Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1303 - Chương 1303: Tôi Chém Gió Nhưng Mấy Người Vẫn Tin Đấy Thôi?

Khi bac si mo hack full
Chương 1303: Tôi Chém Gió Nhưng Mấy Người Vẫn Tin Đấy Thôi?
 

Trần Thương ngẩng đầu, tò mò nhìn thoáng qua

Thì ra là người quen

Nơi này cũng không ít người quen

Không nói Tỉnh Nhị Viện, xung quanh còn có tỉnh Nhân Dân, Đông Đại Nhất viện, vân vân...

Mọi người xung quanh nhìn thấy Trần Thương, cười tủm tỉm đồn dập đi tới chào hỏi

- Chủ nhiệm Trần, anh cũng tới đây để kiểm tra à? Thật sự là trùng hợp

- Đúng vậy, kỳ kiểm tra này đối với chủ nhiệm Trần chắc là dễ như trở bàn tay rồi? Kỳ kiểm tra này là chuyện nhỏ thôi.

- Đúng đấy, giáo sư Trần lợi hại như vậy, còn chép bài, không đúng, còn cố gắng như thế, thật là chúng ta khó vượt qua mà

...

Nhìn mọi người xung quanh khách sáo, Trần Thương dở khóc dở cười

Thôi thôi

Sách không đọc được rồi.

Nhiều người như vậy vây quanh Trần Thương, còn đọc bằng niềm tin à

Trần Thương chỉ có thể cười phụ họa nói:

- Khoảng thời gian này tôi ở bên ngoài bồi dưỡng, mỗi ngày đều rất bận, căn bản là không có thời gian đọc sách, bây giờ tôi cũng rất lo sợ cho kỳ kiểm tra này.

Tin tức Trần Thương tham gia kiểm tra trung cấp rất nhanh chóng được truyền đi khắp nơi.

Người xung quanh dồn dập lại nhìn với ánh mắt tò mò.

Họ tò mò bởi vì Trần Thương rất nổi tiếng trong giới y học và sự ảnh hưởng của Trần Thương đến truyền thông hiện nay, ở Đông Dương, Trần Thương rất nổi tiếng.

Hơn thế nữa, anh đã kết hôn với Tần Duyệt, con gái của viện trưởng Tỉnh Nhị viện, còn trở thành hội trưởng hội Ngoại khoa tiêu hóa thế giới và rất nhiều vinh dự khác.

Được cả danh và lợi là chuyện tốt, sao anh ta có thể bị kỳ thi nho nhỏ này làm khó được?

- Mọi người nói nếu như lần này Trần Thương kiểm tra không vượt qua... chuyện này sẽ thế nào?

- Sao có thể! Chủ nhiệm Trần rất lợi hại, sao có chuyện không qua được?

Mấy câu nói này làm cho mọi người đều sửng sốt.

Hoàn toàn chính xác

Trần Thương không qua được cái này là có ý gì?

Lúc này, Vương Dũng, La Châu và mấy người khác cũng đi tới, những người này là người mới đến khoa cấp cứu làm việc.

Nói trắng ra, những người này chính là thành viên tổ chức của Trần Thương

Nhìn thấy Trần Thương, sau đó mọi người cười ha ha chạy tới.

- Trần Thương

Vương Dũng và La Châu đi tới gần định ôm Trần Thương một cái.

- Trần Thương, anh cũng ở nơi này sao không đến chào hỏi chúng tôi

Trần Thương bất đắc dĩ thở dài:

- Không có cách để chào hỏi mọi người, căn bản là không có thời gian đi ra bên ngoài bởi vì phải dành thời gian để ôn tập, sau khi trở về sợ quấy rầy mọi người, nên chỉ có thể làm bé ngoan ôn tập ở khách sạn mà thôi

Nghe thấy Trần Thương nói như vậy, tất cả mọi người bất đắc dĩ bật cười.

Bên cạnh có một nam thanh niên đột nhiên cười nói:

- Không có chuyện gì, chủ nhiệm Trần chủ định không có vấn đề, nếu không được thì nhờ viện trưởng Tần ra mặt! Viện trưởng Tần còn có thể cho Trần Thương không qua à? Điều này thật là không thể nào

Trần Thương nghe thấy câu nói này, luôn cảm thấy hơi không thoải mái...

Tôi là kẻ ăn bám à?

Mà dù tôi có đi chăng nữa... ai cho anh nói như vậy?

