Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 939 - Chương 939: Thanh Thế Cuồn Cuộn

Chương 939: Thanh Thế Cuồn Cuộn Chương 939: Thanh Thế Cuồn Cuộn

Tần Tang âm thầm nhíu mày, Thanh Trúc tiền bối ở Tiểu Hàn Vực được xưng là Kiếm Ma, đoạ vào Sát Đạo, kiếm pháp đặc biệt như thế. Năm đó nếu như cũng rơi vào Tây Cương, chỉ cần công khai lộ diện một lần khẳng định sẽ bị người khác nhớ kỹ.

Vậy mà một chút tin tức cũng không có.

Tu luyện Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương nhất thiết phải tham gia vào sát lục và lĩnh ngộ Sát Đạo, muốn không để người khác chú ý cũng khó.

Năm đó Thanh Trúc tiền bối không phải là truyền tống sai lầm, gặp bất trắc bỏ mình chứ?

Tần Tang lắc đầu, cảm thấy quá vô lý.

- Những thứ khác thì sao?

Thúy Huyền Tử nói:

- Ta còn nhờ hắn mua Vạn Thế Chương cùng Dẫn Hồn Thảo, bằng hữu của ta từng nghe nói qua. Nhưng dựa theo lời hắn nói, hai loại đó không có điểm nào không phải là kỳ vật thế gian, cho tới bây giờ trong thương hội đều chưa từng có ghi chép mua được hai loại linh tài này, ở Tây Cương muốn tìm thấy bọn chúng, không khác gì *nằm mơ giữa ban ngày. Thậm chí...

*Thiên phương dạ đàm: chỉ những lạ lùng, chuyện không có thật, hoặc chuyện không thể xảy ra, không thể thành công.

Ngừng một chút, Thúy Huyền Tử cẩn thận liếc mắt nhìn sắc mặt Tần Tang,

- Theo như hắn biết, cấp bậc linh tài cùng linh dược của loại này, ngay cả trong toàn bộThương Lãng Hải cũng rất khó tìm.Tiền bối muốn tìm thấy bọn chúng e là chỉ có thể dựa vào vận may.

Nghe vậy, hai mắt Tần Tang sáng lên, vô cùng kinh ngạc.

Vạn Thế Chương còn có thể bỏ qua được, vì nó vốn là kỳ vật thế gian.

Dẫn Hồn Thảo làm sao cũng ít ỏi như vậy?

Tại Tiểu Hàn Vực, Dẫn Hồn Thảo mặc dù hiếm thấy, nhưng ít nhất thỉnh thoảng có thể xuất hiện vài gốc ở hội đấu giá ma môn, cũng có tu sĩ ma môn dùng nó phụ trợ tu luyện.

Phạm vị Thương Lãng Hải rất lớn, chỉ một đại lục Vu Thần đã có thể bắt kịp mấy vùng lớn ở Tiểu Hàn Vực.

Quản sự thương hội này lại dám chắc nói toàn vùng Thương Lãnh Hãi khó tìm được Dẫn Hồn Thảo.

Nếu như không phải là người này *bất học vô thuật, thì chính là hồ ngôn loạn ngữ...

*Không có học vấn tài cán gì cả.

Trong lòng Tần Tang đột nhiên có loại dự cảm không lành, ngưng giọng hỏi:

- Vị bằng hữu kia của ngươi học thức uyên bác, địa vị tại thương hội cũng không đơn giản sao? Không biết hắn có cách nào gom góp đan dược phụ trợ kết đan hay không, ta mua cho hậu bối sư môn của ta sử dụng, giá cả không thành vấn đề.

- Phụ trợ kết đan?

Thúy Huyền Tử liên tục cười khổ,

- Không giấu gì tiền bối, vãn bối đã từng cũng từng có ý nghĩ tương tự, về sau nghe ngóng ở quản sự kia mới biết được. Loại thần dược này, cho dù đối với kết đan có thể có một chút trợ giúp nhỏ thì mỗi lần xuất hiện ở Nhân Tộc cũng sẽ dẫn tới vô số thế lực tranh đoạt. Ở Vu tộc chúng ta lại càng ít, nào có khả năng xuất hiện tại Tây Cương?

Nghe đến đó, Tần Tang rốt cuộc nhận ra được vấn đề ở chỗ nào.

Nghe có vẻ như vực Thương Lãng Hải so với Tiểu Hàn Vực cằn cỗi hơn rất nhiều!

