Chương 814: Lệ Cũ
Chương 814: Lệ Cũ
Chỉ tiếc là trận thi đấu kia Thu Mộ Bạch cũng không tham gia, thành thử ra Kế Khánh không có giao đấu với Thu Mộ Bạch, nên cũng không biết hai người bọn họ ai mạnh hơn.
Sau khi thi đấu, Kế Khánh nhận lấy phần thưởng xong cũng biến mất, sau khi gây ra rung chuyển ở Tiểu Hàn Vực vẫn không xuất hiện, mọi người cho rằng hắn không phải là đi ra ngoài lịch luyện cũng là đang tĩnh tâm dự định kết đan.
Xem ra kết đan đã thất bại, hắn hiện tại vẫn ở Giả Đan cảnh.
Nữ tử ngồi trên chủ tọa mang theo đấu bồng nên không thể nhìn thấy khuôn mặt.
Có thể để cho Xa Ngọc Đào tự mình đến bồi, chứng tỏ địa vị của nàng ta không bình thường, chẳng lẽ là vị tị thế trong tông môn không ra thể kết Kim Đan kia?
Hắn không nhớ rằng vị sư thúc kia ưa thích mang đấu bồng.
Tần Tang trong lòng lóe lên một ý nghĩ, lại nhịn không được nhìn nhiều một cái, bỗng nhiên nàng ta lại khẽ giật mình. Chẳng biết vì sao, nhưng nữ tử được đấu bồng che chắn kỹ lưỡng này lại mang đến cho hắn một loại cảm giác quen thuộc không thể tả được.
Tần Tang trong lòng không ngừng nghi hoặc.
-Mộ Bạch đến đây!
Gặp mấy người bọn họ đi tới, vẻ mặt Xa Ngọc Đào liền trở nên ôn hoà, ngoắc tay để Thu Mộ Bạch tiến lên, sau đó mới nhìn đến Tần Tang.
-A? Tần Tang ở Huyền Lô Quan sao? Ta không nghĩ ngươi cũng tới đây.
Tần Tang cùng Thu Mộ Bạch liếc nhau.
Thu Mộ Bạch cũng vô cùng nghi hoặc, Tần Tang âm thầm bình tâm lại. Mặc dù không biết Xa Ngọc Đào vì lý do gì mà gọi bọn họ đến nhưng xem ra còn có Thu Mộ Bạch cùng Kế Khánh tham dự, chắc cũng không phải là chuyện gì xấu.
-Gặp qua Xa sư thúc.
Hai người cùng lúc tiến lên trước hành lễ.
Xa Ngọc Đào ý bảo hai người không cần câu nệ, rồi mới quay sang hỏi Tần Tang,
-Ta nhớ đến linh lực chủ tu của ngươi là Thủy hành nhỉ?
Tần Tang lập tức trả lời,
-Vâng.
Xa Ngọc Đào gật gật đầu, rồi quay sang nói với nữ tử mang đấu bồng.
-Thần Yên cô nương, thực lực của Mộ Bạch quả thật không thể nghi ngờ. Để hắn đến quản lý Bạch Hổ Thú Ấn nhất định có thể không có sơ hở nào. Đây cũng là ý tứ của sư tôn, để Mộ Bạch cùng đi lịch luyện.
-Vị này là Tần Tang sư điệt, Thần Yên cô nương một mực bế quan tu luyện, hẳn là chưa có gặp qua.
-Hắn thường được biết đến với cái tên Vô Ảnh Kiếm, ở đại trạch của Vân Thương cùng thời gian tranh đấu Thiên Hành Minh diễn ra đã đạt được hào quang rực rỡ. Thực lực của hắn là đứng đầu trong đám tiểu bối, ngoại trừ Mộ Bạch cùng Kế Khánh, hẳn là không có ai có thể là đối thủ, có thể để hắn đến quản lý Huyền Vũ Thú Ấn.
-Hơn nữa Kế Khánh sẽ quản lý Câu Trần Thú Ấn, ta chỉ cần chọn thêm hai người nữa là đủ.
