung điện, nhìn về phía sơn cốc đằng xa, trong số bọn họ tu vi cao nhất cũng chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, lại còn là một ông lão tóc trắng, tuổi tác đã cao.

Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều tràn đầy vẻ kinh hãi.

Có một thanh niên nhịn không được hỏi:

-Tộc trưởng, là phương hướng cấm địa, bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vì sao đột nhiên lại. . .

Lão giả tóc trắng hai tay nắm thật chặt quải trượng, trên cánh tay nổi gân xanh, không nói một lời, trong đôi mắt đục ngầu chứa đựng lo lắng cùng sợ hãi sâu sắc.

Trong sơn cốc.

Tần Tang đã giết đến đỏ cả mắt.

Hắn đột nhiên quét đến bên hông, ba cỗ Sát Thi Trúc Cơ hậu kỳ cùng lúc bay ra, sau đó trực tiếp nhào vào chiến trường.

Rất nhanh, cỗ Sát Thi thứ nhất bị xé xác..

Cỗ thứ hai!

Cỗ thứ ba!

Ba cỗ Sát Thi, chớp mắt đã bị tiêu diệt.

Tần Tang không cảm thấy tiếc chút nào, hai mắt hắn đỏ bừng, tràn ngập tơ máu, gắt gao nhìn chằm chằm trung tâm trận chiến.

Hắn cảm giác bản sắp đến cực hạn rồi, tinh huyết bị chủ hồn thôn phệ một lần nữa, đã suy yếu không tả nổi, sắp không nắm nổi Thập Phương Diêm La Phiên rồi.

Phi Thiên Dạ Xoa vừa bị đánh lui, lại một lần nữa xoay người xông vào ma khí.

Nó cũng đang liều mạng, trên người nó có vô số vết thương sâu đến mức thấy cả xương, cực kỳ khủng khiếp.

Hình như hi sinh ba cỗ Sát Thi có tác dụng.

Tần Tang kinh ngạc phát hiện, lực phản kháng của Cưu Bào Đạo Nhân bắt đầu trở nên yếu đi, ma khí có xu thế tan rã, Tần Tang nhìn Cưu Bào Đạo Nhân.

Trạng thái của hắn hiện tại còn thê thảm hơn Phi Thiên Dạ Xoa, khí tức yếu ớt, đối mặt với khí thế tấn công doạ người của Tần Tang và Phi Thiên Dạ Xoa, vẻ mệt mỏi đều lộ ra hết, thua cuộc là chuyện sớm muộn.

Nhưng Tần Tang chưa kịp thở phào, đột nhiên dị biến xảy ra.

Cưu Bào Đạo Nhân lớn tiếng gào thét, ma khí ngút trời đột nhiên lấy tốc độ kinh người hướng về đống đổ nát ở chính giữa, ở trung tâm ma khí, một cơn gió lốc màu đen nhanh chóng thành hình, ẩn chứa uy lực đáng sợ.

Gió lốc cuốn lên từng tầng ma khí, Tần Tang cảm nhận được trong gió lốc mơ hồ truyền đến khí tức cuồng bạo không gì sánh nổi, uy lực cực kỳ kinh người.

Thân ở ngoài chiến trường, nhưng Tần Tang vẫn cảm giác run rẩy, trong lòng hắn dâng lên một dự cảm bất an, hắn nhận ra rằng đây là chiêu liều mạng cuối cùng của Cưu Bào Đạo Nhân.

Tần Tang vừa định ra lệnh Phi Thiên Dạ Xoa tấn công mạnh hơn.

Nhưng Phi Thiên Dạ Xoa không cần hắn thúc giục đã hăng hái tiến lên chen vào cơn lốc.

-Ầm! Ầm!

Trong cơn lốc không ngừng truyền ra tiếng vang chấn động trời đất.

Thung lũng, núi đá tất cả đều sụp đổ.

Trong mắt Tần Tang lộ ra một tia kinh ngạc, trong tình huống nguy cấp này, Thi Đan lực trong cơ thể Phi Thiên Dạ Xoa bộc phát, mạnh mẽ đối đầu với cơn lốc đáng sợ, tiếp tục kiên trì.

Nó như cây cột Định Hải Thần Châm* trong cơn lốc ma khí, cưỡng ép chế trụ Cưu Bào Đạo Nhân, không cho hắn chút cơ hội chống trả nào. Mặc kệ Cưu Bào Đạo Nhân giãy giụa như thế nào, từ đầu đến cuối đều không thể thoát khỏi Phi Thiên Dạ Xoa, tiếng hô của hắn càng lúc càng nôn nóng, thậm chí bắt đầu tuyệt vọng.

*Định Hải Thần Châm: Vũ khí của Tề Thiên Đại Thánh trong tiểu thuyết “Tây du ký”, đề cập đến người có thể giữ vai trò chủ chốt, có thể ổn định tình hình trong lúc hỗn loạn hoặc khi có vấn đề quan trọng cần giải quyết, ổn định lòng dân, đồng thời giải quyết được các vấn đề.

Đồng thời bị kích thích, Tần Tang cũng có chút đau lòng.

Phi Thiên Dạ Xoa bộc phát thần uy đại giới, vẫn luôn không hề trốn tránh, cố gắng chống đỡ từng đòn phản kích của Cưu Bào Đạo Nhân.

Cái giá này quá lớn, vốn dĩ Phi Thiên Dạ Xoa đã bị thương không nhẹ, tình huống càng thêm không ổn, trên người nó đã không còn chỗ nào lành lặn, trên bụng còn có một lỗ hổng, lõm xuống sâu đến mức tựa như đã bị đâm thủng.

Khắp tứ chi đều xuất hiện các vết thương lớn nhỏ, cũng may là Phi Thiên Dạ Xoa không có ý thức, thân thể cường hãn, ở trong tình cảnh này vẫn có thể tiếp tục kiên trì, phát huy ra chiến lực không tầm thường.

Lực lượng Thi Đan trong cơ thể nó không ngừng bị rút ra, đã có dấu hiệu hao tổn rõ ràng.

Vầng sáng Thi Đan dần dần nhạt xuống, vận chuyển ngưng trệ.

Sau trận này, Phi Thiên Dạ Xoa cuối cùng sẽ biến thành bộ dáng gì, trong lòng Tần Tang cũng không chắc chắn.
Bình Luận (0)
Comment