Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 854 - Chương 854: May Mắn

Chương 854: May Mắn Chương 854: May Mắn

Phi Thiên Dạ Xoa là Hoạt Thi, nó linh hoạt khéo léo hơn so với Luyện Thi bình thường.

Tần Tang không cần tốn quá nhiều sức lực để điều khiển nó.

Hắn muốn tập trung sức lực hỗ trợ Vân Du Tử một tay, nhưng phát hiện ra cổ cấm chế rất phức tạp, trình độ trên con đường cấm chế của hắn còn chưa đủ mạnh, cho nên tạm thời không giúp đỡ được cái gì cho Vân Du Tử.

Có điều, Tần Tang không dễ dàng từ bỏ như vậy, đi theo sau Vân Du Tử tự hắn nghiền ngẫm, sau đó kết hợp với những kiến thức tích luỹ được lúc trước, nhanh chóng học hỏi được.

“Phù phù…”

Bọn họ đi một mạch từ bờ sông đến giữa sườn núi thì dừng lại.

Từ ngọn núi đổ nát nơi này, tầm mắt của bọn họ đã vượt qua ngọn núi nhìn thấy cổ cấm chế tầng tiếp theo ở giữa không trung.

Ở một phía khác của ngọn núi, trên vách núi treo leo phía bên trái có mấy cái dây leo khô héo, khiến cho người ta nghi ngờ khi túm vào lập tức bị đứt xuống, mà phía dưới là thung lũng đen ngòm, không nhìn thấy cái gì.

Phía bên phải lại là một dãy núi.

Từ đây có thể hiểu là hai nơi này bị hai cái cổ cấm chế niêm phong, phải lựa chọn một trong hai cái này.

Con đường cần phải đi chắc chắn càng ngày càng nhiều, không biết phải đi như thế nào, chỉ có thể tìm bừa khắp mọi nơi, đến Tử Vi Cung bị phong bế cũng không tìm được Giáng Vân Tử Quả.

Tần Tang và Vân Du Tử đi lên đến đỉnh núi.

Đột nhiên Phi Thiên Dạ Xoa tung ra một chưởng, chiêu thức này phát ra một tiếng nổ lớn, làm cho trong không gian dội lên từng cơn sóng ngầm, sau đó xuất hiện một lớp ánh sáng rất mỏng manh.

Một chiêu này ngay lập tức làm rách một vết lớn phía trên lớp màng mỏng kia làm lộ ra một cái động lớn.

Nhân lúc cái động này còn chưa có khép lại, bọn họ lần lượt nhảy xuống phía dưới vách núi.

Cổ cấm chế ở tầng này phá giải rất nhẹ nhàng, không chỉ không có Hổ dữ truy đuổi, thậm chí còn không cần tìm kiếm điểm mấu chốt của nó, chỉ cần dùng sức là có thể phá giải một cách đơn giản.

Điều này cho thấy cổ cấm chế ở tầng này đã rất yếu ớt, chỉ sợ đi qua thêm mấy trăm năm nữa, cổ cấm chế ở tầng này sẽ biến mất, không gian xung quanh sẽ lập tức nối lại với nhau.

Trường hợp giống như này không phải là ít, cấm chế ở bên trong cổ dược viên cũng không phải là có tác dụng mãi mãi, mỗi một cái cổ cấm chế đều có chỗ mạnh yếu khác nhau.

Nếu là cổ cấm chế hùng mạnh, ngay cả Nguyên Anh cũng bó tay chịu chết.

Tóm lại, để hái được Giáng Vân Tử Quả trên con đường này , ngoại trừ mấy cửa ải khó ở bên ngoài, còn phải nhờ đến uy lực của Phi Thiên Dạ Xoa, nếu không thì những yêu tu Yêu Đan Kỳ cũng không có cơ hội hái được thuốc trong vườn.

Còn như mấy cái cửa ải khó nhằn kia, đối với bọn họ chính là dùng để kiểm tra và luyện tập.

