Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1040 - Chương 1040: Đừng Khinh Thiếu Niên Nghèo

Khi bac si mo hack full
Chương 1040: Đừng Khinh Thiếu Niên Nghèo
 

Tháng ba và tháng tư là hai tháng có thời tiết thoải mái nhất.

Thời tiết không lạnh không nóng, ánh mặt trời vừa vặn, mà quan trọng nhất chính là, mùa xuân đến, mọi vật đều sinh sôi nảy nở, động vật đều đến...

Đối với động vật mà nói thì tháng ba khá đặc biệt, mà với sinh viên đang chuẩn bị tốt nghiệp như Trần Đóa mà nói nó cũng rất đặc biệt

Sau khi nghe tin Trần Đóa rủ đi dạo phố, Trần Thương thở dài

Anh cảm thấy mình cũng coi như là anh họ, cần phải nhắc nhở Trần Đóa một chút:

- Đóa Đóa, em đã viết xong luận văn tốt nghiệp chưa? Đã kiểm tra lại rồi nhờ thầy xem qua chưa?

Trần Đóa nghe thấy lời của Trần Thương, suýt nữa thì tức nổ phổi

Khoảng thời gian này, mỗi ngày đều kiểm tra sửa chữa luận văn, trong đầu đều là luận văn.

Thật vất vả mới rảnh rỗi một chút, không ngờ gọi điện thoại lại bị Trần Thương nói cho một trận.

Trần Đóa tức giận lớn tiếng nói:

- Anh, em muốn ân đoạn nghĩa tuyệt với anh

Tần Duyệt cũng vậy, trực tiếp liếc Trần Thương một cái:

- Đóa Đóa, chị giúp em xử lý anh ấy

Trần Đóa thở dài:

- Gần đây em bận đến mức nổ cả đầu, thật vất vả mới viết xong luận văn, chuẩn bị đi thả lỏng một chút, anh thật xấu

Trần Thương bất đắc dĩ thở dài

Phụ nữ luôn cùng chiến tuyến với nhau.

Đối với lời nói cửa mình “Thuốc tuy đắng nhưng dã tật” cơ bản là không để trong lòng.

Thôi, thôi

Cúp điện thoại, Tần Duyệt vội vàng chuẩn bị.

Rửa mặt, thay quần áo, trang điểm...

Ừm

Trần Thương phát hiện Tần Duyệt có ưu điểm rất tốt, chính là không tốn quá nhiều thời gian vào trang điểm, đơn giản bôi chút son, đây coi như là đã trang điểm xong

Nhưng anh luôn có cảm giác là Tần tiểu liếm không quá hiểu về thuật ngữ trang điểm

Emmmm...

Dường như chuyện này không phải chuyện gì xấu đối với mình.

Đối với chuyện đi ra ngoài chơi, Trần Thương không bài xích chút nào, thậm chí có một chút mong đợi.

Thời gian ngây người ở bệnh viện quá dài, luôn hơi cảm giác xa lạ với thế giới này, thậm chí anh còn luôn không tự chủ được mà xem người ta có bệnh không...

Dường như trở lại thời gian còn là thực tập sinh, lúc ấy Trần Thương thực tập ở phòng khám phụ khoa một tháng, ngày nào bị rất nhiều thiếu nữ không biết mình mang thai làm cho khiếp sợ.

Đến mức trong một đoạn thời gian rất dài Trần Thương thấy ai cho là người đấy đang mang thai

Thật ra thì, thói quen nghề nghiệp là một chuyện rất nguy hiểm.

Giống như Trần Thương còn khá tốt, ngược lại cũng không đến nỗi bị ảnh hưởng quá nhiều.

Một số người làm ở trung tâm kế hoạch hóa gia đình và giám định ADN trong khoảng thời gian dài, thậm chí sẽ bắt đầu nghi ngờ thế giới và người ở bên họ trăm năm, trong đầu đều là không tín nhiệm.

Gần đây Trần Thương cũng bận rộn đến tối tăm mặt mày, khoa học nghiên cứu lâm sàng, quả thực cũng hơi mệt anh phải thư giãn đầu óc một chút.

Xuân thu loạn mặc quần áo, mùa này cũng là mùa mà các cô gái trang điểm lộng lẫy.

Là thành phố lớn, quần áo ở đây có sự khác biệt rất lớn so với An Dương.

Trần Đóa là nghiên cứu sinh của Đại học Khoa học Tự nhiên Bắc Kinh, năm nay tốt nghiệp, bây giờ đang chuẩn bị luận văn tốt nghiệp nghiên cứu sinh, nếu không Trần Thương cũng sẽ không hỏi.

Xe chạy khoảng bốn mươi phút mới đến đại học Khoa Học Tự Nhiên, sau khi đỗ xe xong, đột nhiên Trần Đóa cười nói.

- Anh, anh lái xe này, nếu không lái đến viện truyền thông chỗ chúng em thì hơi lãng phí.

Trần Thương vừa nghe, mặt lập tức biến sắc

Không đúng

Anh cảm thấy Trần Đóa đang báo thù.

Đúng như dự đoán, Tần Duyệt tàn nhẫn trợn mắt nhìn Trần Thương một cái, nhỏ giọng uy hiếp:

- Nếu anh dám lái xe đến truyền thông, hoặc là phải đi truyền thông để lái xe, em phế anh

Mặt Trần Thương đầy mơ màng

Trần Đóa vừa có ý kiến hay thì trong nháy mắt đã tan thành mây khói.

