Chương 879: Sát Phù
Chương 879: Sát Phù
“Hai lá Sát Phù này, là ta vì tu bổ công pháp, hao hết tâm huyết cả đời sáng tạo ra, nhưng vẫn còn một chút tiếc nuối. Trải qua rèn luyện ở Kiếm Kính, lại có thêm nhiều điều tâm đắc, nhưng gặp phải cường địch truy sát, lại bị ép đi xa, con đường phía trước cũng chẳng biết ra sao. Nếu có hậu nhân tới đây, hi vọng có thể kế thừa chí hướng của ta, không ngại gian lao tiến về phía trước. Một ngày nào đó, sẽ tái hiện lại uy lực của Sát Đạo thông qua kiếm thuật...”
Ở dưới cùng, dùng kiếm khí khắc rõ hai chữ 'Thanh Trúc'.
Hàng chữ viết này vô cùng lộn xộn, dùng kiếm khí khắc lại trong lúc vội vàng.
Có thể nhìn ra, người viết lại hàng chữ này đang trong tình thế vô cùng cấp bách, theo như những gì mà hàng chữ ghi lại, thì người này đang bị truy sát, buộc phải dùng truyền tống trận cổ để chạy trốn.
Bởi vì không biết truyền tống trận ở phía bên kia có gì nguy hiểm không, lo sợ mình sẽ một đi không trở lại, thì Sát Phù dùng tâm huyết cả một đời để sáng chế ra sẽ bị thất truyền, nên trước khi rời đi đã để Sát Phù lại.
Hy vọng sau này có người cũng tu luyện thành công Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương, phát hiện ra cổ điện này, lấy đây làm cơ sở, tiếp tục tu bổ công pháp, khiến cho bộ công pháp đặc biệt này được tái hiện lại vào một ngày nào đó.
Đây là một loại yêu thích vĩ đại, mới vì người sau mà chỉ đường.
Có lẽ ông ấy cũng không cam tâm khi bị ép phải đi xa, nên để lại dấu vết ở Tiểu Hàn Vực chứng minh mình đã từng đến đây.
Tần Tang yên lặng xem hết hàng chữ này, trong lòng dâng lên sự tôn kính.
Hắn cảm tạ tấm lòng không tham danh lợi của Thanh Trúc tiền bối, cũng kinh ngạc, thán phục trước thiên phú của ông ấy.
Ở trong tình huống công pháp không hoàn chỉnh, con đường phía trước bị cắt ngang, không có ai dẫn đường, cũng không cải tu công pháp khác, vẫn quyết chí tiến lên, dựa vào năng lực của bản thân, tự nghĩ ra hai lá Sát Phù, mở ra một con đường mới.
Hai lá Sát Phù, đại diện cho hai tầng công pháp.
Chứng minh tu vi khi Thanh Trúc tiền bối rời đi, ít nhất cũng là Kết Đan Kỳ hậu kỳ.
Vậy mà bị cường địch truy sát, lại không đủ sức đánh trả, buộc phải sử dụng truyền tống trận cổ, đi đến một nơi xa lạ.
Kẻ địch của ông ấy hẳn là tổ sư Nguyên Anh?
Tình hình cụ thể thì Tần Tang không rõ lắm, nhưng trước kia có nghe được chuyện xưa về Thanh Trúc tiền bối , cùng với đôi ba câu nói của Cảnh Bà Bà, hắn cũng có thể liên tưởng đến một số chuyện.
Thanh Trúc tiền bối vì hồng nhan mà phản bội Thiếu Hoa Sơn, nhưng Thiếu Hoa Sơn cũng không truy cứu.
Kẻ thù duy nhất của ông ấy, chính là Nguyên Thận Môn, Tần Tang còn đoán, chủ mưu thực sự có thể là Lãnh Vân Thiên.
