Chương 905: Xác Chết Cụt Tay
Chương 905: Xác Chết Cụt Tay
Đồng thời, hắn cũng vô cùng ngạc nhiên, truyền tống trận cổ xưa trong Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung một lần có thể truyền tống nhiều người mà chỉ cần có tám viên trung phẩm linh thạch mà thôi.
Còn truyền tống trận cổ xưa này lại chỉ truyền tống mỗi lần được một hai người, nhưng còn phải có thượng phẩm linh thạch, thậm chí dùng một viên còn không đủ.
Nó sẽ thông tới nơi nào?
"Ong ong..."
Tế đàn rung động, ánh sáng từ truyền tống trận cổ xưa chiếu sáng toàn bộ cổ điện như ban ngày, một luồng sóng linh lực lớn chưa từng thấy bộc phát ra từ trung tâm truyền tống trận cổ xưa.
Truyền tống trận đã mở ra!
Tần Tang dứt khoát bước vào, trước mắt tối sầm lại, áp lực từ bốn phương tám hướng đột nhiên truyền tới.
Tần Tang sợ hãi trong lòng, điều mà hắn có thể làm duy nhất lúc này chính là dùng thần thức để ngăn cản, thần thức của hắn nhanh chóng tiêu hao hết, cảm giác đau đớn kịch liệt truyền tới, sau đó hắn ngất đi, bất tỉnh nhân sự.
Tây Cương, vùng đất hoang dã.
Núi hiểm sông sâu, trong tầm mắt đâu đâu cũng là những vách núi treo leo, độc chướng bộc phát khắp nơi, mãnh thú độc trùng thấy ở nơi nơi.
Dù là đường núi gập ghềnh ngẫu nhiên nào đó cũng là một con đường vô cùng nguy hiểm.
Nhưng Tây Cương dù hiểm là thế, phong cảnh ở đây thâm hiểm đặc sắc, kỳ phong quái thạch, suối chảy thác tuôn, núi non trùng điệp muôn hình vạn trạng.
Nơi đây không phải không có dấu hiệu sống của con người.
Trái lại, phàm nhân ở Tây Cương không ít, đa phần đều là thổ dân sinh sống ở đây từ xa xưa, đa số đều kết trại họp lại, vô cùng tinh thông võ nghệ và thuật Ngự Trùng, không ngừng cầu sinh trong hiểm cảnh.
"Ào ào ào..."
Một dòng xông nhỏ chảy xuôi qua giữa vách núi cheo leo, mặt sông không quá rộng nhưng thế nước lại xiết vô cùng. Dòng đánh lên núi đá bên bờ sông làm những chùm bọt nước trắng xóa vọt lên.
Dòng sông nhỏ này giống với đa phần những dòng sông khác ở Tân Cương, vô cùng khúc chiết.
Bị núi đá, vách đá chặn đứng, khi thì chỉ có thể nhìn thấy nơi nước sông bị ngăn trở, hình thành từng vòng xoáy nhỏ, nơi này cũng đủ để khóa chặt một đống cành khố lớn, cỏ dại, lá cây, càng tụ lại càng nhiều thêm.
Có nơi còn thấy được có một thân gỗ lớn, trên thân cây gỗ chồng chất vết bị tổn hại, rõ ràng là do cây cối trong núi đổ rạp, đứt gãy lăn xuống dòng sông.
Nhưng cũng không có gì đáng lo, vì chúng sẽ sớm hư thối trong dòng sông.
Tân Cương nhiều mưa, cứ vài ngày lại thấy một trận mưa lớn thay đổi hoàn toàn dãy núi, sau cơn mưa, đường sông đột ngột tăng thế, tạp vật trong sông bị đẩy đi hết sạch.
Bởi vì thứ gọi là ve sầu càng kêu rừng càng tĩnh lặng, chim càng hót núi càng âm u.
Nơi đây không ngừng vang lên tiếng rào rào từ dòng sông, hai bên bờ núi chim thú ồn ào, nhưng lại càng làm nổi bật vẻ u tĩnh ở nơi này hơn.
