Chương 883: Tam Quang Ngọc Dịch
Chương 883: Tam Quang Ngọc Dịch
Cuối cùng lại bước ra một bước, Tần Tang phiêu dật xoay người, hai chân lên xuống một cái rồi trở về vị trí ở giữa thần điện.
-Phốc!
Một đạo ấn quyết cuối cùng đánh tới lòng đất.
Tần Tang cúi đầu nhìn chăm chú mặt đất, phát hiện vẫn y như trước đó liền không có cam lòng dùng hết thần thức đi vào trong lòng đất thăm dò.
-Có khả năng là tiên cấm đã phát sinh thay đổi nên dùng biện pháp này không thể gọi được Tiên Đài.
Vân Du Tử thở dài,
-Được rồi, đây là mệnh số của lão đạo đã vô duyên với Tam Quang Ngọc Dịch. Tần lão đệ, ngươi có thể thu thập cổ tịch của Tử Vi Cung nhiều một chút rồi mang đi ra ngoài để hiểu rõ hơn về tiên cấm. Lần sau đi vào, nói không chừng có thể tìm được Tam Quang Ngọc Dịch. Đây là thần vật, là trợ lực lớn nên đừng bỏ qua. . .
Vân Du Tử phi thường thất vọng nhưng cũng rất thoải mái, không có lưu luyến.
Thấy chuyện không thể làm, liền xoay người rời đi.
Không ngờ, vừa bước ra một bước, Vân Du Tử bỗng nhiên dừng lại, quay đầu gắt gao nhìn chằm chằm đỉnh đầu của Tần Tang, hai mắt hiện ra kinh hỉ nồng đậm.
Tần Tang cũng phát hiện dị dạng liền vội vàng lách mình nhanh lùi lại.
Sau một khắc có một đạo hồng quang từ trên trời giáng xuống vô cùng lộng lẫy.
Sau khi hồng quang giáng xuống liền tụ lại cùng một chỗ, ngưng tụ không tan.
Vị trí ở giữa hồng quang xuất hiện một cái hình dáng vuông vức, chính là hình bóng của Tiên Đài!
Tiên Đài phi thường lớn, chiếm cứ hơn phân nửa không gian của Thần Điện, mặt phẳng ở phía trên còn phải cao hơn tường nát mấy trượng.
Hình bóng Tiên Đài càng lúc càng rõ, nó hiện ra từ trong hư không, trước khi quang vũ xuất hiện cũng không có chút dấu hiệu nào, khó trách dù bọn hắn đã đào ba thước đất cũng không tìm được.
Tần Tang hai tay nắm chặt, hy vọng mỏng manh nhưng cuối cùng cũng gọi ra Tiên Đài!
Dị tượng xuất hiện biến hóa thật nhanh, không bao lâu sau trước mặt bọn hắn liền xuất hiện một cái Tiên Đài cực kì cao lớn, đứng vững ở giữa Tụ Thần Điện.
Bọn hắn cố nén kích động trong lòng, sau khi xác định chung quanh Tiên Đài không có cấm chế nguy hiểm liền không hẹn mà cùng bay đến phía trên Tiên Đài.
Đỉnh chóp của Tiên Đài là một cái mặt phẳng rộng lớn bốn phương, đứng sừng sững giữa ngọc trụ, điêu rồng họa phượng, phi thường hoa mỹ, tại trung tâm bình đài thì có một cái lỗ khảm nho nhỏ.
Nhìn qua thì thấy lỗ khảm rất nhỏ,so với bình bát mà tăng lữ ở nhân gian sử dụng không chênh lệch nhiều.
Tần Tang đứng ở biên giới Tiên Đài tò mò nhìn lỗ khảm.
Nơi này chắc là chỗ cất đặt Tụ Thần Bát, không nghĩ đến Tụ Thần Bát lại nhỏ như vậy, lại còn có danh xưng là Thái Âm Thái Dương tụ tập giữa thiên địa và lực lượng tinh thần chu thiên.
Thượng cổ đại năng có thủ đoạn thật là huyền diệu, để cho người ta hướng tới!
