Chương 912: Trùng Cổ Bản Mệnh
Chương 912: Trùng Cổ Bản Mệnh
Trời tờ mờ sáng.
Một quỷ ảnh màu đen, dị thường linh hoạt leo lên vách đá, trên vai nó còn có một người ngồi, không chút ảnh hưởng đến hoạt động của nó.
Không lâu sau đã đi tới chỗ đỉnh núi, quỷ ảnh vẫy tay, dễ dàng nổ được một cái huyệt động trong tảng đá, canh giữ ở cửa huyệt động.
Tầng Tang tiến vào trong huyệt động, ngây người một ngày.
Đêm khuya, trên người Tần Tang ngoại trừ tay cụt và thần thức thì những ám thương khác đã khôi phục như ban đầu.
Hắn không tiếp tục bế quan ở đây, cưỡi Phi Thiên Dạ Xoa rời đi, tìm kiếm linh mạch để bế quan, luyện hóa Giáng Vân Tử Quả, phá phù kết đan!
Cũng tiện đường thu hồi Huyết Sí Quỷ Đầu Phong.
Thả Huyết Sí Quỷ Đầu Phong ra lâu như vậy, chúng kết thành đàn, không tới mấy hôm nữa có thể ăn sạch sinh linh một ngọn núi, may mắn Tây Cương này ít người thưa thớt, có nhiều dã lĩnh hoang sơn.
Dù là giết hay thu, Tần Tang không thể để mặc cho Huyết Sí Quỷ Phong Đầu ở lại bên ngoài.
Trước khi làm rõ được Tây Cương đến tột cùng là nơi nào, tất cả hành động đều phải cẩn thận từng li, không thể bại lộ để lại tai họa ngầm nào.
Nước sông chảy quanh Thiên Hộ Trại.
Đây là con sông lớn nhất gần chỗ này, chảy xuôi hướng từ bắc xuống nam, tên là Thanh Y Giang.
Ban đêm, mấy con thuyền phiêu đãng trên Thanh Y Giang, có người gác đêm lão luyện, phòng ngừa mãnh thú hoặc địch nhân xâm nhập Thiên Hộ Trại.
Tần Tang trôi trên sông, chính là một nhánh thượng du của Thanh Y Giang kia, cuối cùng nhập vào Thanh Y Giang, những nhánh sông nhỏ như vậy nhiều vô kể.
Trong lúc trôi sông, lúc thì Tần Tang hôn mê, lúc thì thanh tỉnh, vẫn còn nhớ rõ phương hướng đại khái.
Đêm khuya trời lạnh ẩm ướt, nhưng thương thế trên người Tần Tang đã sắp khôi phục, vẫn có thể chịu được, nên để Phi Thiên Dạ Xoa dùng tốc độ bay thật nhanh.
Trong trí nhớ của hắn thì nơi làm mất túi Linh Thú cách Thiên Hộ Trại hơi xa, Tần Tang đi cùng Phi Thiên Dạ Xoa, vừa đi vừa nghỉ, vừa chạy xung quanh tìm kiếm nơi có Linh Mạch thích hợp bế quan.
Không ngờ nơi này còn cằn cỗi hơn tưởng tượng của Tần Tang, hơn nửa đêm thời gian, đi xa như vậy, nhưng chỉ tìm được mấy cái tiểu Linh Mạch chẳng ra gì, không thể sử dụng được.
Rời khỏi Thanh Y Giang, càng hiếm thấy có trại nào, trong rừng già núi sâu lại càng không thấy dấu chân.
Tần Tang cẩn thận nhìn, tìm được nhánh sông nhỏ hắn trôi nổi kia, bay dọc theo đường sông, tới sáng sớm cuối cùng cũng đi đến nơi bị mất túi Linh Thú.
Đến chỗ vũng nước kia, Tần Tang cẩn thận tìm kiếm, nam tử da thú bị Huyết Sí Quỷ Đầu Phong cắn nuốt sạch sẽ, xương vụn cũng không chừa.
Mở rộng phạm vi tìm kiếm một vòng, không tìm thấy bóng dáng túi Thi Khôi.
Tần Tang nhớ lại cảnh tượng ngày đó.
