Không bao lâu, Dương Khiết mang theo người bệnh trở về.
Kết quả CT cũng đã có.
Triệu Đan Yến cầm CT phim qua, nói một cách chắc chắn:
- Không phải xuất huyết, là đột quỵ não do thiếu máu.
Sau đó lấy kết quả hạch từ tới.
- Có rất nhiều bệnh nhồi máu não cũ, hơn nữa khu hạch nền trái, vị trí giao nhau giữa thùy thái dương - thùy chẩm có ổ bệnh tắc nghẽn mới
Sau khi nói xong, Triệu Đan Yến vội vàng nói với Trần Thương:
- Tiểu Trần, đưa đến phòng cấp cứu, cho duy trì thở oxy lưu lượng thấp liên tục.
- Hoàn thiện kiểm tra điện tâm đồ, tiến hành theo dõi ECG trong 24 giờ, tôi tiến hành kiểm tra người bệnh một chút.
Trần Thương cũng vội vàng gật đầu.
Cùng Dương Khiết đẩy người bệnh về phòng cấp cứu.
Mà Từ Tử Minh theo sau lưng cũng không nói một lời.
Triệu Đan Yến không quay đầu lại, nhìn cũng chưa từng nhìn một cái.
Sau khi đi vào, Trần Thương hỗ trợ tiến hành cho người bệnh thở oxy, mà Dương Khiết thì làm điện tâm đồ.
Điện tâm đồ có biểu hiện thiếu máu cơ tim, thế nhưng đồng thời không ảnh hưởng lắm.
Sau khi Triệu Đan Yến xem xong, lập tức bắt đầu tiến hành ước định hệ thần kinh, bao gồm cấp độ ý thức, trình độ trúng gió nghiêm trọng, vân vân...
Đây là quá trình hệ thống nội khoa thần kinh, đẳng cấp bình trắc trực tiếp liên quan đến phương án trị liệu.
Lúc này, ý thức của ông lão đã tốt hơn chút so với vừa rồi, chỉ là ánh mắt vẫn vô tri vô thức, bộ phận vận động tắt tiếng, trí nhớ suy yếu trong thời gian ngắn, sức tính toán cũng giảm xuống rõ ràng.
Hai mắt bình thường đối với phản xạ ánh sáng, lưỡi duỗi nghiêng về bên trái, khuôn mặt có miệng mắt méo rõ ràng, cơ lực bên phải cấp 3+.
Triệu chứng kích thích màng não, hội chứng Klinefelter... Cũng đều bình thường.
Tổng thể mà nói, tình huống của người bệnh nói nhẹ không nhẹ, nói nặng cũng không nặng, thế nhưng cân nhắc đến số tuổi này, tất cả mọi người vẫn không dám buông lỏng.
Máy theo dõi vừa lên, còi báo động lập tức vang vọng.
- Huyết áp 190/120 mmHg
Thấy huyết áp xong, Triệu Đan Yến lập tức biến sắc.
Người bệnh thiếu máu tính đột quỵ não sau 24h huyết áp lên cao cần phải xử lý thật cẩn thận.
Cần phải xử lý khẩn trương lo nghĩ, đau đớn, buồn nôn, nôn mửa và các loại tình huống áp tăng cao trong đầu trước.
Thế nhưng, lúc này huyết áp của người bệnh vẫn duy trì lên cao liên tục, sẽ dễ dàng xuất hiện rất nhiều bệnh biến chứng.
Ví dụ như bệnh não tăng huyết áp.
Triệu Đan Yến trầm tư sau một lát:
- Tiêm Labetalol tĩnh mạch
Bên này, người bệnh cũng đã hoàn thành rút máu, chờ đợi tiến một bước trị liệu thôi.
Mà bà cụ dạo bước đứng ở cửa ra vào, bứt rứt bất an.
82 tuổi tiến hành trị liệu tan huyết thật ra vẫn có nguy hiểm, bên này dù ngoài miệng Triệu Đan Yến không nói, thế nhưng đã đang không ngừng tập hợp chứng cớ rồi.
Qua một giờ, lúc này cảm xúc nôn nóng bất an của người bệnh vẫn chưa giảm bớt.
Điều này làm ba người đều hơi lo lắng.
Chỉ thấy cho dù ông lão nhắm mắt lại, trong miệng vẫn lẩm bẩm nói gì đó, không ai có thể nghe hiểu ông nói gì, hai tay càng như đang túm khoảng không tìm áo sờ giường vậy, vung vẩy lung tung.
Điều này làm Dương Khiết đang thay thế tĩnh mạch bất đắc dĩ lo lắng.
Người bệnh đừng xảy ra vấn đề nào nha
Ngay lúc này, bảo an Tề Bình chạy vào:
- Bác sĩ Trần, chủ nhiệm Từ, bà cụ nói, bà ở bên cạnh thì ông có thể trầm tĩnh một chút.
Lời vừa nói, ba người lập tức đều sửng sốt một chút.
Triệu Đan Yến gật đầu:
- Được, vậy cho bà vào đi.
Bảo an gật đầu, đi ra ngoài.
Bên ngoài phòng cấp cứu có bảo an, chính để phòng người bệnh hoặc là những người khác xông vào.
Tuổi của Tề Bình không lớn lắm, năm nay gần 22 tuổi, thế nhưng ở chỗ này cũng đã là bảo an cũ, làm ba năm rưỡi.
