Chương 915: Bảng Vu Trùng
Chương 915: Bảng Vu Trùng
Bảng Kỳ trùng được căn cứ theo kinh kiệm của tiền bối Ngự Linh Tông, đồng thời tham khảo các cổ tịch khai quật ở chiến trường Cổ Tiên, tập hợp lại.
Ngự Linh Tông nổi danh với Ngự Thú Chi Thuật, Tần Tang nghi ngờ Ngự Linh Tông do Thiên Yêu Khâu bồi dưỡng, đệ tử chủ tu Ngự Trùng Thuật chỉ là một phần trong đó.
“Đạo hữu không cảm thấy bọn chúng rất giống Quỷ Đầu Phong sao?”
Tần Tang bước đến bên cạnh một con Huyết Sí Quỷ Đầu Phong.
Huyết Sí Quỷ Đầu Phong bị đốt rụi, chỉ dư lại cái xác tròn vo.
Viên Hổ cúi đầu một hồi, như có điều suy nghĩ nói: “Nghe đạo hữu nói như vậy, hình như nhìn rất giống Quỷ Đầu Phong đứng thứ năm trăm hai mươi trên bảng vu trùng, sau đó không biết sao lại xảy ra biến dị, sinh ra Huyết Sí. Ở Tây Cương, Quỷ Đầu Phong tuyệt tích từ lâu rồi, sao lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn biến dị?”
Nói xong, Viên Hổ quay đầu hỏi tế tự Thiên Nguyệt trại: “Đại tế ti, trước khi những quái phong này xuất hiện, các ngươi có thấy điều gì bất thường không?”
Đại tế ti lắc đầu nói: “Thợ săn trong trại lúc đi săn, phát hiện con mồi xung quanh biến mất, lập tức lần theo mới thấy quái phong xây tổ. Chúng ta đã thử mấy lần, nhưng không làm gì được quái phong, cho nên nhanh chóng truyền tin đến Ngũ Trùng Môn xin giúp đỡ. Lân cận đều là nơi Thiên Nguyệt trại của ta thường hay đi săn, trước đó chưa từng có điều gì bất thường, dường như quỷ phong này chỉ mới bất ngờ xuất hiện.”
Xem ra Quỷ Đầu Phong của bảng vu trùng, không giống với bảng kỳ trùng của Ngự Linh Tông.
Bảng vu trùng sắp xếp các linh trùng đã được xác minh theo cấp độ.
Ngự Linh Tông thì không phải vậy, bảng kỳ trùng của bọn họ chỉ liệt kê ra một danh sách, có giới thiệu về đặc tính của kỳ trùng, nhưng chỉ là thuật lại những truyền thuyết được ghi trong sách cổ, đồng thời không chia cấp độ.
Trên bảng kỳ trùng, Quỷ Đầu Phong được Ngự Linh Tông đánh giá rất cao.
Theo ghi chép của một quyển sách cổ, Tu Tiên Giới đã nhiều lần xuất hiện thuế biến, thực lực của Quỷ Đầu Phong được so sánh với tu sĩ Nguyên Anh, hơn nữa còn có khả năng tiếp tục suy biến.
Chính vì nguyên nhân đó, Quỷ Đầu Phong mới có tư cách tiến vào bảng kỳ trùng.
Nhưng ở bảng vu trung, Quỷ Đầu Phong không được xem trọng như vậy, nằm cách hơn một trăm bậc.
Bảng vu trùng dựa vào tiêu chuẩn gì để đánh giá?
Tần Tang suy nghĩ, nói: “Ấu trùng trong tổ ong không ít, đưa cho đạo hữu hai con cũng không sao. Có điều tại hạ không có mang theo pháp khí linh trùng, đạo hữu có dư, phải chăng bán cho ta một cái?”
“Đúng lúc ta có một cái Bạch Trúc Trùng Lâu, đổi với hai con ấu trùng của đạo hữu.”
Vẻ mặt Viên Hổ vui mừng, lấy ra một cái giỏ tre cổ hẹp, đây là pháp khí chuyên dùng để chứa vu trùng.
