Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 945 - Chương 945: Câm Điếc

Chương 945: Câm Điếc Chương 945: Câm Điếc

- Ta đang nhớ lại, lời nói hành động trong khoảng thời gian này có gì sơ hở không, đặc biệt là vào lúc đối mặt với Tần lão quỷ.

Thúy Huyền Tử trầm giọng nói:

- Người này tuyệt đối không phải khổ tu sĩ luôn ở yên trong động phụ, cho dù lộ ra một sơ hở thì cũng có thể phát sinh mối nguy.

Đồng sư đệ cảm động lây, thở dài:

- Lần này quả nhiên là biến đổi bất ngờ, con tim của ta cứ nâng lên rớt xuống, may mà bảo vệ được Hắc Phong Cốc và Thiên Thủ Chu Quả. Nếu không thì sắp đến lúc linh quả chín, một khi Hắc Phong Cốc đổi chủ, là sẽ rơi vào tay người khác. May mà sư huynh cả gan mạo hiểm, kết giao với Tần lão quỷ... Lúc Tần lão quỷ có mặt, Kinh Lôi Trại liên thủ với Bách Hoa Cung đến tấn công, trùng hợp như vậy, chẳng lẽ cũng là do sư huynh dẫn dắt sao?

Thúy Huyền Tử khẽ nói:

- Nếu thật là vi huynh dẫn dắt thì bá chủ Hùng Sơn địa vực đã đổi sang một gia tộc khác rồi! Đồng sư đệ, ngươi không nên xem tu sĩ Kết Đan kỳ tu sĩ như đồ đần, luôn muốn tính toán bọn họ. Vi huynh chỉ phát hiện bên ngoài có mưa gió nổi lên, đồng thời cũng quen với bản tính của Lôi Quỷ lão nhân, khéo léo dẫn dắt mà thôi. Hắn thờ phụng Vu Thần nhất, mọi chuyện đều cầu Vu Thần che chở, chuyện lớn như thế này, việc chọn Vu Thần Tiết là rất có thể. Cho dù lầng này hắn không đến, ta cũng có biện pháp để được che chở dưới trướng Tần lão quỷ. Chỉ cần ta cam nguyện làm một người trung thành không hai lòng, đồng thời là một con chó ngoan hữu dụng, hắn có đá văng ta ra được không?

Khuôn mặt Đồng sư đệ lộ vẻ không đành lòng:

- Chưởng môn sư huynh, uất ức cho huynh quá rồi.

Thúy Huyền Tử lắc đầu nói:

- Chúng ta trăm phương ngàn kế, chẳng phải là để tranh thủ thêm thời gian mấy năm, chờ Thiên Thủ Chu Quả chín sao, có gì mà uất ức?

Đồng sư đệ căm hận nói:

- Sắp đến lúc linh quả chín rồi, đến lúc đó sư huynh ăn trùng cổ bản mệnh vào, sư môn chúng ta sư môn liền có thể có biến linh trùng thứ ba, không cần phải xem sắc mặt kẻ khác nữa!

- Tuyệt đối không thể!

Thúy Huyền Tử quát ngăn Đồng sư đệ:

- Không nói đến Thiên Thủ Chu Quả chỉ gia tăng tỉ lệ thôi, không thể bảo đảm là nhất định lột xác. Cho dù lột xác thành công, đồng thời vi huynh thuận lợi kết đan, thì cũng không thể bất kính với Tần lão quỷ được. Nếu ta lấy tu vi Kết Đan kỳ để dựa thế hắn, chắc hẳn hắn sẽ không thể không động tâm.

Nét mặt Đồng sư đệ tràn đầy sự không cam lòng:

- Sau khi sư huynh kết đan, chúng ta liền có thể xưng bá, hà tất phải ở dưới kẻ khác...

Nói đến một nửa, mặt Đồng sư đệ lộ vẻ kinh hãi:

- Chưởng môn sư huynh, sau khi ngươi kết đan rồi, lẽ nào cũng muốn rời khỏi Ngũ Trùng Môn sao?

- Nghĩ cái gì thế? Ngũ Trùng Môn vùi mình ở Tây Cương, có được tiền đồ gì? Lai lịch người này bất phàm, đằng sau tất có thế lực cường đại, nói không chừng là thời cơ để Ngũ Trùng Môn chúng ta thoát khỏi Tây Cương. Chỉ là cúi mình xuống chút thôi, đối với chúng ta chỉ có lợi chứ không có hại.

Thúy Huyền Tử mạnh mẽ liếc xéo hắn một cái, đột nhiên nhớ tới cái gì, cau mày nói:

- Có phải ngươi vẫn còn oán hận sư thúc không?

Đồng sư đệ hé miệng không nói.

Thúy Huyền Tử thở dài:

- Năm đó, sư thúc cũng không hòa thuận với sư môn. Hắn là cô nhi được sư tổ ôm về, nhưng lí do hắn trở thành cô nhi, thực sự không thể không liên quan đến sư tổ... Những bí ẩn này, ta chưa hề nói với ngươi.

Đồng sư đệ chấn kinh vô cùng.

- ...Trước khi sư thúc rời đi, hắn để lại Thiên Thủ Chu Quả cho sư môn, đồng thời áp đảo bốn phương, bảo vệ Ngũ Trùng Môn trăm năm hưng thịnh, đã là tận tình tận nghĩa rồi. Là chúng ta quá chịu thua kém, phụ lòng liệt tổ liệt tông.

Thúy Huyền Tử một mặt hổ thẹn.

- Mà thôi!

Thúy Huyền Tử khoát khoát tay:

- Việc cũ như khói sương, không cần nhắc lại, chỉ cần ta có thể kết đan, đây đều là việc nhỏ. Ngươi nghe vi huynh, sau này đừng có những suy nghĩ dư thừa. Cô gái mà Tần lão quỷ lưu lại, hãy thu xếp cho nàng, dùng bất cứ giá nào để bồi dưỡng.

- Nàng?

Nét mặt Đồng sư đệ lộ vẻ chần chờ:

- Chưởng môn sư huynh, huynh cảm thấy, rốt cuộc Câm Cô với Tần lão quỷ có quan hệ như thế nào? An bài nàng ở động phủ tốt nhất của sư môn để tu luyện, đã có đệ tự bất mãn...

Thúy Huyền Tử cũng không nhịn được mà hơi nhíu mày.

Hắn vốn tưởng rằng Câm Cô được Tần lão quỷ nhìn trúng, khẳng định thiên phú vô cùng tốt, về sau tra ra mới biết lại là một tứ linh căn.

Những ngày nay sau khi nhập môn, Câm Cô chỉ biết khổ tu, không giao lưu với bất cứ kẻ nào. Cả người sư phụ như hắn cũng nói không được nửa câu.

Nếu không biết, còn tưởng là câm điếc.
Bình Luận (0)
Comment