Chương 913: Đại Lục Vu Thần
Chương 913: Đại Lục Vu Thần
Hoa văn trên người bọn họ có một bức tranh trăng lên, một bức trăng xuống.
Tần Tang thầm đoán bọn họ có phải là Tế Tự của Thiên Nguyệt Trại?
Những sứ giả Vu Thần trong trại có tu vi thấp đến đáng thương, không biết nam tử tuổi trẻ kia có lai lịch gì.
Hình như hai gã Tế Tự không hòa thuận, không để ý đến đối phương, tự mình niệm chú, chợt từ trong đan điền của bọn họ bay ra một con linh trùng.
Một cái có hình thái như rắn, một thân vảy tinh mịnh màu lửa đỏ, lại có hai cánh dài, hai đầu, kích thước chưa bằng ngón tay của con người, cực kỳ yêu dị.
Một cái khác có hình thái bọ cánh cứng, dáng thon dài, giáp lưng màu bạc mỏng như cánh ve, mở ra giống như mảnh đao.
Tinh thần Tần Tang rung lên, chăm chú nhìn hai con linh trùng này, hắn nhận ra con bọ cánh cứng kia, Ngự Linh Tông gọi là Đại Đao Thần Ngưu, không tính là kỳ trùng.
Chỉ có tiềm lực hai lần lột xác, nhưng tốc độ cực nhanh, giáp lưng sắc bén có thể so với pháp khí, có sức chiến đấu không tồi.
Ngày đó hắn nhìn thấy trong khí hải của nam tử da thú bay ra Thanh Ngọc Đường Lang thì đã tò mò.
Hệ thống ngự trùng thuật của nơi này hoàn toàn khác biệt Ngự Linh Tông.
Hai linh trùng này và Thanh Ngọc Đường Lang giống nhau, đều có khí cơ liên kết kỳ lạ với chủ nhân, đây rõ ràng là hình thành do giao tu tính mạng.
Chẳng lẽ luyện tế linh trùng trở thành linh trùng bản mạng.
-Đi!
Hai vị lão giả kia nghe mệnh lệnh của nam tử trẻ tuổi, điều khiển linh trùng nhắm tới bầy ong.
Quái xà hai đầu hai cánh há miệng trong không trung, phun ra hai ngọn lửa, Đại Đao Thần Ngưu cũng giương cánh đánh ra mấy cánh, hấp dẫn sự chú ý của đàn ong, rồi chia ra chạy trốn.
‘Vo vo…..’
Huyết Sí Quỷ Đầu Phong bị chọc giận, chia thành hai nhóm đuổi giết, trong đó một nhóm bị quái xà dẫn đến trước mặt nam tử trẻ tuổi.
Nam tử trẻ tuổi nâng tay dẫn dắt ba bộ xương khô, tràn đầy tự tin nghênh chiến, chờ Huyết Sí Quỷ Đầu Phong đuổi tới thì lệnh xương khô phun Quỷ Hỏa ra.
Vốn tưởng rằng Huyết Sí Quỷ Đầu Phong bị đốt một lần sẽ chết, không ngờ bên trong đàn ong tràn ra một đoàn huyết vụ, cắn nuốt ngược lại Quỷ Hỏa, mà đàn ong chỉ chết cháy một vài con bên ngoài, còn lại toàn bộ lao tới ba người đang dại mắt ra nhìn.
-Thật ngu ngốc.
Tần tang âm thầm lắc đầu.
Huyết Sí Quỷ Đầu Phong xuất hiện huyết vụ lột xác là ở Vô Nhai Cốc, chỉ một con lạc đàn không đáng sợ, một khi kết thành đàn thì sẽ phát sinh biến hóa.
Quái xà không kịp chạy thoát, bị đàn Huyết Sí Quỷ Đầu Phong vây quanh, điên cuồng phun lửa phản kích lại.
Nam tử trẻ tuổi vội vàng tiếp tục thôi động Quỷ Hỏa, cuối cùng cứu được quái xà, nhưng cũng chồng chất vết thương, hầu như đã mất sức chiến đấu.
Lão giả đội trang sức hình trăng lên trên đầu gào lên đau xót, giống như người bị thương là bản thân hắn, khí tức cũng hư nhược vài phần.
