Chương 914: Vu Trùng Bảng
Chương 914: Vu Trùng Bảng
Trừ mấy cái đó ra thì có đánh dấu một ít trại lớn, có cả Thiên Nguyệt Trại.
Ở trong đó, Thiên Nguyệt Trại có thể xếp tầm trung, Thiên Hộ Trại ngay cả tư cách đánh dấu cũng không có, mà hình như Ngũ Trùng Môn là thế lực mạnh nhất xung quanh đây.
Nhìn nội dung bản đồ xong, Tần Tang có hiểu biết đại khái về các thế lực xung quanh Hùng Sơn, nhưng mà những nơi này không phải nơi hắn cần đến.
-Viên đạo hữu, bản đồ của quý tông môn chỉ có vùng này thôi sao? Tại hạ vừa ra ngoài không lâu, không quen biết gì bên ngoài, không biết quý tông môn có hiểu biết gì khác về những nơi khác không?
-Bản đồ địa phương khác vì tu vi tại hạ không đủ nên tạm thời không dùng được, nhưng mà sư thúc trong sư môn của ta có. Nếu đạo hữu nguyện ý có thể theo tại hạ trở về sư môn một chuyến, hỏi mượn một tấm của sư thúc ta.
Viên Hổ giải thích nói:
-Bản đồ trân quý trong sư môn ta không chỉ có địa hình của Tây Cương chúng ta, thậm chí còn có cả một vài thế lực lớn và chỗ nguy hiểm trên đại lục Vu Thần đều có đánh dấu. Nhưng mà hải vực bên ngoài đại lục Vu Thần chúng ta cũng không có hiểu biết, đạo hữu chỉ có thể hỏi những thế lực lớn bên ngoài.
Đại lục Vu Thần!
Tần Tang nghe cái tên xa lạ này, âm thầm thở ra nhẹ nhàng, dám mệnh danh đại lúc thì chắc chắn là một mảnh cương vực rộng lớn mênh mông, đã rời khỏi Tiểu Hàn Vực của mình.
Nghe Viên Hổ nhắc tới hải vực bên ngoài đại lục, Tần Tang bị gợi lên lòng hiếu kỳ.
-Nghe nói đại lục Vu Thần của chúng ta chính là cái đảo lớn nhất trong hải vực. Trước kia không chỉ có đại lục Vu Thần, mà còn có đảo lớn đảo nhỏ hải ngoại, đều là địa bàn của tu sĩ Vu tộc chúng ta, sau này Nhân tộc đê tiện vô sỉ chiếm trước tài nguyên tu luyện của Vu tộc chúng ta, đuổi chúng ra rời xa cố thổ. Hiện giờ tu sĩ Vu tộc bị Nhân tộc bức ép, chỉ có thể ở lại đại lục Vu Thần, với một số đảo nhỏ chung quanh tu luyện….
Viên Hổ nhắc đến tu sĩ Nhân tộc, cực kỳ tức giận.
Tu vi hắn không cao, kiến thức có hạn, nhiều chuyện nói ra là tin vỉa hè, mơ hồ không rõ, nhưng mà cũng mang đến một ít tin tức cho Tần Tang.
Tần Tang âm thầm kinh ngạc, vốn tưởng là truyền tống đến một đại lục xa lạ, không nghĩ tới nơi này thật sự là một mảnh hải vực rộng lớn khôn cùng.
Tu sĩ nơi này, phia chia Nhân tộc và Vu tộc, trong đó không thật sự hòa thuận với nhau, đã từng phát sinh đại chiến.
Nhân tộc đại hưng, Vu tộc co đầu rút cổ ở đại lục Vu Thần.
Theo lời Viên Hổ nói, đại lục Vu Thần rất lớn, nhưng mà cụ thể là lớn bao nhiêu thì hắn cũng không có khái niệm.
Tần Tang cấp thiết muốn biết thế giới bên ngoài như thế nào, nhưng cuối cùng vẫn từ chối lời mời của Viên Hổ, biết nơi này không phải Tiểu Hàn Vực, Tần Tang đã an tâm.
