Chương 880: Tụ Thần Điện
Chương 880: Tụ Thần Điện
Tần Tang nhìn chăm chú không chớp mắt, ghi nhớ Sát Phù ở trong lòng, lĩnh ngộ phần tiếp theo của công pháp.
Tuy là Thanh Trúc tiền bối tự nghĩ ra, nhưng vẫn cực kì huyền diệu, hiện tại phần lớn nội dung Tần Tang vẫn chưa thể hiểu được, nhưng với năng lực phân biệt của hắn cũng nhìn ra được, con đường này có thể đi theo!
Tần Tang như ăn tươi nuốt sống, thoắt cái đã ghi nhớ kĩ lá Sát Phù thứ nhất, khi nhìn về phía lá Sát Phù thứ hai, ánh mắt hắn hơi ngập ngừng.
Lá Sát Phù này lại không đầy đủ, hình như còn thiếu một nét bút cuối cùng!
Lại nhìn công pháp chân ý ẩn giấu trong Sát Phù, quả thật là bị thiếu một phần.
Tiếc nuối của Thanh Trúc tiền bối ở trong lời nhắn để lại, hẳn chính là một nét bút này, xem ra tu vi lúc này của ông ấy đã cực kì gần với Kết Đan Kỳ hậu kỳ viên mãn, chỉ còn một phần cuối cùng vẫn không hiểu được, chỉ cách Nguyên Anh một đoạn đường ngắn.
Trải qua rèn luyện thử kiếm ở Kiếm Kính, Thanh Trúc tiền bối lại có thêm điều cảm thấy tâm đắc, cuối cùng cũng có thể bổ sung toàn bộ, nhưng đã không còn kịp nữa.
Thật đáng tiếc!
Trong cổ điện, vang lên tiếng thở dài của Tần Tang.
Nhìn như chỉ còn thiếu một nét bút cuối cùng, nhưng cũng không thể xem thường, nhất định không được tùy ý khắc lên.
Toàn bộ Sát Phù phải trọn vẹn, không được có một chút không hài hòa nào, nếu như làm ẩu, nhẹ thì khiến cho Sát Phù hỏng mất, tu vi sụt giảm nghiêm trọng, nặng thì có nguy cơ khiến cho Ô Mộc Kiếm vỡ vụn.
Tần Tang ghi nhớ hai lá Sát Phù này vào tận đáy lòng, rồi vực dậy cảm xúc, không còn tiếc nuối nữa.
Dễ dàng có được phần kế tiếp của công pháp do Thanh Trúc tiền bối tự nghĩ ra, đã là một điều rất đáng mừng rồi, hai lá Sát Phù này đủ giúp việc tu luyện của chính mình đến Kết Đan Kỳ hậu kỳ, ở giữa còn có nhiều thời gian như vậy, chắc sẽ có chuyển biến tốt hơn.
Cùng lắm thì cuối cùng bế tử quan, tự suy đoán công pháp.
Chỉ còn thiếu một nét bút mà thôi, tư chất của mình có ngu dốt đến đâu, thì cũng có thể tìm được cách giải quyết.
Sau khi ghi nhớ hết Sát Phù, Tần Tang hành lễ với lưu thư của Thanh Trúc tiền bối để lại, cảm tạ ơn chỉ đường, tiếp đó thì xoay người nhìn về truyền tống trận cổ ở giữa tế đàn, trên mặt lộ ra vẻ trầm ngâm.
Trong cổ điện và Kiếm Kính đều không có di hài của Thanh Trúc tiền bối, có thể chứng minh chắc hẳn ông ấy đã thành công truyền tống đi rồi.
Có thể thấy, truyền tống trận cổ năm đó thật sự dùng được.
Nhưng mà bây giờ còn sử dụng được hay không, cũng rất khó nói.
Tần Tang để tay lên ngực tự hỏi, nếu là hắn, ỏ trong tình huống bị tổ sư Nguyên Anh truy sát không tha, tính mạng bị đe dọa, chuyện đầu tiên làm sau khi truyền tống chính là phá bỏ truyền tống trận cổ ở phía bên kia đi.
