Chương 847: Nội Điện
Chương 847: Nội Điện
Động Vân Tiên nắm giữ một pháp bảo có hình dạng như sáo trúc, hóa thành hàng nghìn hàng vạn hình bóng sáo trúc quất mạnh vào trên thân Quỷ Vương, cơ hồ đánh tan cả nửa người nó.
Động Vân Tiên quay đầu nhìn ra sau, lông mày dần nhíu chặt.
Lúc này, Quỷ Vương bị sáo trúc đánh bay, thân thể trở nên mơ hồ nhưng lập tức lại khôi phục như lúc đầu, nhào đến lần nữa, căn bản không cho Động Vân Tiên có cơ hội thoát thân.
Động Vân Tiên giận dữ:
-Đồ không biết sống chết!
Ông ta không rảnh bận tâm đến người khác nữa, chỉ đành chuyên chú đối phó với Quỷ Vương làm phiền.
Bên kia, bọn Đông Dương Bá không ngừng di chuyển, căn bản không thèm để ý trận ác chiến bên cạnh, chỉ vùi đầu tiến lên.
Vào lúc tiếp cận chiến trường.
Quỷ khiếu càng trở nên rõ ràng, đặc biệt sắc bén, giống như ma âm quanh quẩn không tan, thậm chí có ý đồ chui vào trong đầu bọn họ. Bọn họ nghĩ hết mọi biện pháp cũng không gạt ra được, thần trí cũng bắt đầu chịu ảnh hưởng.
Càng đến gần chiến trường, ảnh hưởng của quỷ khiếu cũng càng hiện rõ. Người xuất hiện khác thường đầu tiên là Dư Vạn Sâm, sắc mặt hắn tái nhợt, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, ánh mắt bắt đầu xuất hiện mê mang ngắn ngủi, tựa như bị quỷ khiếu mê hoặc.
Ban đầu, trong nháy mắt khi bị mê hoặc, Dư Vạn Sâm liền cảnh giác, thoát khỏi quỷ khiếu.
Nhưng độ khó khi tránh thoát càng lúc càng khó, thời gian Dư Vạn Sâm bị mê hoặc cũng ngày càng lâu, sau mỗi lần bừng tỉnh thì nét hoảng sợ trên mặt hắn ta lại nhiều hơn, sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi.
Hắn ta muốn mượn quỷ khiếu để luyện tâm, nhưng lại phát hiện đây là đều là si tâm vọng tưởng.
Chưa được mấy bước, Dư Vạn Sâm không chịu nổi nữa, mượn nhờ lực lượng của Kim Cương Trác phong bế ngũ giác, đè ảnh hưởng của quỷ khiếu xuống thấp nhất, tình trạng lập tức trở nên tốt hơn nhiều.
Tiếp theo là Mục Nhất Phong, Kế Khánh.
Sau đó, Tần Tang và Thu Mộ Bạch cũng lần lượt phong bế ngũ giác.
Thực ra Tần Tang không hề bị quỷ khiếu mê hoặc. Năm đó, khi hắn tiến vào Thiên Thi Động cũng từng gặp ma âm, ma âm cũng có tác dụng tương tự quỷ khiếu, ngọc phật giúp hắn ngăn cách ảnh hưởng của ma âm.
Hiện tại, ngọc phật cũng dễ dàng che chắn quỷ khiếu, bảo vệ Tần Tang chặt chẽ khiến hắn vô vùng an tâm.
Cho dù là Quỷ Vương sánh ngang Nguyên Anh trung kỳ phát ra quỷ khiếu vẫn không thể làm ngọc phật dao động mảy may!
Tuy rằng khoảng cách còn xa nhưng tinh thần Tần Tang không hề có dấu hiệu bị ảnh hưởng, có thể tưởng tượng được, dù là Quỷ Vương xuất hiện trước mặt cũng vẫn sẽ giống như thế.
Dọc đường đi, ngọc phật lại chứng minh rằng nó mạnh mẽ cùng đáng tin thêm một lần, không hề để Tần Tang thất vọng.
