Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 944 - Chương 944: Thiên Thủ Chu Quả

Chương 944: Thiên Thủ Chu Quả Chương 944: Thiên Thủ Chu Quả

Trong lúc nói chuyện, một mùi hương hoa nhàn nhạt toả ra từ trên người Yêu Nhiêu nữ tử, khiến người say mê.

Đột nhiên có một tiếng hừ lạnh như sấm nổ vang bên tai ả ta.

Yêu Nhiêu nữ tử như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch, hoa dung (thảm đạm,) không dám hé răng một lời.

Dám ở trước mặt hắn thi triển mị thuật, không biết sống chết!

Tần Tang lạnh lùng nhìn Yêu Nhiêu nữ tử, hắn có phật ngọc, chút tài mọn này đối với hắn không là cái thá gì. Sau khi cảnh cáo Yêu Nhiêu nữ tử Tần Tang tiếp tục nói đến chính sự.

- Nếu có thể làm tốt những việc này cho ta, các ngươi tự nhiên sẽ được ban thưởng.

Tần Tang phất tay, từng kiện phù bảo, pháp khí, linh đan hiện ra, cười như không cười nhìn bọn họ. Uy hiếp trước, dụ dỗ sau, không sợ bọn họ không tận lực.

. . .

Hắc Phong Cốc.

Nằm giữa Ngũ Trùng Môn cùng hai phe thế lực khác, nó vẫn luôn là một vùng giao tranh, ban đầu vốn đã ước định mỗi gia tộc sẽ luân phiên nhau mười năm một lần, an ổn được một đoạn thời gian, sau khi Kim Đan Ngũ Trùng Môn xuất thế, quy củ mới bị phá hủy.

Tần Tang cùng Thúy Huyền Tử đứng trước cửa nhìn vào trong.

Hai bên Hắc Phong Cốc là hai ngọn núi cao ngất, ngăn cách Hắc Phong Cốc ở giữa, quanh năm tối tăm không thấy ánh nắng.

Gió lạnh từ trong cốc thổi qua từng cơn, có thể thấy Hắc Phong Cốc rất sâu, dựa theo lời Thúy Huyền Tử nói thì ban đầu không có như hiểm yếu như vậy, về sau khai thác mỏ linh thạch từng chút một đào thành cái dạng này.

- Dẫn ta đi xem Độc Tuyền trước, Tần Tang nói.

Hắn tìm kiếm cổ truyền tống trận, bất cứ chỗ bất thường nào cũng sẽ không bỏ qua.

Tần Tang tìm khắp địa vực Hùng Sơn cũng không có kết quả, biết rõ không thể cứ mắc kẹt ở chỗ này mãi được. Hắn đã an bài tốt cho bọn người Thúy Huyền Tử, hiện tại chuẩn bị xâm nhập vào Tây Cương tìm trùng, xem xét bí cảnh.

Đi ngang qua Hắc Phong Cốc, tiến vào xem một lúc.

Bởi vì gió âm, chỉ có thể đi vào Hắc Phong Cốc từ cửa chính, Ngũ Trùng Môn được bố trí thủ vệ nghiêm mật cùng linh trận.

Tần Tang không đợi Thúy Huyền Tử, trực tiếp khai triển thân pháp rơi vào đáy cốc.

Rất nhanh, Tần Tang liền cảm giác được khí tức của Độc Tuyền trong một góc của Hắc Phong Cốc, phạm vi rất lớn, giống như một cái hồ nhỏ lòng đất, trong veo thấy đáy.

- Suối độc có phạm vi lớn như thế quả thật rất hiếm thấy, tiếc là độc tính quá yếu, cần thêm một bước tinh luyện nữa, còn không bằng mấy dòng suối nhỏ mà Ngự Linh Tông khống chế.

Tần Tang đứng cạnh hồ nước, thần thức phát tán ra, nhìn một lượt xung quanh không sót lại gì.

Tuy là suối độc, nước suối cũng không có gì khác biệt so với suối khác, vô cùng mát lạnh.

Nguyên nhân hình thành suối độc rất phức tạp, phần lớn là linh khí thiên địa đột nhiên phát sinh biến cố lớn mà ứ đọng độc tố, về sau linh khí khôi phục bình thường, suối độc lại không biến trở lại.

