Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1057 - Chương 1057: Tặng Quà

Khi bac si mo hack full
Chương 1057: Tặng quà
 

Lão Mã nhìn Trần Thương, anh cảm thấy có một câu nói đặc biệt đúng.

Một lời hoang ngôn thường sẽ cần một trăm lời hoang ngôn mới dám nói như vậy.

Trần Thương có thể làm phẫu thuật tuyến tụy hay không, lão Mã còn không rõ ràng à?

Thật sự là bình thường nha.

Có điều, Trần Thương mới vừa nói cũng thực sự lời nói thật

Nhưng với tư cách người nhà mẹ đẻ của Trần Thương, lão Mã cũng sẽ không vạch trần anh.

Kiều Thành An bỗng nhiên cười cười:

- Ừm, kỳ thật chuyện ngày hôm nay, chủ yếu là có quan hệ với tuyến tụy.

- Giữ mọi người đến bây giờ, chủ yếu cũng vì chuyện này.

Trong lúc nhất thời, Trần Thương có một loại linh cảm không lành, anh cảm giác hình như bản thân... lại tự đào cái hố cho mình

Quả nhiên, vào lúc này, Kiều Thành An tiếp tục nói:

- Văn kiện gần đây Vệ Kiện ủy xuống, muốn trung tâm Cấp cứu bệnh viện thủ đô chúng ta làm cơ sở, mở rộng việc huấn luyện một lần, thời gian vào thứ bảy tuần sau.

- Nội dung lần huấn luyện này chủ yếu chính là phổ biến lại một vài căn khó trong cấp cứu một chút, mà nội dung khoa cấp cứu thứ sáu của chúng ta chính là phẫu thuật tuyến tụy.

- Đây cần chúng ta lấy ra mấy cuộc phẫu thuật cũ điển hình, tiến hành giảng giải, đồng thời còn phải làm phẫu thuật một chút ở hiện trường, cũng là phẫu thuật tuyến tụy, nhưng độ khó có thể phải hơi cao một chút.

Sau khi Kiều Thành An nói xong, nhìn mọi người ở đây.

Kiều Thành An là bác sĩ nội khoa, tự nhiên không biết phẫu thuật, vì lẽ đó cần sắp xếp nhiệm vụ, tiến hành phân công.

Nhưng, vào lúc này Trần Thương lại nhẹ nhàng thở ra, loại nhiệm vụ này hẳn sẽ không tìm đến mình đâu?

Dù sao tiến hành huấn luyện, cũng phải cần đại nhân vật nào có tư lịch có thể diện một chút, đây là chuyện của người ta, một nhân vật râu ria như mình, muốn đi còn chẳng có cơ hội.

Nhưng, có người lại hai mặt.

Như Trần Thương, vào lúc này anh ngược lại muốn tham gia

Nghe thấy có ca bệnh đặc thù, hai mắt Trần Thương tỏa sáng, ý nghĩa chuyện này ít nhất phải là một con lãnh chúa?

Mà lại, người đến huấn luyện đại đa số đều là cấp cứu và Phổ ngoại, còn có thể biến tướng gia tăng độ nổi tiếng của bản thân, đối với việc mở rộng sách vở và tiêu thụ «nội soi kỹ xảo sử dụng và chỉ nam» của mình mà nói, cũng là một chuyện tốt.

Hiện tại Trần Thương bỗng nhiên lại muốn tham gia...

Vào lúc này, Kiều Thành An cầm bảng công việc để sắp xếp một vị trí thích hợp cho ngày đó, ngoại trừ sắp xếp nhiệm vụ cấp cứu khám gấp ra, rất nhiều người cũng phải tham dự, phụ trách thu thập ca bệnh.

Cuối cùng Kiều Thành An nhìn mọi người nói:

- Mọi người ai có nguyện vọng báo danh, nói với tôi một tiếng, nay mai hai ngày, ngày kia hết hạn, hi vọng mọi người có thể tích cực hăng hái báo danh.

Nói xong, Kiều Thành An nhìn thoáng qua Trần Thương, cười cười:

- Bác sĩ Trần, có muốn tôi giúp anh báo cái tên không?

Trần Thương vào lúc này, cũng muốn nói.

Bản thân có năng lực, không cần thiết che giấu, loại công việc huấn luyện này, nói không chừng cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ thầy thuốc nhân tâm của chính mình.

Nghĩ tới đây, Trần Thương dứt khoát thản nhiên cười cười:

- Có thể, chủ nhiệm Kiều.

Nghe thấy Trần Thương tiếp nhận thoải mái như thế.

Kiều Thành An cũng hiếu kỳ nhiều hơn mấy phần, hài lòng gật nhẹ đầu:

- Tốt, tất cả mọi người học tập theo Trần Thương, tích cực báo danh.

- Được, tôi cũng không chậm trễ thời gian mọi người nữa, sớm tan tầm một chút.

Nói xong, Kiều Thành An nhìn Trần Thương:

- Tiểu Trần, huấn luyện lần này cần một ca bệnh của mình, anh tốt nhất nên chuẩn bị một cái.

Trần Thương gật đầu:

- Được, chủ nhiệm Kiều

Thứ bảy tuần này có một căn phòng tổ chức hệ thống phổ ngoại của Tôn Quảng Vũ, Trần Thương vừa vặn mượn cơ hội này, đến thu thập một vài ca bệnh.

