Chương 943: Độc Tuyền
Chương 943: Độc Tuyền
'Ầm!'
Lôi Quỷ lão nhân đá một cái bay cửa đại điện Chưởng môn ra ngoài, tầm mắt quét qua, chợt nhìn thấy bên trong đại điện vậy mà lại có một nam tử đang ngồi nhàn nhã thưởng thức trà, lập tức sững người tại chỗ.
Ngoài đại điện rõ ràng ngay cả một chút khí tức nhỏ cũng không cảm giác được.
Nếu không phải đại điện có cấm chế đặc thù, vậy thì chính là. . .
Lôi Quỷ lão nhân sải bước tiến vào đại điện, vừa nhấc một chân lên thân thể liền cứng đờ, tiến không được mà lùi cũng không xong.
Những người khác thấy Lôi Quỷ lão nhân uy phong lẫm liệt bước vào đại điện, đột nhiên dừng lại bất động chắn ở cửa ra vào, đều không khỏi nghi hoặc, đang định lên tiếng thúc giục thì chợt nghe 'Đùng' một tiếng vang giòn.
Chỉ thấy một chưởng hư ảo mạnh mẽ vung đến trên người Lôi Quỷ lão nhân, hắn ta tựa như con quay, bị đánh xoay một vòng rồi bay ngược ra ngoài, trong nháy mắt đập vào một ngọn núi bên cửa Ngũ Trùng Môn.
'Ầm!'
Bụi mù nổi lên bốn phía, núi đá nổ tung.
Tiếng gào thảm thiết của Lôi Quỷ lão nhân theo hắn xuyên thấu trời xanh, vô cùng trầm bổng, lượn lờ không dứt.
- Không ổn! Có mai phục!
Những người khác cực kỳ hoảng sợ, rốt rít triệu hồi pháp khí của mình.
Trong lúc nhất thời, phía trước đại điện Chưởng môn Ngũ Trùng Môn bắn ra kỳ quang bốn phía, náo nhiệt trước nay chưa từng có.
Bọn họ cho rằng Thúy Huyền Tử đang cố lộng quyền giống như trước đây, mà bên họ nhiều cao thủ như vậy không phải sợ Thúy Huyền Tử giở thủ đoạn gì, cũng không có phòng bị quá nhiều.
Lôi Quỷ lão nhân đột ngột bị tập kích, đám người ở dưới khiếp sợ tự mình tham chiến không có quy tắc.
Một số cảnh giác lui lại, một số thôi động pháp khí cùng bản mệnh cổ trùng đánh về phía đại điện, nhưng phần lớn bọn người đều vây công Thúy Huyền Tử.
Trong chớp mắt sau đó, trước của đại điện thoắt cái rơi vào một trận hư ảo, thân ảnh một nam nhân trẻ tuổi xuất hiện.
Mắt thấy những pháp khí cùng trùng cổ kia sắp đánh trên người hắn.
Tần Tang hừ lạnh một tiếng, tiện tay vồ một cái, xuất ra chân nguyên hùng hậu, trong nháy mắt phong tỏa vùng không gian trước mặt. Những pháp khí cùng cổ trùng kia tựa như cá mắc lưới, bất kẻ có giãy dụa thế nào cũng không tránh thoát được.
'Xèo!'
Một đạo kiếm quang chợt hiện ra.
'Bang bang...'
Âm thanh vang lên không ngừng, kiếm quang giống như một sợi tơ trói những pháp khí cùng trùng cổ kia lại với nhau, trong chớp mắt, dễ dàng tiêu hủy toàn bộ!
"A!"
Trùng cổ liên kết với tâm thần bị giết khiến chủ nhân bị liên lụy, không nhịn được kêu rên thảm thiết.
"Ồn ào!"
Tần Tang hừ lạnh một tiếng, Ô Mộc Kiếm loé lên kèm theo tiếng sấm mơ hồ, xông vào trong đám người, chỉ thấy mấy điểm huyết hoa nở rộ, từng cỗ thi thể liên tục ngã xuống đất.
Khí thế tu sĩ Kết Đan hoàn toàn được đem ra thể hiện!
Phút chốc, trong Ngũ Trùng Môn yên lặng triệt để.
Ánh mắt Tần Tang như đao, đám người nhìn sang không khỏi run lẩy bẩy.