Tần Tang đưa thần thức xuống thăm dò lòng đất và khe đá, lục soát từng tấc một qua một lần.

- Tiền bối có phát hiện gì không?

Lúc này, Thúy Huyền Tử mới thở hổn hển chạy tới. Tần Tang không đợi Thúy Huyền Tử, bóng người lóe lên, trực tiếp trốn vào chỗ sâu nhất của quặng mỏ, cuối cùng tìm kiếm quặng mỏ qua một lần.

Ở cửa Hắc Phong Cốc, một luồng kiếm quang xuyên qua gió lạnh, xoay một vòng giữa không trung, rồi lao tới trung tâm Tây Cương, trong chớp mắt biến mất không thấy gì nữa.

Chỉ chốc lát sau, Thúy Huyền Tử về đến miệng cốc.

Hắn chắp tay tiễn Tần Tang đã đi xa, nét mặt vô cùng cung kính.

Đã qua trọn thời gian một khắc đồng hồ, Thúy Huyền Tử mới đứng thẳng dậy, thu hồi ánh mắt, nhìn thoáng qua bên trong Hắc Phong Cốc, trên mặt lộ ra vẻ do dự, cuối cùng nhẹ nhàng lắc đầu, hướng vào phía trong mà quát:

- Phong tỏa cửa vào, ngoại trừ lão phu bên ngoài, cho dù kẻ nào cũng không cho ra vào.

- Vâng!

Linh lực bên trong Hắc Phong Cốc dao động, phong tỏa miệng cốc lại.

Thúy Huyền Tử ngự gió rời đi, một đường về đến Ngũ Trùng Môn.

Mới vào Ngũ Trùng Môn liền gặp Đồng sư đệ đi ra từ chỗ tối, thấy bên cạnh Thúy Huyền Tử không có người, nét mặt có chút vội vàng mà tiến đến, đang định mở miệng hỏi gì đó, bị Thúy Huyền Tử gắt gao trừng mắt.

Đồng sư đệ bừng tỉnh đại ngộ, ngậm miệng không nói.

Hai người một trước một sau, yên lặng bay về đại điện của Chưởng môn, uống trà tán gẫu một hồi, khởi động cơ quan, tiến vào mật thất.

Mở cấm chế bên trong mật thất ra, hai người không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.

Đồng sư đệ đã sớm kiềm chế không được nữa:

- Chưởng môn sư huynh, hắn không phát hiện suối độc bên trong Thiên Thủ Chu Quả sao?

Thúy Huyền Tử nhắm mắt trầm tư, lắc đầu nói:

- Không có, Thiên Thủ Chu Quả chưa đến thời gian chín mùi, lực linh quả sẽ không tràn ra ngoài cấm chế thượng cổ, Linh Tuyền không có khả năng xuất hiện dị động. Sau khi Hắc Phong Cốc bị phát hiện, những người tu tiên giả vẫn tấp nập tới lui, cũng không phát hiện cấm chế thượng cổ, cho dù tu vi của hắn có cao hơn thì cũng không có khả năng dễ dàng phát giác. Nếu không phải vận của sư thúc tốt, đúng lúc Thiên Thủ Chu Quả chín muồi, tiến vào Hắc Phong Cốc để tinh luyện suối độc, Ngũ Trùng Môn chúng ta cũng lỡ mất dịp tốt với linh quả này rồi.

- Đúng vậy a!

Đồng sư đệ liên tục gật đầu:

- Thiên Thủ Chu Quả có thể trợ giúp linh trùng loại độc trùng bắt đầu lần lột xác thứ ba, trước kia chỉ coi là truyền thuyết, bây giờ mới biết lại là thật. Sư thúc quả thật có vận tốt vô cùng, cơ duyên lớn thế này mà hắn cũng gặp được, trùng cổ bản mệnh lột xác, sau đó một lần liền kết đan thành công. Mà trên cây lại có ba Thiên Thủ Chu Quả, đáng tiếc là không chín cùng lúc, sau khi quả thứ nhất chín cả trăm năm, quả thứ hai có có dấu hiệu sắp chín...

Đồng sư đệ nói luôn tuồng, không có nghe thấy trả lời, thấy Thúy Huyền Tử nhắm mắt trầm tư, không khỏi hiếu kỳ mà nói:

- Chưởng môn sư huynh, huynh đang suy nghĩ gì?
Bình Luận (0)
Comment