Kiều Thành An nhìn thoáng qua Trần Thương, vỗ bả vai:

- Đừng có áp lực, công việc huấn luyện khẳng định không chỉ của một người, mỗi người chỉ cần chia sẻ kinh nghiệm và cảm ngộ tâm đắc với một ca bệnh của mình là được rồi, huống chi còn có người khoa Ngoại tổng hợp tham gia và hiệp trợ, đến lúc đó, đoán chừng sẽ có mười mấy người.

Trần Thương nghe như thế, nhẹ nhàng thở ra.

Nếu quả thật để một mình anh đến giữ thể diện, đoán chừng rất khó.

Kiều Thành An nói một câu:

- Chuẩn bị thật tốt đi nhé

Đứng dậy nhanh chóng rời đi.

Bên trong văn phòng, mọi người cũng dồn dập nghị luận.

Mã Nguyệt Huy nhìn thoáng qua Trần Thương:

- Tiểu Trần, anh được không? Đây chính là lộ mặt ngay trước nhân dân cả nước đấy! Mất mặt có thể sẽ mất cả danh dự.

Trần Thương liếc mắt:

- Tổ trưởng Mã, đến lúc đó anh sẽ trợ thủ cho tôi như thế nào đây? Nếu như tôi xử lý không được thì anh đến làm.

Mã Nguyệt Huy nghe xong:

- Ừm, cũng được, có điều có thể sẽ đoạt danh tiếng của anh, ha ha ha...

Trần Thương nhìn Mã thô lỗ tự tin, nhịn không được cũng cười theo.

...

...

Sau khi tan việc, Trần Thương đứng dậy đến phòng trực ban cầm một thùng sữa và hộp sô cô la, rồi đi tới ngoại khoa Tim.

Những thứ này đều là lúc trước Trần Thương mua sẵn.

Tối nay Lưu Toàn làm ca đêm, trông thấy Trần Thương đến, cười nói:

- Giáo sư Trần, đến thị sát công việc à? Nha, ai tai to mặt lớn như thế, còn để giáo sư Trần tặng đồ vậy.

Trần Thương cười cười:

- Tôi đến xem người bệnh kia, chủ nhiệm Lưu, Xa Linh ở phòng kia à?

Lưu Toàn:

- Tôi vừa mới đi nhìn thấy cô ấy, tôi dẫn anh đi.

Nói tới chỗ này, Lưu Toàn bỗng nhiên kịp phản ứng:

- Nha! Ngày mai là Xa Linh phẫu thuật đúng không, chủ nhiệm Trần, nếu không... Anh mang theo tôi nhá?

Trần Thương gật đầu:

- Ừm! Được.

Xa Linh chính là con gái của vị Xa Triết Hoa nuốt axit sunfuric bị trúng độc kia.

Ngày mai là Xa Linh phẫu thuật, Trần Thương đi lên nhìn cô bé nhỏ hôm trước nhét cho mình viên kẹo kia.

Nói thật, ấn tượng của Trần Thương đối với cô bé nhỏ này rất tốt, hiểu chuyện, lanh lợi, thậm chí làm cho người khác đau lòng.

Sau khi biết được bản thân bị bệnh, ngược lại oán trách đối với mình, tự trách mình không hiểu chuyện.

Trần Thương:

- Kết quả kiểm tra xét nghiệm của Xa Linh có chưa?

Lưu Toàn trực tiếp lật bản bệnh lịch trong tay ra, đưa cho Trần Thương:

- Ừm, có rồi, tình huống căn bản rất tốt, cũng là bệnh tim bẩm sinh, gần đây còn bị tác động mạnh...

Trần Thương xem kết quả xét nghiệm tỉ mỉ một lần, không có chuyện gì là được rồi.

Bằng không còn phải chọn ngày phẫu thuật.

Sau khi vào phòng, cô bé nhỏ lo sợ bất an ngồi ở trên giường, cầm một con búp bê trong tay, không biết đang trầm tư cái gì.

Trông thấy Trần Thương tiến đến, bà xã Xa Triết Hoa đã vội vàng đứng lên:

- Bác sĩ Trần, ngài đã tới.

Đối với Trần Thương, người nhà Xa Triết Hoa thật sự rất cảm kích.

Làm phẫu thuật miễn phí cho Xa Linh, đây đối với một nhà hết dầu tắt đèn như gặp được cứu tinh vậy.

Trần Thương gật đầu cười cười:

- Vâng.

Sau khi nói xong, đem sữa để dưới đất, sau đó đưa sô cô la qua cho Xa Linh:

- Con không phải nói chưa ăn qua Dove sao? Chocolate Dove, tặng cho con.

Trông thấy Trần Thương đưa tới cái hộp xinh đẹp, Xa Linh lập tức vô cùng vui vẻ, nhưng lại lắc đầu.

- Rõ ràng mắt con sớm đã không thể dời ra khỏi hộp sô cô la, nhưng hai tay lại giấu ở sau lưng, từ chối.

- Không cần, quá đắt.

Xa Linh bĩu môi, nhỏ giọng nói.

Trần Thương nghe xong, nhịn không được cười cười:

- Không đắt, đây là lễ vật chú tặng con mà.

Xa Linh bỗng nhiên nói:

- Con không sợ phẫu thuật, con rất dũng cảm, chú ơi chú đừng lo lắng.

Trần Thương cười cười, sờ lên đầu của cô:

- Ừm, chú biết con rất dũng cảm, nhưng thứ này rất ngọt

- Con đưa kẹo cho chú, thì chú cũng phải tặng quà cho con chứ, đúng hay không?

...

Bình Luận (0)
Comment