Bà lão vừa chống gậy đi vào thấy ông lão như vậy, bất đắc dĩ trách cứ một câu:
- Ông nói ông một chút, ngay cả ở bệnh viện, ông cũng không thể yên tĩnh một chút.
Nghe thấy lời của bà lão, lão đại gia đang đưa tay đột nhiên thả lỏng xuống.
Trong miệng tút tút gắng sức gắng sức nói mấy câu, nhưng vẫn không có ai nghe hiểu, thế nhưng... Cả người không lộn xộn, khóe miệng cũng bắt đầu hơi giương lên.
Giống như... Là đang mỉm cười.
Bà lão vội vàng nói:
- Bác sĩ, các cậu trị liệu, tôi ở chỗ này, không quấy rầy các cậu, bây giờ lão đầu tử này giống như đứa trẻ vậy, già trở lại nhỏ, tôi không ở bên cạnh sẽ lo lắng.
Nghe thấy lời của bà lão, Trần Thương phát hiện ôg lão lại nở nụ cười.
Thấy một màn này, Triệu Đan Yến và Từ Tử Minh đều im lặng, tiếp đó liếc nhau, hai bên lại dịch con mắt ra.
Hôm nay vốn cũng không phải thời gian trực ban của Triệu Đan Yến.
Thế nhưng sau khi về đến nhà, ầm ĩ một trận với Từ Tử Minh xong, lại ngủ không được, mới trở về phòng bắt đầu trực ban chung với mấy bác sĩ.
Loại chuyện này không phải lần đầu.
Cũng không phải ví dụ.
Cho nên nhìn thấy bác sĩ không phải trực ban ở lại trực ban, khẳng định là có nội chiến bạo phát rồi.
Dù sao, một khi người rảnh sẽ thì dễ dàng suy nghĩ lung tung, càng nghĩ trong lòng càng nhiều chuyện.
Đến bệnh viện trực ca đêm, nói không chừng có thể nghĩ thông suốt.
Triệu Đan Yến 50 tuổi, Từ Tử Minh cũng 50, mà Từ Tử Minh đang vào thời kỳ đỉnh phong, Triệu Đan Yến đương nhiên cũng lo lắng anh ở bên ngoài có hoa cỏ gì đó.
Phải biết rằng bệnh viện cũng không phải nha môn nước sạch.
Có vài chuyện thuốc than không đi đường thường đại biểu ôm ấp yêu thương cũng không phải ít.
Đưa tiền không được thì tặng người, đưa một người không được thì hai người
Những chuyện này cũng chẳng phải hiếm gì.
Vì thế hôm nay thấy một màn này, trong lòng Triệu Đan Yến vẫn thật không thoải mái.
Cái này giống với việc chồng bị người khác chiếm tiện nghi.
Huống chi dáng người Mễ Đế còn trẻ tuổi xinh đẹp như vậy.
Mà mị lực của nhân sĩ thành công như Từ Tử Minh đối với mấy tiểu cô nương này cũng rất lớn.
Thật ra, Triệu Đan Yến cũng không biết Từ Tử Minh đang bồi Trần Thương trực ca cấp cứu đêm.
Tối nay vừa gặp phải, trong lòng cũng là hơi vui vẻ.
Ít nhất nói rõ, anh ta không có ra ngoài lêu lổng
...
...
Đợi đến mười hai giờ, tất cả kết quả kiểm tra của người bệnh cũng đã có.
Mà bên này, Triệu Đan Yến cầm một phần lượng biểu trong tay, nói với Trần Thương:
- Hiện tình huống người bệnh là tiến cử cấp I, chứng cứ cấp, tan huyết tĩnh mạch
Trần Thương gật đầu:
- Được, chị dâu, chị thật chuyên nghiệp.
Tối nay, Trần Thương quyết định chủ ý, không thể gọi chủ nhiệm Triệu, phải gọi là chị dâu, lỡ có thể hóa giải một chút hiểu lầm của hai người cũng tốt.
Triệu Đan Yến quay người nói với bà lão:
- Bác ơi, ông ấy cần tan huyết trị liệu, phá vỡ cái mạch máu tắc nghẽn này, thế nhưng loại trị liệu này chắc chắn sẽ có nguy hiểm, cần bác ký tên.
Bà lão vừa nghe xong, rất quả quyết, trực tiếp gật đầu đồng ý, nói:
- Bác sĩ, không sợ, để tôi ký tên! Cháu cứ thoải mái chữa trị là được rồi.
Nói xong, bà lão cầm lấy bút lên:
- Ông ấy tan huyết cũng không phải lần đầu, tôi biết
Tên của bà cụ rất êm tai, tên là Hướng Tịnh Hà.
Kiểu chữ cũng rất đẹp, nhất bút nhất họa, không nhanh không chậm.
Viết vừa xong, bà lão lại nói với Triệu Đan Yến:
- Bác sĩ, tôi đi qua có thể nói câu với anh không?
Triệu Đan Yến gật đầu:
- Được, có thể.
Bà lão nghe thấy có thể, trong lúc nhất thời cũng cười, chậm rãi đi tới bên kia.
Đi qua xong, cũng không nói chuyện, trước tiên nắm lấy tay của ông lão, vừa cầm kiểu này, ông lão đã mở to mắt, nhìn bà lão, trong mắt thanh tĩnh hơn rất nhiều.