Hắn chỉ lo chạy trối chết, không thấy nam tử mặc da thú trước khi chết đã vứt túi Thi Khôi tới nơi nào, nếu như rơi vào nước sông, chắc chắn đã trôi tới Thanh Y Giang, không thể nào tìm được nữa.
May mắn là túi Linh Thú ngoại trừ Huyết Sí Đầu Quỷ Phong thì không còn con trùng nào khác, nếu không thì Tần Tang sẽ rất đau lòng một hồi.
Không giống ngày đó bừng bừng sinh cơ, giờ đây đường núi dọc hai bên con sông yên lặng như tờ, một tiếng chim hót thú rống cũng không nghe được, thậm chí ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng không có.
Tình huống khác thường này chắc chắn là do Huyết Sí Quỷ Đầu Phong tạo thành, sinh linh trên núi đã bị ăn sạch.
Tần Tang nhảy lên ngươi Phi Thiên Dạ Xoa, đang muốn truy tung tung tích của Huyết Sí Quỷ Đầu Phong thì đột nhiên nhìn thấy trên sườn núi phía tây sáng lên ánh sáng khói lửa. chớp mắt là biến mất, cũng mơ hồ nghe được vài tiếng hô hào.
-Có người?
Tần Tang nhíu mày, lệnh Phi Thiên Dạ Xoa đưa hắn lẻn vào chỗ tối, lặng lẽ tới gần.
-Những con ong quái này sợ Quỷ Hỏa của ta! Hai vị Tế Tự, các ngươi dùng trùng cổ dẫn ong quái ra, ta nhóm lửa thiêu cháy chúng, lấy tổ ong đi.
Chỗ trong khe núi tụ tập bóng của ba người, thu liễm khí tức lại, nhìn vách đá phía xa xa.
Bên cạnh bọn họ vương vãi hai cái xác của Huyết Sí Quỷ Đầu Phong, nhìn dấu vết trên thi thể thì phần lớn là bị thiêu chết.
Bây giờ vách đá vo vo không ngừng, vẫn còn một đàn Huyết Sí Quỷ Đầu Phong bay bay xung quanh, hình thành một đám mây màu huyết, đếm sơ sơ thì còn khoảng hai trăm con.
Chúng bay quanh vách đá, hình như là bảo vệ cái gì đó. Nhìn kỹ mới biết trên vách đá có một tổ ong tròn màu đen.
Ba người này không nhìn thấy trong rừng cây cách đó không xa, đang có người nhìn bọn họ.
Người vừa nói kia là một nam tử trẻ tuổi có làn da tái nhợt.
Hắn mặc một bộ trường bào màu đen, phía sau trường bào dùng một loại đường vân kỳ dị, phác họa ra một chữ ‘trùng’.
Phía sau hắn đứng ba bộ xương khô trắng phau, trong hốc mắt mấy bộ xương khô trắng đó bốc lên Quỷ Hỏa xanh biếc, các khớp trên người đều nối với nhau bằng một sợi tơ trắng, đầu còn lại của sợi tơ quấn lên đầu ngón tay hai tay nam tử trẻ tuổi.
Tần Tang có chút hiểu biết với Thi Đạo, nhưng nhìn một cái là nhìn thấu ba bộ xương khô này dùng một loại bí thuật luyện chế thành rối xương khô, không giống Phi Thiên Dạ Xoa có thân thể mạnh mẽ, hạt nhân chính là Quỷ Hỏa trong mắt bọn chúng.
Thủ pháp Luyện Thi này cực kỳ thô thiển, phù hợp với tu vi Luyện Khí kỳ tầng mười hai của nam tử trẻ tuổi.
Bên người nam tử có hai lão nhân, cũng là tu vi Luyện Khí kỳ.
Một người Luyện Khí kỳ tầng mười, người khác chỉ có Luyện Khí kỳ tầng chín.
Hẳn là bọn họ đều đến từ một trại, hoa văn trên người tương tự nhau, đều mang theo da thú, răng thú cổ quái linh tinh làm trang sức, nhưng mà phong cách khác với nam tử da thú táng thân trên miệng ong.