Kiếm Kính trong cổ điện tuy mạnh, nhưng chưa chắc có thể ngăn cản được tổ sư Nguyên Anh, chỉ có hủy diệt truyền tống trận cổ, mới có thể giải quyết triệt để mọi phiền toái.
Làm như vậy, cũng sẽ cắt đứt đường lui của chính mình, nếu không thể cứu vãn, có thể vĩnh viễn cũng không quay lại được, nhưng những điều này chỉ là những lo lắng về sau thôi.
Truyền tống trận cổ này, rất có thể không còn dùng được nữa.
Suy nghĩ một lúc, Tần Tang lấy từ túi Thiên Quân ra tám khối linh thạch trung phẩm.
Hắn đứng ở ngoài Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung quan sát xem làm cách nào để thôi động cổ truyền tống trận, nhớ lúc trước bọn hắn đều dùng Trung phẩm Linh Thạch, vậy thì nơi này chắc cũng sẽ không ngoại lệ.
Tòa điện trước mặt này nhỏ hơn Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung một chút mà cũng phức tạp hơn một chút, phương pháp để khởi động chắc là cũng tương đương nhau.
-Vù!
Tám khối linh thạch thi nhau khảm vào từng lỗ tương ứng.
Lúc đầu Tần Tang không có ôm hi vọng quá lớn, chỉ thử kích hoạt Phù văn ở trên cổ truyền tống trận mà thôi.
Không ngờ, khi viên linh thạch cuối cùng rơi xuống thì tế đàn bỗng nhiên rung động lên, phù văn ở trên cổ truyền tống trận nhanh chóng thắp sáng, toàn bộ cổ điện cũng bắt đầu vang lên tiếng ong ong.
Cổ truyền tống trận càng ngày càng sáng, ẩn ẩn còn có một cỗ sóng linh cường đại đang sắp sửa bạo phát ra.
-Xì. . .
Tần Tang biến sắc, lập tức dừng việc kích hoạt cổ truyền tống trận, đồng thời cưỡng ép lấy tám khối Trung phẩm Linh Thạch kia ra.
Lúc đầu hắn chỉ nghĩ là thử một lần, nhưng không nghĩ tới cổ truyền tống trận của tòa này lại hoàn hảo như vậy, sau khi Thanh Trúc tiền bối đi qua đến giờ vẫn chưa có phá bỏ phần đối diện.
Bước vào trận bàn là có thể truyền tống đi qua nhưng Tần Tang lại không chút do dự từ bỏ.
Cái lựa chọn này quá dễ dàng, Tần Tang chắc chắn sẽ không rời khỏi Tiểu Hàn Vực.
Tam Quang Ngọc Dịch còn chưa lấy được, Cửu Huyễn Thiên Lan vẫn còn ở Vân Thương Đại Trạch, việc đồng ý với Vân Du Tử vẫn còn chưa làm, những thứ này là hi vọng về tương lai Kết Anh thành công của hắn.
Vả lại sau khi bọn hắn tạo ra cảnh báo đã trợ giúp được hai vực ngăn cản Tội Uyên đánh lén, cũng đạt được lời hứa của Nguyên Anh tu sĩ ở trước mặt mọi người, bản mệnh pháp bảo cũng có chuyển biến.
Tiền đồ tươi sáng.
Có cục diện thật tốt không muốn, lại muốn rời khỏi nơi này đi tới một vùng đất lạ lẫm khác, việc đó chỉ có đồ đần mới làm.
Mặc dù đằng sau sẽ có đại chiến, nhưng khi hắn rời khỏi Tử Vi Cung liền có thể lập tức Kết Đan, thoát khỏi thân phận pháo hôi, không còn bấp bênh như trúc cơ tu sĩ ăn bữa hôm lo bữa mai nữa.
Hơn nữa trong sư môn còn có hai vị Nguyên Anh cao thủ tọa trấn.
Bởi vì cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm.
Nên đại chiến, nói không chừng lại là một trận cơ duyên.