Chương 867: Sưu Hồn Thuật
Chương 867: Sưu Hồn Thuật
Dịch Thiên Niết đánh lén không thành, nhưng không lập tức rời đi, lại còn dám ở lại lấy Giáng Vân Tử Quả đe dọa Tần Tang, bởi vì coi Tần Tang cũng giống như Phi Thiên Dạ Xoa.
Hắn khống chế Phi Thiên Dạ Xoa, hiểu rất rõ về Tần Tang, cho rằng ít nhất thực lực của bọn họ cũng ngang nhau. Lấy tốc độ của hắn, muốn thoát thân, chắc chắn Tần Tang sẽ không ngăn được.
Nhưng Dịch Thiên Niết không thể nào ngờ được, Thi Đan này không phải là Thi Đan kia.
Tần Tang mượn chính là Cương Sát xông đan, thực lực không kém tu sĩ Kết Đan kỳ chút nào, mà thứ Dịch Thiên Niết nắm trong tay chỉ là một Phi Thiên Dạ Xoa luyện chế từ con người!
-Coi như ngươi một đời kiêu hùng, nêu nhẫn nại vài năm nữa, nói không chừng có thể thật sự thành công.
Biển lửa tách ra, Tần Tang hiện ra từ Ma Hỏa, ánh mắt lạnh băng, nhìn chằm chằm Dịch Thiên Niết, giọng lạnh lùng nói:
-Ấy, phong cảnh cũng thật đẹp, rất hợp để an táng ngươi!
-Ào ào!
Thập Phương Diêm La Phiên liên tục chấn động, phát ra từng đợt ma âm.
Âm phong càng thêm dồn dập, ù ù khó nghe.
Sảnh đá bị màu đen bao trùm, dùng mắt thường cũng chẳng thấy cái gì. Tần Tang dựng Thập Phương Diêm La phiên ở bên cạnh mình, nắm giữ ma phiên, Ma Hỏa cuồng vũ trên thân thể, tựa như ma đầu đang dục hỏa trùng sinh.
Cửu U Ma Hỏa không chỉ không có nhiệt độ nóng rực, ngược lại, nó còn làm cho trong sảnh đá trở lên rét buốt. Loại lạnh này tựa như có thể làm cóng cả trái tim, khiến người ta không tự chủ mà run rẩy.
Hỏa diễm đen nhánh, dường như đến từ Cửu U, có thể cắn nuốt hết tất cả ánh sáng, mang đến áp lực khổng lồ. Dịch Thiên Niết bị vây quanh ở giữa, trong lòng hoảng sợ.
Núi đá trong sảnh đá vang lên tiếng kèn kẹt, nhưng trong có huỳnh quang nhàn nhạt đang lưu động, vẫn luôn vô cùng chắc chắn, có thể chịu được Cửu U Ma Hỏa trùng kích.
Có Huyết Cấm Yêu Vương bảo vệ, Tần Tang và Dịch Thiên Niết dùng hết sức từ khi còn bú sữa mẹ, cũng không phá vỡ được vách đá này, hoàn toàn có thể đánh thả ga.
Vẻ mặt Dịch Thiên Niết đọng lại, cực kỳ khó coi.
Năm đó, Khôi Âm lão tổ tọa hóa, ban thưởng Thập Phương Diêm La phiên cho chúng đệ tử, hắn đã bắt đầu nắm bảo vật này trong lòng bàn tay, hiểu rõ món pháp bảo này đến từng chân tơ kẽ tóc.
Nếu như Tần Tang kết là Thi Đan bình thường, thì chẳng có gì để sợ, nhưng bây giờ không giống.
Ma diễm ngút trời.
Ánh sáng xanh trước ngực Dịch Thiên Niết lóe lên, đột nhiên cơ thể biến mất.
Tần Tang híp mắt. Hắn biết rõ đây không phải là pháp thuật ẩn nấp của Dịch Thiên Niết, mà là tốc độ của hắn quá nhanh, tạo thành ảo giác.
Phi Thiên Dạ Xoa vốn giỏi độn thuật, xuất quỷ nhập thần. Không biết Dịch Thiên Niết dùng quỷ đạo bí thuật gì, tốc độ còn nhanh hơn, hơn nữa cũng cực kỳ linh hoạt.
