Chương 938: Tưởng Niệm Tiểu Hàn Vực
Chương 938: Tưởng Niệm Tiểu Hàn Vực
Vị trí được chọn làm của cổng Ngũ Trùng Môn hết sức kỳ lạ, từ trên cao nhìn xuống, mấy đỉnh núi bên trong sơn môn được vây lại một chỗ, giống như một đóa hoa đang nở.
Ngay cả ở Tây Cương, một nơi đẹp như vậy cũng là hiếm gặp.
Tần Tang ngự kiếm, một mạch bay như tên bắn, trời mới tờ mờ sáng đã đi đến Ngũ Trùng Môn, lấy một số thứ theo thỏa thuận.
-Sau khi nhập môn, hãy nhớ kỹ đừng để cho bất kỳ ai biết trên người ngươi có Hàn Kim Kiếm và Phệ Nguyên Trùy...
Tần Tang không hề che giấu tung tích của chính mình, mang theo Câm Cô đi tới trước sơn môn của Ngũ Trùng Môn. Trong lúc hắn còn, đang dặn dò cho Câm Cô, lại nhìn thấy một luồng đạo ánh sáng xanh từ trong núi bay ra, chính là môn chủ của Ngũ Trùng Môn, Thúy Huyền Tử.
-Vãn bối tham kiến Tần tiền bối!
Người còn chưa đến mà đã nghe thấy tiếng nói.
Thúy Huyền Tử thu liễm độn quang, đáp xuống đứng trước mặt Tần Tang, hành động và lời nói cung cung kính kính:
-Xin mời tiền bối đi theo vãn bối vào núi trước. vãn bối đã chuẩn bị xong linh trà ngon.
-Để cho ta đi vào, chẳng lẽ ngươi không sợ Tần mỗ sẽ đại náo Ngũ Trùng Môn sao?
Trên mặt Tần Tang hiện lên ý cười sâu xa.
Sắc mặt Thúy Huyền Tử sắc mặt trở nên cứng đờ, hắn vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc.
Tần Tang liếc mắt nhìn Thúy Huyền Tử một cái, mang theo Câm Cô lướt về phía trước, nhẹ giọng nói:
-Ta không có hứng thú với Ngũ trùng Môn của ngươi. Lần này ta đến là vì ước định ngày đó. Ta nhờ ngươi thu thập tin tức, những thứ ta nhờ mua kia chuẩn bị như thế nào rồi?
Thúy Huyền Tử gượng cười nói:
-Chuyện mà tiền bối phân phó mọi chuyện, vãn bối cũng đã dốc toàn lực đi làm, quả nhiên mấy ngày nay quả thực cũng có thu hoạch...
Hai người vừa nói vừa tán gẫu, không bao lâu đã liền tiến vào Ngũ Trùng Môn, đi tới đại điện chưởng môn.
-Địa điểm không tệ.
Tần Tang gật nhẹ đầu, trong mắt hắn chỉ là không tệ mà thôi.
Phong cảnh ở Ngũ Trùng Môn thanh tú đẹp đẽ, hơn nữa linh khí linh lực dồi dào, là vùng đất trù phú hiếm có bảo vật quý hiếm ở Tây Cương, nhưng đối với tu sĩ ở giai đoạn Kết Đan Kỳ mà nói, vẫn kém hơn một chút.
-Tiền bối, mời dùng trà.
-Ba người ngồi đối diện nhau, Thúy Huyền Tử tự mình rót châm trà, đồng thời cũng rót cho Câm Cô rót một chén, không khỏi tò mò hỏi:
-Vị cô nương này là?
Giọng điệu Tần Tang ngữ khí đạm bạc nói:
-Ta nhìn Vu Tế của Dực Thủy Trại không vừa mắt, thuận tay giết hết Tế Tự của Dực Thủy Trại. Nàng ấy là một trong những thánh nữ đó. Tạm thời cứ để nàng ấy ở lại Ngũ Trùng Môn tu luyện đi.
-Dực Thủy Trại à?
Thúy Huyền Tử sững sờ.
Nhìn không vừa mắt, thuận tay giết ư?
Thúy Huyền Tử toát mồ hôi lạnh, trong lòng thầm khiếp sợ chấn động.
