Chương 816: Chấn Động
Chương 816: Chấn Động
Tần Tang như có điều suy nghĩ, xem ra trận khảo giáo này không phải là đơn thuần nhằm vào tu vi mà tình huống cụ thể bên trong màn che linh phong như thế nào hắn vẫn tạm thời chưa biết được.
Theo thời gian dần trôi, số người còn lại càng ngày càng ít.
Đột nhiên Chiêm Dực nổi giận gầm lên một tiếng, tiếng vang của chuông lục lạc trở nên cực kỳ gấp rút, ánh sáng vàng kim trên đỉnh đầu trở nên càng mãnh liệt, bóng dáng bỗng nhiên nhoáng lên một cái.
Sau khi màn che biến mất Chiêm Dực mới từ từ ổn định thân hình.
Tần Tang phát hiện trên mặt hắn lộ ra biểu cảm thất vọng không che giấu được. Trong lòng vừa động, Tần Tang âm thầm quan sát Xa Ngọc Đào, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng lắc đầu, trong mắt tràn đầy thất vọng, giống như đang suy ngẫm điều gì.
Cuối cùng, chỉ còn lại ba người đang kiên trì, trong đó có Mục Nhất Phong.
Nhưng ba người này rõ ràng đều là nỏ mạnh hết đà, chín đầu Hỏa Long cực kỳ tinh tế của Mục Nhất Phong lúc này giống như nến tàn đứng trong gió nến tàn, lúc nào cũng có thể bị dập tắt.
Phía dưới đấu bồng truyền ra một tiếng than nhỏ.
Xa Ngọc Đào có chút xấu hổ nói ra.
-Đệ tử trong môn đều không nên thân, đã để Thần Yên cô nương chê cười!
-Tông chủ cùng cô nương truyền lệnh đến quá gấp gáp, những đệ tử khác đều đang lịch luyện ở bên ngoài rồi, có người thì đang bế quan xung kích kết đan. Hiện tại nếu để bọn hắn chạy tới, chỉ sợ thời gian tu luyện không đủ, không thể áp chế nổi linh hồn ác quỷ bên trong thú ấn.
-Đệ tử của những tông môn khác chỉ e là không thể tin tưởng được.
-Chẳng qua Ngũ Hành Thú Ấn vừa mở, năm người chính là một nhóm, hiện đã có ba người Mộ Bạch thì hai người khác thực lực hơi yếu một chút hẳn là cũng không ảnh hưởng đại cục.
Thần Yên 'Ừm' một tiếng,
-Đành phải như thế.
Lời còn chưa dứt, trong sân đột nhiên vang lên một tiếng rồng ngâm gào thét, chỉ thấy chín đầu Hỏa Long xung quanh Mục Nhất Phong bỗng nhiên đồng thời tán loạn, tiếp theo trên màn che lại chợt xuất hiện một điểm ánh sáng màu đỏ, như một mũi nhọn phá vỡ màn che.
Sau một trận tiếng oanh minh, Mục Nhất Phong cầm trong tay Cửu Hỏa Thần Phong, phá phong mà ra!
Mục Nhất Phong lảo đảo một cái, cuối cùng vẫn là đứng vững vàng.
Phong hồi lộ chuyển.
Xa Ngọc Đào ánh mắt sáng lên, tán thưởng:
-Không tệ! Ngươi cũng đến đây đi.
-Đa tạ Xa sư thúc!
Mục Nhất Phong chắp tay, đem Cửu Hỏa Thần Phong thu vào trong cơ thể để bảo dưỡng, rồi cũng nhanh chân đi đến bên cạnh Tần Tang, hướng về hắn đắc ý nhướng mày một cái.
Vận khí của hai người còn lại liền không có tốt như vậy, thử rất nhiều cách nhưng cũng không thể phá vỡ được màn che. Cuối cùng một người trong đó không kiên trì nổi nữa mà ngã xuống đất, lúc này áp lực trên thân hai người mới đồng thời biến mất.
-Các ngươi đều trở về đi.
Xa Ngọc Đào để người kiên trì đến cuối cùng người kia đi đến, lại phất tay phân phó những người khác rồi sau đó mới mở lời với Thần Yên: "Nhân thủ đã tuyển đủ, ta lập tức bẩm báo sư tôn."
Thần Yên gật gật đầu, đột nhiên đứng dậy, bóng hình lóe lên rồi biến mất trong hư không.
Từ đầu đến cuối, thật giống như không hề nhìn thấy Tần Tang.
Năm người Tần Tang đều song song đứng thẳng, nhưng trong lòng lại đang vô cùng tò mò.
Từ trong miệng Xa Ngọc Đào họ mới biết thì ra tổ sư nhà mình từ sớm đã đi tới Huyền Lô Quan, mà trận khảo giáo này hẳn là do lão tổ khởi xướng.
Chẳng biết tại sao, trong lòng Tần Tang lại mơ hồ có loại dự cảm không tốt.
Xa Ngọc Đào phất tay đánh ra một đạo thanh quang, chỉ trong chốc lát mọi người chẳng biết tại sao trong người bỗng nhiên lại căng lên, bên tai vang lên một giọng nói ôn hòa:
-Bọn họ là người được chọn?
Hắn chính là Đông Dương Bá!
Trong đầu Tần Tang lóe lên một tia điện quang.
Chỉ thấy Xa Ngọc Đào hướng về phía hư không thi lễ một cái, cung kính nói:
-Hồi bẩm sư tôn, năm nay thì bọn họ chính là đệ tử có thực lực mạnh nhất trong quan nội.
Sau khi một tiếng 'Tốt' vang lên, bỗng nhiên có một đạo ngũ sắc trường hồng bay vào đại sảnh, nhìn kỹ lại thì đạo ngũ sắc trường hồng này vậy mà lại là quang mang phát ra từ ngũ phương tiểu ấn.
Cái ngũ phương tiểu ấn này đều có kích cỡ lớn nhỏ giống nhau, hình dạng vuông vức, chỉ khác nhau ở chỗ đầu ấn.
Trên đầu mỗi cái tiểu ấn đều được điêu khắc một cái Thánh Thú, đúng là Tứ thánh thú – Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ trong truyền thuyết, cùng với một đầu giống như Kỳ Lân, lại tên là Câu Trần Thần Thú.
-Dạy bọn họ tỉ mỉ cảm nhận sức mạnh của thú ấn, sau này giúp ta một chút sức lực!
-Đệ tử tuân mệnh!
Xa Ngọc Đào đưa tay lên tiếp nhận tiểu ấn, rồi xoay người nhìn sang đám người Tần Tang mà nhẹ nhàng giương lên, ngũ phương tiểu ấn tách ra phân biệt mà bay đến trước mặt bọn hắn.
Thú ấn trước mặt Tần Tang chính là đầu ấn điêu khắc Huyền Vũ kia.
Thú ấn bên trên Huyền Vũ sinh động như thật, tứ chi tráng kiện, ngẩng đầu nhìn trời, giống như đang hướng về phía trời xanh mà gầm thét, tràn đầy khí thế kiệt ngạo bất tuân lại hung hãn.
Xa Ngọc Đào thản nhiên nói:
-Từ giờ trở đi, các ngươi mỗi người sẽ quả lý thú ấn của một phương, toàn tâm toàn lực tu luyện. Nhất định trong vòng nửa năm phải thuần phục được linh hồn quỷ dữ trong ấn. Sau đó đi theo tổ sư cùng Thần Yên cô nương tiến vào Tử Vi Cung.
Cái gì!
Trong lòng Tần Tang chấn động, sắc mặt cũng hơi đổi.