Chương 855: Mai Phục
Chương 855: Mai Phục
Uy Lực của cấm chế ở gần hồ nước lạnh không phải quá mạnh, rất nhanh Vân Du Tử đã tìm được trung tâm của cấm chế, hắn ta để cho Phi Thiên Dạ Xoa đến phá giải.
Không ngờ, trong lúc Phi Thiên Dạ Xoa đang chuẩn bị đánh ra một chưởng, đột nhiên vẻ mặt Vân Du Tử thay đổi, hắn ta phất tay chặn Tần Tang, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào phía trên vách đá, hạ giọng nói:
- Phía sau có người đuổi đến! Hắn ta đi cùng một con đường với chúng ta!
Tần Tang nghe vậy giật mình:
- Nhanh như vậy à?
Đi cùng một quãng đường với bọn họ, rất có thể là yêu tu Thiên Yêu Khâu.
Thật sự không nghĩ đến, bọn họ mới đi vào cổ dược viên được mấy bước đã gặp phải chuyện này.
Vân Du Tử nói khẽ:
- Vừa nãy ta đã bí mật để lại một cái cấm chế ở lối ra vào, bây giờ đã bị đụng chạm vào rồi.
Yêu tu không giống loài người Tu Tiên Giới, từ yêu tu Hoá Hình kỳ trở xuống cần có Đế Lưu Tương mới có thể mở ra toàn bộ linh trí.
Ở Thiên Yêu Khâu, Đế Lưu Tương đều nằm trong tay của Yêu Vương, cho nên những yêu tu Yêu Đan kỳ nếu muốn khai mở linh trí, cần phải đầu quân cho Yêu Vương, còn có tán tu Kim Đan kỳ, có rất ít tu sĩ như thế này.
Yêu tu này, rất có thể là người thân cận của Yêu Vương, đi theo Yêu Vương vào trong điện, vì vậy mới đến nhanh như thế.
Vụ việc đánh lén của Tội Uyên mang đến sự ảnh hưởng quá lớn, ba vực đều sắp xảy ra đại loạn, Thiên Yêu Khâu không thể chỉ lo cho chính mình. Những Yêu Vương kia chắc chắn đã sớm chạy đến Thiên Sơn, tranh thủ cướp lấy vài món bảo vật, không dừng lại bên ngoài điện.
Đối với bọn họ, việc đánh lén lần này của Tội Uyên là một cơ hội tốt, đã thật sự mang đến điềm gở. Tần Tang ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, hắn định lấy Hư Thiên Lôi từ trong thiết bản ra, nhưng lại bị Vân Du Tử chặn tay lại.
Vân Du Tử nhẹ nhàng lắc đầu, trầm giọng nói:
- Bây giờ còn chưa biết được thực lực của yêu tu này đến đâu, và bọn chúng đến mấy người. Chỗ này lại không phải địa bàn của ta, đầu tiên ta sẽ để lại ám ký, điều tra rõ tu vi của hắn ta sau đó mới quyết định.
Vừa nói dứt lời, Vân Du Tử nhìn quanh bốn phía một lượt, rồi đột nhiên nhảy vào hồ nước lạnh.
Nước bên trong hồ tự động tách ra, động tác của Vân Du Tử vô cùng cẩn thận, đề phòng có khí tức lưu lại.
Cả một đoạn đường bọn họ đều làm như vậy, nhanh chóng chuẩn bị cho loại tình huống như này, xoá sạch khí tức mỗi chỗ bọn họ đi qua, sẽ không lo bị yêu tu phía sau phát hiện.
Vân Du Tử ở trong hồ nước chờ đợi một lúc rồi mới rẽ nước đi ra, không biết đã để lại ấn ký gì.
- Phá giải cấm chế đi!