Hắn không biết bản tính và thực lực của Ngũ Trùng Môn ra sao, thấy Viên Hổ kiêm tu Luyện Thi Thuật, thì đoán chừng cũng không phải người lương thiện. Việc mấu chốt vẫn là tìm nơi chữa thương và kết đan.
Sau khi khôi phục thực lực, quay lại đến cửa bái phỏng sau cũng không muộn.
Rơi vào cự tuyệt, Viên Hổ cũng không tức giận, nhiệt tình nói:
-Nếu đạo hữu không vội rời đi, có thể đợi thêm một ít thời gian nữa, sắp đến lễ Vu Thần hằng năm, địa vực của Hùng Sơn chúng ta và trại lớn nhỏ như Tất Ma, Tế Tự, cũng sẽ tổ chức tụ hội một lần, hỗ trợ bù đắp lẫn nhau. Dù đạo hữu có muốn tìm hiểu kiến thức hay là tìm kiếm bảo vật thì đều không nên bỏ lỡ.
Trong lòng Tần Tang vừa động, đây đúng là thời cơ rất tốt để tìm hiểu tin tức.
Chuyện tình phải điều tra của hắn còn rất nhiều, ví dụ như tin tức của tiền bối Thanh Trúc, phụ cận di tích có mật cảnh hay không, tồn tại các loại cấm chế cổ xưa, tìm kỹ truyền tống trận cổ xưa.
Hắn chỉ đang tạm thời tránh họa, không thể nhập gia tùy tục, Cửu Huyền Thiên Lan còn ở lại Tiểu Hàn Vực, nhất định phải trở về trước khi kết anh.
Tu vi Viên Hổ thấp, hiểu biết có hạn.
Tần Tang vội vàng hỏi thăm rõ ràng thời gian tụ hội, tính toán chút, khoảng thời gian này đủ để hắn chữa thương và kết đan.
Lại nói thêm vài chuyện, lúc này Tần Tang quyết định cáo từ. Tần Tang xem qua bản đồ rồi, hắn đã biết cần phải đi nơi nào tìm linh mạch.
-Đạo hữu chờ đã!
Viên Hổ thấy Tần Tang phải đi, vội vàng gọi hắn lại, ngại ngùng nói:
-Tại hạ có một yêu cầu quá đáng, không biết đạo hữu có thể để lại cho tại hạ một con ấu trùng của ong quái này không?
Vốn bọn họ đã gặp phải tình huống rất nguy hiểm, Phi Thiên Dạ Xoa xuất hiện mới giết Huyết Sí Quỷ Đầu Phong cứu bọn họ. Theo lý thuyết tổ ong là chiến lợi phẩm của Tần Tang, bọn họ không có tư cách được chia lợi.
Tần Tang chỉ chỉ linh trùng của hai vị Tế Tự Thiên Nguyệt Trại, kinh ngạc nói:
-Tu vi đạo hữu cao như vậy, chẳng lẽ lại chưa có….
-Không không….
Viên Hổ liên tục lắc đầu:
-Tại hạ đã có trùng cổ bản mạng của mình rồi, vừa rồi chuyên tâm thao túng mấy bộ xương khô trắng này mới không phóng xuất ra. Chỉ là ta cảm thấy chiến lực của loại ong quái này không tồi, hơn nữa lại chưa từng gặp qua, chưa từng có ghi chép trên Vu Trùng Bảng, hơi tò mò.
Thì ra gọi là trùng cổ bản mạng.
Vu Trùng Bảng.
Tần Tang yên lặng nhớ kỹ hai cái tên này, đoán chừng Vu Trùng Bảng giống như Kỳ Trùng Bảng của Ngự Linh Tông.
Thoạt nhìn tu sĩ Vu tộc hiểu biết toàn diện và sâu sắc về linh trùng hơn là Ngự Linh Tông, thậm chí luyện thành trùng cổ bản mạng, thậm chí Vu Trùng Bảng có khi còn hệ thống hơn Kỳ Trùng Bảng.