Năm đó ở Tử Vi Cung, Lãnh Vân Thiên bị người khác đánh trọng thương, đến nay vẫn không thể khôi phục, tuy cưỡng ép Kết Anh, nhưng thực lực cũng chỉ có ngụy Nguyên Anh, chẳng lẽ người ra tay là Thanh Trúc tiền bối?
Hắn vì báo thù,
Nên mới mai phục, ám sát Lãnh Vân Thiên ở Tử Vi Cung?
Nếu là như vậy, người truy sát Thanh Trúc tiền bối, thực sự có thể là chưởng môn Nguyên Thận Môn khi đó - Lãnh Càn
Lần trước Tử Vi Cung xuất thế không lâu, Lãnh Càn cũng thọ chung tọa hóa, nhất định là đã sớm bồi dưỡng Lãnh Vân Thiên làm người kế nhiệm rồi.
Truyền nhân mà Lãnh Càn hao tổn biết bao nhiêu tâm huyết bồi dưỡng, lại suýt nữa bị người khác giết chết, sao lại không giận cho được, chắc chắn là hận không thể chặt hung thủ ra làm tám khúc.
Có điều, đây cũng chỉ là suy đoán của Tần Tang.
Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì, chỉ có người trong cuộc mới biết được.
Hai lá Sát Phù kia được vẽ rất cẩn thận tỉ mỉ, kiếm vận lưu chuyển, ẩn giấu sát ý, tiếp nối năm tầng trước của công pháp Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương.
Nhưng mà, khi Tần Tang cẩn thận thể ngộ nội dung của Sát Phù liền phát hiện, thực ra là có sự khác nhau.
Trong Sát Phù bao hàm rất nhiều điều do Thanh Trúc tiền bối tự mình nghĩ ra, lúc ông ấy sáng tạo Sát Phù, không tự chủ mà đưa những gì mình ngộ đạo hiểu được vào bên trong Sát Phù.
Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương là đại đạo đơn giản nhất, lại còn bao hàm toàn diện, tiếp thu tất cả, mỗi người đều có thể dựa vào nó lĩnh hội được những đạo khác nhau, tìm được con đường phù hợp với bản thân nhất.
Công pháp mà Thanh Trúc tiền bối tự nghĩ ra đã hạn hẹp hơn nhiều rồi, cũng thích hợp với ông ấy nhất.
Điều này cũng có liên quan tới tu vi, tầm nhìn, người sáng lập ra Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương nhất định là một đại năng kì tài hiếm thấy, mà Thanh Trúc tiền bối chỉ là một tu sĩ Kết Đan Kỳ nhỏ bé.
Giữa hai người, đúng là chênh lệch một trời một vực.
Thanh Trúc tiền bối có thể đi đến bước này, cũng không dễ dàng gì, tuyệt đối là thiên tài ngàn năm khó gặp!
Nguyên nhân chính là như thế, nên nếu có một người khác đến đây, cho dù tu luyện Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương, cũng rất khó đi theo con đường giống y hệt như Thanh Trúc tiền bối.
Phải thay đổi một số thứ để phù hợp với chính mình, nếu làm trái với bản tâm, thì trong tương lai, tu vi càng cao sẽ càng xa rời đạo của bản thân, dẫn đến nguy cơ bị tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng Tần Tang không giống vậy, hắn biết rõ điều mà hắn muốn chính là tăng cao tu vi thật nhanh.
Hắn dùng công pháp làm công cụ, hoàn toàn tu luyện nhờ vào Sát Phù, mà nội tâm được ngọc phật che chở không có chút lay chuyển nào, cho dù đổi một con đường khác, thì bản tâm của hắn cũng không bị ảnh hưởng, huống hồ chỉ là một chút thay đổi.
Khi hắn tu luyện đến Kết Đan Kỳ trung kỳ, có thể tiếp tục đi theo con đường mà Thanh Trúc tiền bối tạo nên từ đầu đến cuối, không cần phải lo lắng sửa đổi Sát Phù.