Anh cảm thấy Trần Đóa chắc chắn đang trả thù.

Ý kiến tốt như vậy nến nhắn tin riêng qua Wechat cho anh, mà không phải là nói thẳng trước mặt chị dâu em như vậy, cứ như vậy, khả năng trực tiếp bị hạ xuống 0...

Trần Thương hít sâu một hơi, anh càng ngày càng tán thành một câu nói của ông Tần

Cùi chỏ của con gái đều hướng ra bên ngoài.

Dù gì Trần Đóa cũng là người nhà họ Trần, em làm cho anh trai quá thất vọng.

Vào sân trường đại học, có vài cây đã bắt đầu mọc lá xanh biếc, những bông hoa cũng bắt đầu nở.

Toàn bộ sân trường đều là sinh viên tụ tập thành từng nhóm.

Đi vào cũng cảm giác được một loại không khí gọi là tuổi trẻ.

Mặc dù nói Tần Duyệt cũng đi học, nhưng... Sân trường của Hiệp Hòa đều là một đám bác sĩ...

Sau khi đi vào, nhìn thấy mái tóc dần dần thưa thớt, và cơ trí không thuộc về độ tuổi này, sẽ khiến cho bạn nghi ngờ về tuổi tác của mình.

Nhìn tình nhân nhỏ của mình, Trần Thương rất hâm mộ.

Tuổi trẻ thật tốt

- Trường học của các em thật là đẹp, khó trách mọi người đều điền nguyện vọng vào trường nổi tiếng

Trần Thương không nhịn được cảm khái một tiếng.

Tần Duyệt và Trần Đóa không nhịn cười được:

- Haizz, cái này gọi là tuổi trẻ không cố gắng về già lại bi thương! Đời này anh cũng không còn cơ hội nữa.

Tần Duyệt còn tốt, người ta học đều là trường tốt, nhưng mà đời này Trần Thương cũng chỉ quanh quẩn ở An Dương, sao có thể thấy được trường học cao cấp như này.

Trần Thương vừa nghe, lập tức hơi tức giận

- Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo! Đấy là hai người không có mắt nhìn.

Trần Đóa bất đắc dĩ bật cười:

- Ha ha, anh, so với anh em còn rất trẻ

Trần Thương không phục nói:

- Em có tin qua một thời gian ngắn nưa anh sẽ đến trường của các em làm giảng viên không?

Hai người Trần Đóa và Tần Duyệt lập tức cười:

- Đây là mục tiêu nhỏ của anh à?

Trần Thương nhìn hai người, tức đến nghiến răng, không nhịn được vỗ vào đầu nhỏ của Tần Duyệt một cái:

- Em đừng có đắc ý, hôm khác anh sẽ sang Hiệp Hòa làm thầy giáo

Nhìn nụ cười của hai người, Trần Thương cảm giác mình rất khuất nhục.

Ở cùng một chỗ với hạng người này, thì sẽ có tâm trạng ra sao.

Sau khi tới sân trường, vòng một vòng xung quanh, Trần Thương đột nhiên cảm giác được mệt mỏi và căng thẳng của một tuần qua đã thả lỏng rất nhiều.

Có lẽ chờ mình già rồi, đến đại học làm giảng viên cũng rất tốt.

Cả ngày ở chung một chỗ với học sinh, ngược lại cũng trẻ ra rất nhiều.

Bữa trưa, ba người ăn ngay ở nhà ăn trong trường.

Nhưng không biết vì sao, Trần Thương phát hiện mình có lực sát thương rất lớn đối với phụ nữ trung niên, khi mua cơm tay dì không run nhưng lại không cẩn thận múc nhiều thịt hơn

Càng thêm kiên định ý nghĩ sau này làm thầy giáo của Trần Thương.

Anh cảm thấy, mình có thể tiết kiệm không ít tiền.

Ăn cơm, thừa dịp hai vị nữ đại gia đang tiêu cơm ở đâu đó Trần Thương đứng dậy đi mua chút nước.

Đến siêu thị cạnh nhà ăn, có rất nhiều người, đều xếp hàng tính tiền ở đây, một cô gái xinh đẹp nhìn Trần Thương đang cầm ba chai nước trong tay một cái, lập tức kinh ngạc một chút, thật là đẹp trai

Vì vậy, nghĩ ra một cách, khi trả tiền, sẽ đưa thêm tiền

- A, xin lỗi, em lỡ ấn nhiều hơn

Sau đó nhìn Trần Thương cái:

- Anh trai, nếu không, em tính luôn tiền cho anh nhé? Anh thêm Wechat rồi trả tiền lại cho em là được.

Trần Thương thở dài, trường học thật tốt, trong lúc học đại học, cũng có rất nhiều chị gái làm quen mình như vậy.

Đã bao nhiêu năm anh cũng rất quen thuộc rồi

Trần Thương lấy sáu đồng tiền lẻ trong túi ra, đây là Trần Thương chuẩn bị cho tiền gửi xe.

- Ba chai Di Bảo.

- Xin lỗi, tôi không mang điện thoại

Hành động này, không chỉ có khiến chị gái kinh hãi, còn khiến dì bán nước kinh ngạc.

Thằng nhóc này, đáng đời bị độc thân...

Lúc Trần Thương rời đi, quyết định, sau này anh muốn đến trường học, mà phải đến thường xuyên...

Bình Luận (0)
Comment