Hắn trải rộng Cửu U Ma Hỏa ra, chính là phòng bị hành động này của Dịch Thiên Niết.
Ngay lúc Dịch Thiên Niết động thân, không thể tránh khỏi việc chạm vào Cửu U Ma Hỏa. Tần Tang dễ dàng nắm được quỹ đạo hành động của Dịch Thiên Niết, cong ngón tay búng ra, Ma Diễm xung quanh ngay lập tức ngăn ở trước mặt Dịch Thiên Niết, chặn đường đi của hắn.
Chỉ một lúc, trong sảnh đá đã trở lên hỗn loạn.
Theo từng tiếng va chạm, bóng dáng Dịch Thiên Niết tựa ma quỷ, khi thì bên trái, khi thì bên phải, dùng hết tất cả các cách vượt qua Ma Hỏa.
Cửu U Ma Hỏa lúc thì ngưng tụ thành đám, lúc thì phân tán bốn phương.
Biến hóa khó lường, rồi lại trở lại như cũ, tùy theo sự điều khiển của Tần Tang.
Cho dù chịu đựng trọng quyền của Dịch Thiên Niết, Cửu U Ma Hỏa vẫn có thể nhanh chóng ngưng tụ lại, chặn đường đi của hắn, ép hắn lui lại, không có bất kỳ khe hở nào.
Tuy giữa bọn họ sự chênh lệch về thực lực, nhưng muốn giết Dịch Thiên Niết cũng không phải chuyện có thể làm được trong thời gian ngắn.
Nếu như quá vội vàng, ngược lại có thể để lộ kẽ hở, để Dịch Thiên Niết chạy thoát.
Nhưng mà, Tần Tang không hề nghĩ sẽ giết chết Dịch Thiên Niết như vậy, thậm chí bây giờ cũng không có ý làm hắn bị thương, mà vẫn luôn một lòng điều khiển Thập Phương Diêm La phiên, chặn đường ra, vây khốn hắn một cách thật chặt chẽ!
Lí do Tần Tang vững vàng tiến hành, vì là cho dù Dịch Thiên Niết giãy dụa thế nào, cũng không có cơ hội thoát thân.
Cùng lúc đó, Tần Tang lại phân tâm liên kết với ấn ký thần hồn trong cơ thể Phi Thiên Dạ Xoa, thử đột phá phong ấn của Dịch Thiên Niết, đánh thưc ấn ký thần hồn.
Bản thân Dịch Thiên Niết chỉ còn tàn hồn, trước khi thần hồn của hắn khôi phục, chắc hẳn phải phụ thuộc vào Phi Thiên Dạ Xoa mới có được sức mạnh to lớn.
Nếu như Tần Tang có thể khống chế Phi Thiên Dạ Xoa một lần nữa, rút củi đáy nổi, Dịch Thiên Niết sẽ như lục bình không rễ, biến thành cô hồn dã quỷ, mặc cho người xé xác.
Cho dù không thể hoàn toàn đoạt lại Phi Thiên Dạ Xoa, cũng có thể gây ra hỗn loạn, làm suy yếu thực lực của Dịch Thiên Niết.
Dịch Thiên Niết nhanh chóng hiểu ra ý đồ của Tần Tang, cảm thấy đã hết hi vọng, liên tục gầm thét, liều mạng tấn tông Cửu U Ma Hỏa.
Nhưng tất cả những thứ này đều là công cốc. Hắn đã bỏ lỡ cơ hội chạy trốn duy nhất, tự đoạn đường lui, trở thành con thú bị nhốt trong lồng.
Dịch Thiên Niết vô vọng chạy trốn, muốn tấn công Tần Tang đang cầm cờ, càng thêm phí công.
Trái lại, vẻ mặt Tần Tang càng ngày càng thong dong, hắn đã cảm nhận được thần hồn ấn ký, dần dần càng rõ ràng hơn, mà tốc độ của Dịch Thiên Niết cũng từ từ chậm lại, rõ ràng là đã chịu ảnh hưởng.
Cuối cùng, Tần Tang đánh thức thần hồn ấn ký một lần nữa. Không ngờ, đúng lúc Tần Tang muốn tranh đoạt cơ thể Phi Thiên Dạ Xoa, Dịch Thiên Niết lại không giãy dụa nữa, Phi Thiên Dạ Xoa bị cố định nguyên một chỗ, không nhúc nhích.