Để đề phòng Đông Dương Bá và Thần Yên phát hiện ra điều khác thường, Tần Tang cũng bày ra vẻ không chịu nổi rồi phong bế ngũ giác. Không biết đã di chuyển bao lâu, ngũ giác đột nhiên khôi phục.
Lại nhìn chung quanh, đã không còn sương mù cùng mộ phần, cuối cùng cũng ra khỏi phạm vi Mộ Tiên.
Sau lưng là Quỷ Vụ xám trắng, trước mặt lại là một dải đất trống. Đất đá bên trong dải đất trống cũng giống như trong Mộ Tiên, đều là màu nâu đen do máu tươi tạo thành.
Cuối dải đất trống có một tòa tế đàn cực lớn được xây bằng đất.
Hình dạng tết đàn giống như Kim Tự Tháp ở đời trước, phần đỉnh luồn vào biển mây. Chung quanh tế đàn thì có Huyết Sát chi khí màu đỏ tươi lượn lờ, mà trong Huyết Sát chi khí lại có cấm chế cổ xưa hiện ra.
Đông Dương Bá cùng Thần Yên mang theo bọn họ phi hành nhưng lại vòng qua tế đàn, tiếp tục bay về phía trước.
Có lẽ họ cũng không có năng lực phá vỡ thượng cổ cấm chế quanh tế đàn.
Tới gần tế đàn mới biết tế đàn này rộng lớn cỡ nào, huyết tinh sát khí màu đỏ tươi ngưng tụ không tan, giống hệt như máu, khiến lòng người không khỏi run sợ.
Cho dù không có thượng cổ cấm chế, chỉ e là cũng không có ai xông vào trong huyết tinh sất khí.
Sau khi vượt qua Mộ Tiên lại trải qua thêm mấy chỗ hiểm địa, nhưng may là đều không có thứ gì đáng sợ như Quỷ Vương trong Mộ Tiên.
Mộ Tiên hẳn là cửa ải nguy hiểm nhất, thành công xuyên qua được Mộ Tiên, tu sĩ Kim Đan chỉ cần cẩn thận hơn là không khó để vượt qua những hiểm địa phía sau.
Trong đó, bọn họ cũng gặp được một trận pháp cổ xưa rất đặc thù, mỗi người phải tự thân hành động, bị ép tách ra.
Có điều Đông Dương Bá đã chuẩn bị xong linh phù và pháp khí từ sớm, trợ giúp đám Tần Tang, coi như là hữu kinh vô hiểm.
Mục tiêu của Đông Dương Bá và Thần Yên rất rõ ràng: nội điện!
Trừ cái đó ra, những đồ vật khác dù là gì cũng không khơi dậy được hứng thú của hai người họ. Kỳ quang, bí cảnh gặp được trên đường đến nhìn họ còn không thèm nhìn, chỉ dùng tốc độ nhanh nhất đi thẳng hướng nội điện.
Tần Tang thấy thế đương nhiên là vui sướng không thôi.
Tốc độ của Đông Dương Bá càng nhanh càng tốt, càng sớm tiến vào nội điện thì đối thủ khi hái Giáng Vân Tử Quả cũng càng ít. Tốc độ của những tu sĩ Kim Đan kỳ khác chắc chắn không nhanh bằng Đông Dương Bá.
Nhưng chỗ xấu chính là Vân Du Tử cũng sẽ bị bỏ lại phía sau.
Hy vọng mộc trạc có thể giữ vững đến lúc Vân Du Tử đuổi đến.
-Ngọc bích trước mặt chính là cửa vào nội điện. Sau khi tiến vào nội điện, các ngươi ngoan ngoãn chờ tại chỗ, đừng đi loạn, đặc biệt là những cổ điện có cấm chế tồn tại kia, ta và Thần Yên cô nương sẽ tự đi tìm các ngươi.
Đông Dương Bá chỉ tay về phía trước, dặn dò lần cuối.
Trước mặt bọn họ lúc này là một ngọn núi cao có hình nửa vòng tròn, ở giữa ôm lấy một địa động cực lớn, đường kính phải tới mấy trăm trượng.
Trong động ma khí dày đặc, sâu không thấy đáy, tỏa ra băng hàn buốt xương, giống như là thông đến U Minh.