-Quả nhiên là giao tu tính mạng cho linh trùng bản mệnh.
Ánh mắt Tần Tang ngưng lại.
Pháp khí hoặc pháp bảo của tu sĩ giao tu tính mạng khi bị thương nặng sẽ phản phệ chủ nhân, tương tự như lão giả kia.
Thấy ba người kia tay chân luống cuống, Tần Tang lấy hai cái áo choàng lớn ra, một cái khoác trên người Phi Thiên Dạ Xoa, sau đó lệnh nó ra tay.
-Đa tạ đạo hữu ra tay tương trợ.
Ba người vẫn chưa hết sợ hãi, chắp tay tạ ơn với Phi Thiên Dạ Xoa.
Phi Thiên Dạ Xoa phối hợp với bọn họ tru sát Huyết Sí Quỷ Đầu Phong, cũng gỡ tổ ong xuống, vẫn chưa thể hiện thực lực quá mạnh mẽ.
Với nhãn lực của bọn họ, không thể nhìn thấu nội tình của Phi Thiên Dạ Xoa.
Nhưng mà trải qua trận chiến vừa rồi, có thể nhìn thấy thực lực của Phi Thiên Dạ Xoa còn mạnh hơn nam tử trẻ tuổi, nên ngữ khí có chút cung kính.
Phi Thiên Dạ Xoa ôm tổ ong, đứng nơi nó không nói lời nào.
Ba người liếc nhau, chỉ biết nhìn mặt nhau.
Bây giờ Tần Tang mới đi ra từ chỗ tối, hắn giống như Phi Thiên Dạ Xoa, mặc áo choàng đen che hết nửa người.
-Chỉ là nhấc tay chi lao, không cần nhắc đến.
Tần Tang đi tới trong ánh mắt cảnh giác của ba người, nói:
-Đây là con rối của ta, tại hạ đi ra ngoài lịch luyện, trên đường đi thì lạc đường, đi qua nơi này gặp ba vị đạo hữu bị ong quái tập kích, nên lệnh con rối ra tay.
Vẻ mặt ba người buông lỏng.
Nam tử trẻ tuổi tiến lên một bước:
-Tại hạ Viên Hổ của Ngũ Trùng Môn, hai vị này là Đại Tế Tự và Thiếu Tế Tự của Thiên Nguyệt Trại, xin hỏi xưng hô của đạo hữu?
-Các ngươi có thể gọi ta là Minh Nguyệt.
Ngay cả đạo hiệu Thanh Phong Tần Tang cũng không dám dùng, gọi Phi Thiên Dạ Xoa lại đây, xem xét tổ ong.
Bên trong có ấu trùng của Huyết Sí Quỷ Đầu Phong.
Huyết Sí Quỷ Đầu Phong trưởng thành giết nhiều sinh linh như vậy, đã khôi phục hung tính, không thể thu phục lại nữa, nên Tần Tang giết hết chúng nó, để lại ấu trùng.
-Minh Nguyệt…
Ba người liếc nhau, chưa từng nghe qua cái tên này, muốn mời Tần Tang đến Thiên Nguyệt Trại một lần.
Tần Tang từ chối lời mời, nói:
-Ta khổ tu từ nhỏ, bây giờ tu vi đạt được chút thành tựu, vốn định thăm thú xung quanh. Không ngờ lạc đường ở đây, đang muốn tìm người hỏi đường một chút, lại gặp được ba vị đạo hữu, còn xin đạo hữu chỉ đường đôi chút.
-Chuyện này có đáng gì!
Viên Hổ lấy một cái ngọc giản ra, bàn tay dẫn dắt nó trôi tới Tần Tang:
-Minh Nguyệt đạo hữu, đây là bản đồ do sư môn ta phân phát, đều có đánh dấu đường đi và nguy hiểm ở xung quanh đây, đạo hữu y theo bản đồ dẫn dắt là được.
Thần sắc Tần Tang khẽ động, tiếp nhận bản đồ, thúc dục một ít thần thức xem xét, thất vọng phát hiện ngọc giản chỉ đánh dấu một vùng đất rộng lớn xung quanh.
Trong bản đồ bắt mắt nhất là một cái núi cao tên Hùng Sơn, còn có tông môn Ngũ Trùng Môn.