Chương 815: Cao Thủ
Chương 815: Cao Thủ
Mọi người đối với nhau như người xa lạ, cá quay về nước, quên đi chuyện trên bờ.
Tần Tang yên lặng nói.
Rồi hắn lại nhịn không được suy nghĩ lung tung, Thần Yên lặng lẽ xuất quan để đi tới Huyền Lô Quan, không biết nàng là cần làm chuyện gì? Rốt cục nàng đã Kết anh hay chưa? Hai người họ gọi mình cùng những người này đến đây để làm cái gì?
Nghe được Xa Ngọc Đào nói đến Bạch Hổ Thú Ấn, Huyền Vũ Thú Ấn cùng Câu Trần Thú Ấn, Tần Tang vẫn như cũ không hiểu gì cả.
Từ trước đến nay hắn vẫn chưa nghe nói qua những cái đó bao giờ, nên cũng không biết những cái thú ấn này là gì, vì sao lại để cho bọn ta quản lý?
Tần Tang nghiêng đầu nhìn sang Thu Mộ Bạch, dùng ánh mắt dò hỏi.
Thu Mộ Bạch lại nhẹ nhàng lắc đầu.
Tần Tang đành phải kiên trì chờ Xa Ngọc Đào giải thích rõ ràng, hiện tại cũng không tiếp tục nhìn về phía Thần Yên nữa.
Rốt cục Xa Ngọc Đào cũng đã nói xong.
Đằng sau lớp đấu bồng truyền ra thanh âm bình thản:
-Có thể.
Vẫn giống như quá khứ.
Thanh âm quen thuộc đó đã đem tâm tư trước kia của Tần Tang câu lên nhưng ngay lập tức đã bị Tần Tang đè xuống.
Cố nhân gặp nhau, lại như không quen biết nhau.
. . .
Xa Ngọc Đào đối với Thần Yên là nàng ta nói gì thì nghe nấy, lập tức đã xoay qua nhìn ra phía ngoài.
Lúc này, ngoại trừ ba người Tần Tang, Thu Mộ Bạch cùng Kế Khánh, thì những người khác đều chỉnh tề đứng ở trong sân, bao gồm cả Chiêm Dực cùng Mục Nhất Phong, bọn họ đều đang chờ đợi cao thủ Giả Đan cảnh.
Xa Ngọc Đào nói với những người ở trong sân,
-Các ngươi đều tự mình tản ra cả đi, bày ra hết bản lĩnh của mình, chuẩn bị tiếp nhận bài kiểm tra của Thần Yên cô nương. Nhớ kỹ đừng nghĩ đến việc giữ lại vài phần sức mạnh, các ngươi phải toàn lực duy trì được thế đứng, mãi đến khi không thể kiên trì nổi nữa."
Sau khi nghe thấy lời ấy, mọi người trong sân đều nhìn nhau.
Mặc dù không biết đến tột cùng vì lý do gì lại kiểm tra bọn họ, nhưng khi nhìn đến ba người Thu Mộ Bạch – nhân vật phong vân có tiếng ở tông môn đều đang đứng bên trong đó, nếu có thể cùng bọn hắn lập thành một nhóm nhất định không phải chuyện xấu.
Lúc này, tất cả mọi người đều tuân theo mệnh lệnh của Xa Ngọc Đào, tản ra mỗi người chiếm giữ một địa phương nhỏ.
Chờ bọn hắn lấy ra pháp khí của riêng mình.
Chỉ trong chớp mắt khắp tiểu viện đã trở nên rực rõ sắc màu, trông rất là đẹp mắt.
Đao kiếm, kính, tháp, cờ phướn các loại pháp khí phổ biến này hắn đều đã thấy quam lại còn có không ít loại Tần Tang cũng không nhận ra, công năng chắc hẳn là vô cùng kỳ lạ, những người có tư cách tiến vào tiểu viện này thân phận hẳn cũng không đơn giản.