Trong nháy mắt khi đi vào trong lòng núi, đột nhiên bọn họ cảm nhận được một lực hút dưới đáy vực truyền đến.

Sau đó, từ trên đỉnh đầu lại có một luồng gió lạnh thổi đến cả hai phía, khiến cho đám người Tần Tang phải lập tức cúi xuống.

Không gian ở dưới đáy vực tối đen như một cái miệng khổng lồ đầy máu, đang chờ đợi con mồi tự chui đầu vào.

Tần Tang và Vân Du Tử liếc nhìn nhau, khẽ hô một tiếng, linh lực trên người bắt đầu khởi động chống lại gió lạnh và lực hút.

Sau một khắc, trong không gian tối tăm ở đáy vực đột nhiên xuất hiện rất nhiều Cốt Trảo, Cốt Trảo trắng hếu tạo thành một rừng xương, giương nanh múa vuốt, đang cào xới không ngừng, dường như dưới mặt đất có rất nhiều đầu lâu như đang còn sống, chúng nó đang liên tục leo lên phía trên.

Trên đầu truyền đến âm thanh quỷ khóc khiến lòng người phải rét run.

Tần Tang không cần Vân Du Tử nhắc nhở, vận lực để tránh thoát lực hút, ngược dòng bay lên. Đồng thời ra lệnh cho Phi Thiên Dạ Xoa chủ động đáp xuống, lúc nó sắp đến gần đống Cốt Trảo, thi khí trên người đột nhiên bộc phát.

Thi khí tạo thành một vòng sóng lớn, quét ngang ra ngoài, chỉ nghe ào ào một trận giòn vang, đã thấy đống Cốt Trảo vỡ vụn.

Vô số mảnh xương vỡ vụn bay tán loạn khắp nơi, trong tầm mắt chỉ thấy một mảnh trắng xoá.

Nhưng cái đống Cốt Trảo tưởng là ít kia lại càng lúc càng nhiều, giải quyết xong một đống, một đống mới lập tức xuất hiện, lại nhanh chóng xông lên phía trên.

Phi Thiên Dạ Xoa giết mãi không hết, nó đã thấy không gian phía trên càng lúc càng hẹp.

Lúc này, Vân Du Tử đột nhiên cử động.

Hắn ta mở lòng bàn tay ra, Vô Hạ Châu nhẹ nhàng chuyển động, đột nhiên một luồng sáng trắng bắn ra hoá thành một thanh phi kiếm lao xuống dưới, lướt qua khe hở giữa đống Cốt Trảo, đâm vào chỗ sâu trong đống xương.

Lập tức một tiếng kêu không giống tiếng người vang lên.

Lực hút và gió lạnh đột nhiên biến mất.

Cùng lúc, tất cả Cốt Trảo cũng biến mất không còn một dấu vết, một màn vừa rồi giống như trong mơ.

Lúc này, rốt cuộc bọn họ đã nhìn thấy đáy vực.

Bên cạnh một khối đá lớn là một hồ nước lạnh hình bán nguyệt, bên trong hồ vẫn có nước, hồ nước lạnh sâu hun hút, toả ra từng luồng khí lạnh buốt.

Ban đầu bọn họ có thể nhìn được dễ dàng nhưng bị Cốt Trảo che mắt, bây giờ phá được cấm chế rồi thì lập tức biết được nơi này có cấm chế tầng tiếp theo.

Vân Du Tử đáp xuống bên cạnh hồ nước tối tăm, khẽ nói:

- Bên trong hồ nước này không có điểm cuối cùng, đã từng có một vị Nguyên Anh không tiếc bỏ ra thời gian đi tìm hiểu, sau đó hắn ta đào được một gốc Thiên Hàn Thảo!

Giá trị của Thiên Hàn Thảo vượt xa Giáng Vân Tử Quả, có tác dụng giúp thúc đẩy chân nguyên của tu sĩ Nguyên Anh.

Tần Tang không tránh khỏi có hơi ngưỡng mộ sự may mắn của vị Nguyên Anh kia.
Bình Luận (0)
Comment