Xuất phát từ ý tốt, Viên Hổ nhắc nhở Tần Tang: “Đến cả sọt đựng trùng đạo cũng không có, xem ra Ngự Trừng Chi Thuật không phải sở trường. Sau này ngươi muốn dùng thứ này làm trùng cổ bản mệnh, phải cẩn thận cân nhắc. Linh trùng thuế biến vốn đã khó, sau biến dị có thể sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với thuế biến, thậm chí nghiêm trọng hơn là đánh mất năng lực thuế biến. Mỗi người chỉ có một trùng cổ bản mệnh, hao phí tâm huyết cực lớn để bồi dưỡng, chờ đạo hữu phát hiện ra sai sót, muốn thay đổi, làm lại từ đầu, sẽ trở thành sai lầm lớn!”
Tần Tang càng nghe, càng cảm thấy trùng cổ bản mệnh và pháp bảo bản mệnh rất giống nhau.
Ngoại trừ công pháp đặc thù [Nguyên thần dưỡng kiếm chương], mỗi vị tu sĩ chỉ có duy nhất một pháp bảo bản mệnh, chẳng lẽ trùng cổ bản mệnh có vị trí như pháp bảo bản mệnh?
Hai đánh một, nghe sướng tai thật.
Nhưng, nếu trùng cổ bản mệnh chậm chạp không thuế biến, không theo kịp thực lực tu sĩ, thì chả phải vô dụng lắm sao.
Tần Tang gật đầu, cám ơn ý tốt của Viên Hổ.
Hắn nuôi dưỡng Huyết Sí Quỷ Đầu Phong nhiều năm như bậy, từ lâu đã đoán được, Quỷ Đầu Phong vì để thích ứng ở Vô Nhai cốc, mới biến thành Huyết Sí Qủy Đầu Phong, mà cái giá phải trả đó chính là mất đi tiềm lực thuế biến.
Bỏ tổ ong vào Bạch Trúc Trùng Lâu, Tần Tang từ biệt với ba người, đi thẳng về phía tây.
Trên bản đồ phong thủy, Hùng Sơn và Ngũ Trùng Môn nằm ở hướng tây bắc.
Toàn bộ vùng núi Hùng Sơn cực kỳ cằn cỗi, rất ít đỉnh núi tồn tại linh mạch, nơi linh mạch tốt một chút đều đã có chủ, bị các trại lớn như Hữu Tất Ma, Tế Tự chiếm cứ.
Những trại lớn này, giống như những tiểu quốc ở Tiểu Hàn Vực, mỗi trại lớn đều kiểm soát một vùng đất rộng lớn, có điều số lường thần dân còn lâu mới có thể so được với Tiểu Hàn Vực, tất cả đều tương tự Thiên Hộ Trại trại của người phàm.
Thiên Hộ Trại phụ thuộc vào trại lớn tên là Dực Hủy Trại.
Những trại lớn này đều có mối quan hệ dây mơ rễ má chằng chịt, rút dây động rừng, thương thế của Tần Tang vẫn chưa lành, không nên quá kiêu căng, xảy ra xung đột với thế lực bản địa.
Ở phía tây vùng Hùng Sơn, càng đi sâu và nội địa Tây Cương, thì địa thế càng thêm hiểm ác, khó mà sống, số ít linh mạch vô chủ bị yêu thú chiếm cứ.
Lấy thực lực của Phi Thiên Dạ Xoa, đoạt động phủ chẳng có gì khó.
...
‘Rầm!’
Một cái bóng đen từ trên trời giáng xuống, ngã mạnh trên nham thạch, lông bay tứ tung.
Đây là một con hắc điêu, hai cánh dang rộng khoảng ba trượng, cực kỳ uy vũ, hơn nữa còn là đại yêu của yêu linh, vương giả yêu thú vùng lân cận.
Hắc điêu am hiểu độn thuật, và tốc độ kinh người, nếu đã trốn chạy, tu sĩ Giả Đan Cảnh chưa chắc đuổi kịp nó.
Gặp được Tần Tang và Phi Thiên Dạ Xoa, xem như nó không may.
Hắc điêu bị ngã đến nỗi đầu óc quay cuồng, vặn vặn xoay xoay đứng lên, đột nhiên chiếc bóng đen như quỷ mị đến gần.
Hắc điêu không phát hiện, lập tức bị con quỷ thủ nắm cổ, chỉ nghe ‘răng rắc’, chết ngay tại chỗ.