Đặc biệt là vào lúc sáng sớm, khi trận mưa phùn mờ sương vừa rơi xuống, nơi đây sẽ còn lất phất những giọt mưa bé, hơi nước tụ lại thành sương mù bao quanh đỉnh núi, nói đơn giản thì nơi này tựa như bồng lai tiên cảnh.
"Sưu sưu..."
Đột nhiên, dưới đường sông đột nhiên truyền tới tiếng xé gió bén nhọn.
Sương mù rung chuyển, từ xa có thể nhìn thấy một luồng ánh sáng kim sắc đang dọc theo đường sông, phá sương mù từ dưới hạ du xông lên, tốc độ vô cùng nhanh.
Đột nhiên, luồng kim quang dừng lại giữa không trung làm lộ ra một nam tử trung niệm mặc bào phục cổ quái trên người.
Dáng người nam tử vô cùng cao lớn, đứng lơ lửng trên không trung, bên cạnh thân hắn là một luồng kim quang đang không ngừng bay lượn xung quanh hắn, mơ hồ nhìn ra được đó là một thanh kiếm.
Tướng mạo người này thô kệch, trên mặt ngoài vô số hoa văn phức tạp ra thì còn có ba vết cào không biết do thứ gì để lại, từ khóe mắt kéo dài tới tận khóe miệng.
Vết cào có màu xám tro, trông giống như còn có độc nên biến vẻ mặt của nam tử trung niên đó càng thêm hung ác hươn.
Áo bào trên người hắn được tạo ra vô cùng kỳ lạ, tựa như được khâu từ vô số mảnh da thú khác nhau lại mà thành, ghép lại tạo ra một bản đồ án kỳ quái, màu sắc vô cùng sặc sỡ.
Ở trên cổ, trên cổ tay, thậm chí là cả trên mặt hắn đều dùng một loại thuốc đậm màu không biết tiên xăm lên đồ án kỳ quái, trên người cũng đeo rất nhiều trang sức làm bằng xương trắng, răng thú, và quái trùng.
Nếu như gần đây có một sơn trại nào đó của phàm nhân, họ mà thấy được đống vật phẩm trên thân người này thì nhất định sẽ quỳ sụp xuống bái, gào to Tất Ma, Tế Tư đại nhân, hoặc là sứ giả Vu Thần...
Những chế phẩm da thú, răng thú, xương thú mà người này đeo đều được lấy từ người những độc trùng mãnh thú hung ác nhất, là tồn tại mà phàm nhân sinh sống ở Tây Cương vô cùng e sợ.
Chỉ có sứ giả Vu Thần hoặc là đại trại Tất Ma, Tế Tư trong truyền thuyết mới đủ năng lực săn giết bọn chúng.
Nếu dùng cách nhìn của các tu sĩ Tiểu Hàn Vực thì những người đó chỉ giống như một vị đồng đạo tu tiên, có điều trang phục trên người họ quá mức quái dị, vô cùng hiếm thấy ở Tiểu Hàn Vực, mà tu vi cũng không quá cao, chỉ nằm trong Luyện Khí kỳ tầng mười mà thôi.
Nam tử mặc da thú lơ lửng trên không trung, ánh mắt sắc bén như ưng nhìn chằm chằm xuống bên dưới, đường sông khúc chiết xuất hiện một đường quẹo nguy hiềm, mặt sông có một tầng dày cành cây gãy và lá cây đang nổi lềnh phềnh.
Giữa đống loạn thất bát tao đó lại xuất hiện một cánh tay trắng toát vươn lên.
Phàm nhân ở Tây Cương thượng võ, ở các trại thường phát sinh tranh đấu vì tranh đoạt tài nguyên nên xuất hiện thi thể bên trong sông cũng không quá kỳ lạ, ban đầu nam tử mặc da thú cũng không quá để ý.
Không ngờ, chỉ mới lướt qua đã phát hiện một số chi tiết bất thường khiến hắn ta phải ngừng lại.