Lúc này, bên trong lỗ khảm không có vật gì.
Vân Du Tử thất vọng nói ra:
-Tụ thần bát quả nhiên không có, nếu không phải bị người trộm đi thì chính là đã bị hủy diệt ở trong đại loạn rồi, đáng tiếc! Đáng tiếc!
Tần Tang cũng cảm thấy rất là đáng tiếc.
Hắn nhìn qua Tiên Đài trống rỗng, hơi nghi hoặc một chút mà hỏi thăm:
-Tiền bối, ngươi cảm thấy Tam Quang Ngọc Dịch sẽ được giấu ở nơi nào?
Phía trên Tiên Đài không có tạp vật khác, cũng nhìn không ra có cái cơ quan gì.
Thứ dễ thấy nhất chính là mấy cây cột ngọc kia thì đều bị phá hủy, trình độ hao tổn không đồng nhất, mảnh vỡ hết sức rõ ràng, rất nhiều hình điêu khắc long phượng đều thiếu nửa người.
Tụ Thần Điện rõ ràng đã trải qua một hồi đại chiến kinh thiên.
Bị hao tổn nghiêm trọng nhất vẫn là bản thể của Tiên Đài, đã từng chịu đựng những xung kích rất đáng sợ, còn có mấy khe nứt to lớn giăng khắp nơi, có rất nhiều nơi bị nổ tung.
Tiên Đài sở dĩ không có lập tức vỡ vụn toàn bộ đều là nhờ tiên cấm duy trì.
Nhưng mà lúc này tiên cấm của Tiên Đài cũng đã cực kì yếu ớt, bị phá hư vô cùng nghiêm trọng, gần như đã không còn cảm giác được uy năng của tiên cấm.
Không biết là sau trận đại chiến kia tiên cấm đã như thế.
Hay là sau khi bị chiến đấu tác động đến tiên cấm mới không có cách nào tự hành duy trì, lại phải trải qua thời gian dài đằng đẵng, uy năng dần dần tiêu tán nên mới biến thành dạng này.
Nếu như nguyên nhân là do năm tháng bào mòn thì đoán chừng qua mấy ngàn năm nữa Tiên Đài sẽ sụp đổ. Đến lúc đó, người tiến vào Tụ Thần Điện đều có thể tìm được Tiên Đài, không cần khổ tâm hao phí như thế nữa.
Vừa hỏi ra câu này đồng thời ánh mắt của Tần Tang cũng đảo qua từng cây cột ngọc, không có phát hiện dị thường gì lại nhìn vào lỗ khảm trên Tiên Đài, đột nhiên lại cảm giác được một tia chấn động kỳ lạ.
Nguồn gốc xuất ra từ trong Tiên Đài!
Vân Du Tử cũng giống Tần Tang nhìn về cùng một vị trí, cũng đồng dạng phát giác việc này.
Nếu như uy năng của tiên cấm không bị hao tổn thì với tu vi của bọn hắn sẽ không có khả năng phát giác được. Nhưng bây giờ lại khác, tiên cấm gần như đã bị hủy diệt, phi thường yếu ớt, nội bộ chấn động cũng không có cách nào che giấu.
Hai người liếc nhau, thân ảnh cùng động.
Tần Tang thôi động thi đan, ngự kiếm bay lên khoảng không trên tiên đài, Ô Mộc Kiếm giống như một luồng sấm sét từ giữa trời chụp xuống Tiên Đài.
Kiếm khí phân hoá ngàn vạn, giống như tua cờ.
Lúc này, Tiên Đài bị Tần Tang dùng Thiên Cương bộ pháp gọi ra, tiên cấm cũng đã bại lộ trước mặt bọn hắn, mặc dù bọn hắn không có năng lực để phá giải tiên cấm nhưng muốn tìm tới mấy chỗ sơ hở cũng không khó.
-Oanh!
Chịu kiếm khí kích phát, tiên cấm hiện ra, Tiên Đài chấn động.
Tần Tang thần sắc tỉnh táo, ánh mắt như điện, nháy mắt đã xác định được phương vị