Vân Du Tử nói:
- Chúng ta không thể chậm trễ nữa, phải di chuyển thật nhanh, nếu như tu vi của yêu tu này rất cao, mà Hư Thiên Lôi và Phi Thiên Dạ Xoa có thể có tác dụng như thế nào còn chưa biết được. Giới hạn của Hư Thiên Lôi quá nhỏ, thực lực của Phi Thiên Dạ Xoa lại có hạn, có thể chúng ta phải dựa vào cổ cấm chế mới có thể khiến hắn ta sợ hãi.
Tần Tang biết Vân Du Tử nói không sai, mặc dù những phương pháp này của hắn có thể uy hiếp được yêu tu Yêu Đan kỳ, nhưng lại có rất nhiều chỗ sơ hở, cần phải lên kế hoạch thật tỉ mỉ mới có hiệu quả.
Sự hiểu biết của hắn về cổ dược viên và cổ cấm chế đều ít hơn Vân Du Tử, cho nên Vân Du Tử nói gì hắn nghe nấy. Phi Thiên Dạ Xoa mở ra một lối đi, Tần Tang và Vân Du Tử không chút do dự, lập tức nhảy vào.
Phía trước có cổ cấm chế chặn đường, phía sau có truy binh.
Thao tác của Tần Tang và Vân Du Tử càng lúc càng nhanh, hai người không dám dừng lại nghỉ ngơi, dùng tốc độ nhanh nhất phá giải từng tầng cổ cấm chế, càng lúc càng đi sâu hơn vào cổ dược viên.
Không còn đường né tránh, bọn họ đi thẳng một đường đến Giáng Vân Tử Quả.
Không nói đến việc ở những nơi khác trong cấm chế nguy hiểm đến mức nào, chỉ riêng một gốc Giáng Vân Tử Quả mà còn né tránh thì khác gì chắp tay dâng Giáng Vân Tử Quả cho kẻ khác.
Bọn họ đi một mạch phá vỡ bồn tầng cổ cấm chế, đến chỗ sườn núi có hoa dại mọc lan tràn.
Vân Du Tử dừng bước chân, đột nhiên hắn ta mỉm cười, vẻ mặt thoải mái nói ra:
- Đó là yêu thú Kim Điêu, ta nhớ tu vi của nó chỉ là sơ kỳ Yêu Đan kỳ, với lại nó đang bị thương cho nên không đáng lo ngại!
Tần Tang vẫn chưa dám thả lỏng, vội vàng hỏi lại:
- Chỉ có một con Kim Điêu Yêu thôi sao?
- Không sai.
Vân Du Tử gật đầu:
- Thời gian Tội Uyên đánh lén quá mức lung tung, Tần lão đệ không ở trong trận chiến cho nên không biết. Trước khi Tội Uyên rời đi, đã phá nát một góc Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên Trận, chính xác là vị trí của yêu tu Thiên Yêu Khâu. Yêu tu tử trận nghiêm trọng, những yêu tu may mắn sống sót thì cũng mang đầy vết thương trên người. Ta nhớ tu vi con yêu thú Kim Điêu này chỉ có hạn, không cần đến Hư Thiên Lôi của ngươi, một lát nữa dựa vào lực lượng của cổ cấm chế là có thể vây bắt được nó.
Hai người thảo luận một lúc, sau đó lại tiếp tục đi về phía trước.
Không gian cổ dược viên rộng mênh mông, bên trong có rất nhiều không gian bị giới hạn bởi cổ cấm chế.
Núi non chập chùng, cỏ cây xanh tươi.
Một khung cảnh tràn ngập sức sống.
Đột nhiên, trong không trung xuất hiện tiếng kêu của chim Ưng, một luồng sáng màu vàng lướt qua nhanh như tia chớp.
Trong nháy mắt, tia chớp màu vàng này đã bay qua vài ngọn núi, rồi đột nhiên từ trên không trung đáp xuống một tảng đá, làm lộ ra bản thể của nó, thế mới biết nó chính là Kim Điêu!