Tiểu Hàn Vực có chiến trường Cổ Tiên, đôi lúc có thể khai quật ra một ít bí cảnh thượng cổ, nếu may mắn thậm chí có thể tìm tới cả một dược viên, thường xuyên có linh vật trân quý được sinh ra.

Ví dụ như linh vật phụ trợ kết đan, chỉ một Thiếu Hoa Sơn là có thể đủ cho đệ tử môn hạ Giả Đan cảnh, một người chuẩn bị một khỏa Khảm Ly Kim Đan, cũng không kém ma môn hay chính đạo bát tông khác quá nhiều.

Chỉ có loại thiên tài địa bảo như Tuyết Linh Liên hay Diên Vĩ Hoa mới rơi vào tình trạng khan hiếm như vậy.

Tần Tang vốn cho rằng gió lốc bên ngoài Thương Lãng Hải Vực Ngoại cũng tương tự nơi chiến trường Cổ Tiên. Mà tại địa vực rộng lớn như Thương Lãng Hải, tài nguyên so với Tiểu Hàn Vực phải phong phú mới đúng.

Bây giờ mới biết linh dược cùng linh tài bên trong vực Thương Lãng Hải linh lại ít ỏi như thế!

Tần Tang ăn đủ khổ khi kết đan, biết rõ kết đan có bao nhiêu nạn. Đến linh dược phụ trợ kết đan cũng không có, tu sĩ nhân tộc vực Thương Lãng Hải, tỉ lệ kết đan phải thấp đến mức nào?

Vu tộc có bản mệnh trùng cổ, Nhân tộc có thể có thủ đoạn khác hay không?

Tu luyện tại nơi cằn cỗi như thế, tiền đồ có thể lớn bao nhiêu, Tần Tang đột nhiên vô cùng nhớ Tiểu Hàn Vực.

Tuy nhiên, hiện tại chỉ mới nghe lời nói một phía của Thúy Huyền Tử, tận mắt thấy mới có thể là tin được.

Trong lòng Tần Tang gợn sóng, nhưng ngoài mặt không cảm xúc.

Thúy Huyền Tử nói tiếp:

- Yêu thú Khước Hỏa Tước mà tiền bối hỏi thăm ở Tây Cương không có loại như vậy, có điều tên quản sự kia nói, tại Phong Bạo Hải Vực từng có tin đồn qua lại về Khước Hỏa Tước, tiền bối có thể tới nơi đó tìm thử...

Thúy Huyền Tử nói nhanh, thuật lại một lần thông tin thăm dò được cùng Tần Tang rồi giao cho hắn một miếng ngọc giản.

Trong ngọc giản là một cái lược đồ bao quát hơn phân nửa Tây Cương, phía trên đánh dấu lẻ tẻ một ít hiểm cảnh xa xưa của Tây Cương được lưu truyền, bí cảnh, chính là điều mà Tần Tang muốn.

Có điều những nơi này đều ở trong nội địa Tây Cương, lẽ nào hắn phải bay tới địa phương xa như vậy sao?

Tần Tang thầm nghĩ.

Trừ cái đó ra, cũng còn có một vài lời đồn rằng đây là hang ổ của linh trùng, Thúy Huyền Tử đều thu thập dựa theo Kỳ Trùng Bảng mà Tần Tang đưa cho hắn.

Ánh mắt Tần Tang chợt loé, nơi này tuy tài nguyên rất thiếu, nhưng kỳ trùng lại có không ít, đều là thứ không có ở Tiểu Hàn Vực.

Bây giờ hắn cũng không ra quyết định được nên chọn loại kỳ trùng nào xem như bản mệnh trùng cổ. Mỗi một loại kỳ trùng đều có thần thông bất phàm, Tần Tang cảm thấy tất cả đều rất thích hợp.

Tuy nhiên, những kỳ trùng này có thiên phú rất kỳ lạ, đều ẩn trốn rất sâu, hành tung bất định, khó mà tìm kiếm, hơn nữa đều là những tin đồn thất thiệt, đến tột cùng có thể bắt được chúng hay không vẫn là một ẩn số.

- Làm tốt lắm, ngươi quả thật rất tận tâm...

Tần Tang gật gật đầu, lời ra được một nửa thì đột nhiên nhướng mày, quay đầu nhìn ra ngoài điện.

Lại thấy bên ngoài Ngũ Trùng Môn, giữa những dãy núi, vậy mà có tới mấy chục đạo màu sắc khác nhau độn quang, lao thẳng về phía Ngũ Trùng Môn, thanh thế cuồn cuộn.
Bình Luận (0)
Comment