Thúy Huyền Tử nghe được nửa câu nói sau lời của Tần Tang, trong lòng Thúy Huyền Tử hơi động, hắn không chút do dự đồng ý, lớn tiếng nói:
-Vãn bối đã từng nghe qua. Dực Thủy Trại dùng mạng người nhân sinh luyện chế thuốc, chăn nuôi cổ trùng,. xác thực ác độc, tiền bối vì dân trừ hại, giết thật tốt! Cô nương nếu như nguyện ý ở lạitại Ngũ Trùng môn tu luyện, vãn bối cầu còn không được. Động phủ tốt nhất trong môn phái, tùy cô nương cứ tùy ý chọn lựa.
Tần Tang quay đầu nhìn về phía Cầm Cô:
-Ngươi tạm thời ở lại đây tu luyện một đoạn thời gian, nếu như cảm thấy không có vấn đề gì, có thể bái nhập làm môn hạ của môn chủ Thúy Huyền Tử, chắc hẳn môn chủ sẽ không từ chối.
Trong hơn một tháng ở Dực Hủy Trại, Tần Tang vừa một bên chỉ điểm cho Cầm Cô, vừa du lịch tại địa vực Hùng Sơn, tìm kiếm truyền tống trận dịch chuyển cổ xưa, trong thời gian đó cũng tiếp xúc với một ít người trong Tế Tự của trại lớn, nghe thấy danh tiếng của Ngũ Trùng môn cũng không tệ lắm.
Tần Tang cố ý không giải thích mối quan hệ của hắn với Cầm Cô.
Sau khi hắn rời đi, thời gian ngắn khi ở Ngũ Trùng Môn sẽ không có ai dám hành xử vô lễ với Cầm Cô.
Đợi đến Ngũ Trùng môn quay về vị trí từng có, tu vi của Cầm Cô cũng tăng lên, hơn nữa còn có loại vũ khí Hàn Kim Kiếm và phệ Nguyên Trùy này, đi hay ở cũng có thể tự mình quyết định.
- Không có...
Thúy Huyền Tử lắc đầu liên tục, có phần không rõ ý tứ Tần Tang, vuốt râu cười nói,
- Lão phu chỉ mong sao cô nương có thể gia nhập Ngũ Trùng Môn, chỉ sợ hàn xá đơn sơ không lọt được vào mắt cô nương.
Không ngờ Câm Cô lại trực tiếp đứng dậy, bước tới trước mặt Thúy Huyền Tử, quỳ xuống đất dập đầu,
- Đệ tử bái kiến sư tôn!
Tần Tang không ngăn cản, trong lòng thở dài.
Câm Cô rất thông minh, hiểu hết ý của hắn.
Bái sư tại môn hạ Thúy Huyền Tử ngay trước mặt hắn, hẳn là lựa chọn tối ưu, hành động lần này của Câm Cô cũng có thể gọi là quả quyết.
. . .
Thu xếp ổn thỏa cho Câm Cô xong, Tần Tang cùng Thúy Huyền Tử bàn đến chính sự.
- Vãn bối dựa theo phân phó của tiền bối liên lạc rất nhiều bằng hữu, gắng hết sức giúp tiền bối điều tra. Chỉ có điều, phần lớn đều không thu hoạch được gì...
Sắc mặt Thúy Huyền Tử có chút xấu hổ.
- Ta biết người quản sự của một thương hội, cái thương hội có này lai lịch rất bí ẩn, việc làm ăn trải rộng tới hơn phân nửa Tây Cương, tin tức vô cùng linh hoạt. Theo hắn nói, từ hai trăm năm đến nay Tây Cương chỉ xuất hiện một vị Nguyên Anh, nhưng về sau vẫn rời khỏi Tây Cương, phản bội sư môn, bái nhập một đại tông môn khác ở bên ngoài mới liên tiếp đột phá, kết anh thành công. Vu tộc chúng ta không am hiểu Kiếm Đạo nhiều, Tây Cương thì càng hiếm thấy, không có một người nào phù hợp với miêu tả của tiền bối. Cho dù ở bên ngoài Tây Cương cũng không nghe nói đến tên Thanh Trúc Nguyên Anh tổ sư.