Mục Nhất Phong vẫn dùng chuôi Cửu Hỏa Thần Phong đó, cái pháp khí này được hắn tỉ mỉ tế luyện nhiều năm, không biết đã hao phí bao nhiêu tâm huyết. Hôm nay chín đầu hỏa diễm trên thân Hỏa Long mơ hồ hiện ra màu tím, đã không thể dùng đơn thuần đánh giá nó là một món pháp khí cực phẩm.
Tần Tang suy đoán Mục Nhất Phong sở dĩ kiên trì cố gắng như thế, chắc là dự định sau khi kết đan sẽ tiếp tục thăng cấp Cửu Hỏa Thần Phong, đem nó xem như là pháp bảo bản mệnh.
Chiêm Dực lúc này cũng lấy ra một pháp khí chuông lục lạc làm từ đồng thau, lớn cỡ một nắm tay, trước đó chưa từng thấy hắn dùng qua.
Rất nhanh mọi người đều đã hoàn tất việc chuẩn bị.
'Xèo!'
Thần Yên nhẹ nhàng vung tay lên, linh lực tại đầu ngón tay nàng ngưng tụ thành một con hạc giấy, nó phát ra một tiếng kêu thanh thúy, hai cánh dang rộng ra rồi bay vào trong sân.
Hạc giấy dừng ở mọi người đỉnh đầu, đột nhiên cực tốc huy động hai cánh, từng đạo nhẹ nhàng làn gió từ trên trời giáng xuống.
'Hô hô. . .'
Trong sân đột ngột nổi lên một trận cuồng phong tàn phá bừa bãi, nhưng nó lại được khống chế, vừa vặn vây xung quanh mọi người. Chỉ riêng việc có thể khống chế tinh chuẩn như thế cũng đã chứng tỏ thực lực của nàng ta làm người khác theo không kịp.
Tần Tang yên lặng nhìn vào trong sân, mang ý đồ thông qua hạc giấy cùng linh phong nhìn xem cảnh giới của Thần Yên, tiếc là lại không thu hoạch được gì.
Linh phong càng tụ càng nhiều, rồi hóa thành thực thể.
Như một rừng mây đen ngập đầu, chậm rãi ép xuống!
Bên cạnh mỗi người đều nhiều lên một tầng màn che do linh phong tạo thành, không ngờ loại màn che này lại vô cùng nặng nề, mang đến cảm giác áp bách rất lớn cho người bên trong.
Bọn người Mục Nhất Phong đều lần lượt thôi động pháp khí, toàn lực ngăn cản áp lực của linh phong.
Để càng lâu thì màn che linh phong lại càng dày, gần như sắp không nhìn rõ người ở bên trong nữa rồi.
'Ầm!'
Rốt cục cũng có một người không kiên trì nổi, dẫn đầu ngã sấp xuống, ngay tại lúc hắn sắp ngã xuống đất thì áp lực trên người hắn đột nhiên biến mất, giúp hắn duy trì được thể diện.
Người này đầy hổ thẹn mà chắp tay một cái rồi yên lặng thối lui đến một bên.
Áp lực trên thân những người khác vẫn chậm rãi tăng lên.
Tần Tang xác thực không có cách nào thông qua hạc giấy để điều tra tu vi của Thần Yên nên cũng không tự tìm phiền não cho mình mà thay vào đó là đem lực chú ý đặt lên hai người quen của mình – Mục Nhất Phong cùng Chiêm Dực.
Từ chỗ đứng của Mục Nhất Phong chỉ có thể nhìn thấy cái bóng của chín đầu Hỏa Long, bọn chúng kết thành một cái vòng với ý định chống đỡ màn che linh phong.
Cái lục lạc đồng thau kia của Chiêm Dực đang bay lo lửng trên đỉnh đầu của hắn, tản ra từng luồng ánh sáng vàng kim, tựa như một ngọn đèn sáng, thông qua thanh âm đó có thể thấy được chuông lục lạc lay động càng lúc ngày càng nhanh.
'Ầm ầm ầm. . .'
Hết người này đến khác thất bại, trong đó không thiếu cao thủ Giả Đan cảnh.