Ngay lúc Xa Ngọc Đào kêu lên cái tên 'Thần Yên cô nương', Tần Tang bỗng nhiên cứng đơ tại chỗ.
Là nàng!
Cuộc đời này hắn chỉ có duy nhất một lần cùng nữ nhân tiếp xúc da thịt, còn là vì một cái nguyên nhân khó mở miệng mà kết duyên, Tần Tang làm sao có thể quên được nàng?
Nàng cũng là nguyên do khiến căn cơ của Tần Tang bị hao tổn, chậm chạp mãi không thể kết đan.
Đương nhiên, Tần Tang sẽ không oán hận nàng.
Hao tổn căn cơ để có thể đột phá Trúc Cơ chính là lựa chọn của Tần Tang, không có đạo lý nào hắn lại đi trách cứ người khác được.
Thế gian gian khổ cũng không giống như cái này, khi gặp khó khăn có thể lựa chọn đi đường tắt. Nhưng cái giá phải trả cũng quá đắt, sau này hắn phải nỗ hơn người khác gấp trăm gấp nghìn lần để đền bù.
Nếu không nhờ chuyện lô đỉnh này, hắn có khả năng sẽ vĩnh viễn không có cơ hội đột phá Trúc Cơ.
Trúc Cơ cùng kết đan lại còn không giống nhau.
Tu sĩ Giả Đan cảnh tại Tu Tiên Giới có thể được xưng tụng là cao thủ, ra ngoài tìm kiếm cơ duyên cũng thừa sức tự bảo vệ mình, cũng có thể đi vào những nơi nguy hiểm tìm kiếm đột phá. Nhưng với tu vo Luyện Khí kỳ mà đi ra ngoài lịch luyện, không chừng đến lúc gặp Diêm Vương vẫn không rõ nguyên nhân vì sao mình chết.
Năm đó là một giao dịch công bằng giao dịch, sau một đêm, hai người lại như cũ không liên quan gì đến nhau.
Sau đó, hai người đều nghiêm chỉnh tuân thủ hứa hẹn trước đó, đem việc này đưa vào quên lãng.
Bất kể Tần Tang gặp được bao nhiêu khó khăn cũng không một lần có ý định tới cửa xin trợ giúp, thậm chí sau khi phát sinh sự kiện đó, hắn cũng chưa từng nói với bất cứ ai về hai chữ 'Thần Yên' này.
Thần Yên cũng là như thế, không hề nhắc đến Tần Tang, cũng không có làm khó hắn, xem như hắn không tồn tại.
Sự tình năm đó đến bây giờ cũng đã gần trăm năm, rốt cục Tần Tang cũng gặp lại Thần Yên.
Trăm năm qua, Thần Yên đều một mực mai danh ẩn tích, nên các đệ tử mới nhập môn sau này đều không biết trong tông môn có tồn tại một người như thế này.
Một đoạn thời gian trước, Tần Tang tâm huyết dâng trào liền nhớ tới Thần Yên, còn đang suy nghĩ nàng đã đột phá thành công Kết anh hay chưa, không nghĩ tới sẽ gặp lại nàng dưới loại tình huống này!
Nghe đến ngữ khí của Xa Ngọc Đào, vậy là cả hắn ta cũng bị che giấu, không hề hay biết gút mắc giữa chính mình cùng Thần Yên. Khó trách năm đó lại tốn nhiều công sức như vậy, còn phải lấy danh nghĩa của Ma Vật sư thúc để che giấu tai mắt người đời.
Tuy rằng trong lòng Tần Tang đang vô cùng rối rắm nhưng thần sắc vẫn như cũ, không nhìn ra có điểm nào khác thường, lại có vẻ như yên lặng nhìn thoáng qua Thần Yên.
Tần Tang lại phát hiện ra Thần Yên chỉ lẳng lặng ngồi ở chỗ đó lắng nghe Xa Ngọc Đào nói chuyện, đối với mình cùng Thu Mộ Bạch lại như không nhìn thấy.
Theo lệ cũ liền tốt.