Thúy Huyền Tử cũng bị hù dọa, không ngờ tới kiếm pháp Tần Tang lại đáng sợ như vậy, tựa như chém dưa thái rau, cùng là mới kết đan nhưng so với sư thúc năm đó còn mạnh hơn.
Tần Tang có thể nói là hạ thủ lưu tình với bọn Kinh Lôi Trại cùng Bách Hoa Cung, bởi vì còn cần bọn họ làm việc, cơ nghiệp bọn họ vẫn còn đó nền không sợ đám người đó có gan lật lọng.
Còn như những tán tu được mời đến đều bị Thúy Huyền Tử nhận ra, phần lớn là trùm cướp chạy trốn tán loạn khắp nơi, kiêu căng khó thuần, bản tính tàn nhẫn, hai tay đều dính đầy máu tươi, giết bọn hắn cũng sẽ không có gánh nặng gì.
Loại người này không cần cố kỵ, mặc dù không phải không dùng được, nhưng không phải là thứ Tần Tang, hiện tại quan trọng hơn là phải ổn định.
Nếu giết hết làm thành Luyện Thi, có thể phát huy sức lực còn lại khi tìm trùng và dò tìm bí mật sau này.
Trong tay Tần Tang chỉ có bốn cái Thiên Thi Phù, một viên còn lại từ trước đó, ba viên khác là dùng gốc Dẫn Hồn Thảo đổi từ bí lục Tử Vi kia luyện chế thành.
Trước khi thăm dò rõ ràng tình hình thực tế của vực Thương Lãng Hải, Tần Tang cảm thấy tốt nhất nên dùng tiết kiệm một chút.
Không có tu sĩ Giả Đan cảnh trong số những tên trùm cướp này, hắn đương nhiên không muốn lãng phí Thiên Thi Phù trên người bọn hắn.
Nếu để cho thế lực phụ cận địa vực Hùng Sơn biết rõ trùm cướp khiến bọn họ run sợ trong lòng, đau đầu không thôi lại bị một mẻ hốt gọn, khẳng định sẽ vỗ tay tán thưởng.
. . .
Đại điện Chưởng môn.
Tần Tang ngồi ở trên,Thúy Huyền Tử, kinh lôi lão nhân cùng Yêu Nhiêu nữ tử đứng phía dưới.
Thúy Huyền Tử thấy Tần Tang không có tiêu diệt Kinh Lôi Trại cùng Bách Hoa Cung như mong muốn của hắn, ánh mắt mang vẻ u ám nhưng không dám nói thêm gì.
Hai người khác còn chưa hồi hồn, bất kể như thế nào cũng không nghĩ tới Thúy Huyền Tử không phải đang chơi làm trò hề, sói thật đã tới rồi.
- ... Trại cùng tông môn vẫn là của các ngươi, nếu có người ỷ vào uy thế của ta gây sự ở bên ngoài, cũng đừng nghĩ tới chuyện ta sẽ ra tay cứu các ngươi. Ta chỉ là cần một ít nhân thủ làm việc, sẽ không ở lại Tây Cương lâu, chỉ là vô tình xen vào tranh đấu giữa các ngươi. Nhưng ta không hi vọng bởi vì hỗn loạn cùng hao tổn bên trong ảnh hưởng tới đại sự của ta. Nếu Ngũ Trùng Môn đạo hữu đã định ra quy củ, sau này cứ dựa theo quy củ mà đến, các ngươi rõ chưa?
Nghe vậy, Kinh Lôi lão nhân cùng Yêu Nhiêu nữ tử liếc mắt nhìn nhau, lo lắng trong lòng cũng tản đi mấy phần.
Mặc dù Thúy Huyền Tử không cam lòng, nhưng kết quả này so với hiệp ước cầu hoà cũng tốt hơn rất nhiều rồi.
Ba người rốt rít chắp tay chấp thuận.
Yêu Nhiêu nữ tử lấy lại bình tĩnh, phong tình vạn chủng nhìn Tần Tang, nở nụ cười quyến rũ, giọng nói đặc biệt mềm mại đáng yêu, nhưng lòng thầm tức giận:
- Công tử phân phó, Bách Hoa Cung chúng ta nhất định tuân theo. Nô gia từ lâu đã chờ đợi nhân vật có năng lực như công tử để cho Bách Hoa Cung chúng ta phụ thuộc vào. Không biết khi nào công tử có thể chuyển đến Bách Hoa Cung...