Trần Thương nhìn thoáng qua nam thanh niên đó, người đó gật đầu cười, ý vị sâu xa.

Trần Thương lắc đầu, cũng không muốn chắp nhất loại người như vậy.

Quay người lại nói chuyện với mọi người trong đơn vị.

Mọi người của Tỉnh Nhị Viện nhìn thoáng qua nam thanh niên kia, bất đắc dĩ nhíu lông mày, cái người này thật sự hơi quá mức.

Nhìn như nói đùa, thế nhưng... Có quen thuộc gì với nhau đâu?

Mà có thể nói rằng Trần Thương mượn nhờ chức vụ bố vợ làm cầu ván hay dựa hơi gia đình vợ mà có ngày hôm nay.

Sau khi Vương Dũng, La Châu và mọi người nghe thấy hắn nói như vậy, mặt mũi đều biến sắc.

- Sao anh có thể nói như vậy?

Vương Dũng trực tiếp nhìn chằm chằm nam thanh niên đó hỏi.

Nam thanh niên cười nói:

- Tôi chỉ đùa một chút mà thôi, cần gì phải căng như vậy, cần gì phải coi đó là thật

Câu nói này trực tiếp làm cho các vị bác sĩ của Tỉnh Nhị Viện đứng xung quanh hơi tức giận.

Cái này nếu như ở bên ngoài sẽ đánh cho hắn một trận, chắc chắn sẽ rất thoải mái

Mọi người liếc nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Trần Thương.

Trần Thương thấy thế, lập tức trái tim đập mạnh lên, cái này thật có sức hấp dẫn

Nhưng Trần Thương cũng không đồng ý.

Không cần thiết.

Chẳng qua anh chỉ thản nhiên cười nói:

- Anh bạn kia quả là nói không tệ, không để ý cha vợ của tôi đang đứng ở bên kia, nếu như hôm nay không qua khẳng định sẽ đến gõ đầu tôi

- Hôm qua, trước khi kiểm tra, chủ nhiệm Tiêu của Vệ Kiện ủy có gọi điện thoại cho tôi hỏi tôi có thời gian kiểm tra hay không, có muốn chủ nhiệm Tiêu nhờ người đặc cách miễn thi hay không.

La Châu sững sờ:

- Chủ nhiệm Tiêu nào?

Trần Thương mỉm cười:

- Chủ nhiệm Tiêu Nhuận Phương.

Lập tức người xung quanh hít sâu một hơi.

Mẹ nó

Câu nói này ai nói có thể là không có hữu dụng đâu, thế nhưng Tiêu Nhuận Phương này nói tuyệt đối là hữu dụng

Sau khi nam thanh niên nghe xong, biến sắc, hơi âm tình bất định, đứng dậy rời đi, khóe miệng hơi khinh thường nói thầm một tiếng:

- Thôi đi, chúng tôi mới là người không muốn dựa vào đây, tự bản thân tôi có thể qua

Chờ sau khi nam thanh niên kia rời di, Vương Dũng trực tiếp nói:

- Trần Thương, chuyện anh vừa nói là thật hay giả?

Trần Thương nhún vai:

- Tôi chỉ chém gió cho qua chuyện mà thôi! Chủ nhiệm Tiêu đâu có nhàn rỗi để điện thoại để hỏi tôi chuyện này, chính chủ nhiệm còn không biết hôm nay là ngày tôi kiểm tra nữa.

Mọi người ha ha ha cười lớn.

Nhìn thấy dáng vẻ chém gió của Trần Thương, quả thực quá quen thuộc.

Giống như trở về quá khứ.

Vương Dũng bất đắc dĩ nhổ nước bọt một câu:

- Trần Thương, anh đi ra ngoài hơn nữa năm, anh có học cái khác hay không thì tôi không biết, chứ khả năng chém gió của anh đã càng ngày càng cao rồi

Trần Thương nhún vai:

- Mấu chốt là tôi nói như vậy mà mọi người vẫn tin đấy thôi?

Một câu làm tất cả mọi người sửng sốt.

Câu nói này, suy nghĩ tỉ mỉ thì thật sợ

Hoàn toàn chính xác

Mấu chốt là Trần Thương nói những lời này, mọi người vẫn không thể không tin

Bởi vì bản thân Trần Thương đã có năng lực để Tiêu Nhuận Phương nói những lời như vậy

Trong lúc nhất thời, mọi người bất đắc dĩ thở dài.

Vương Dũng thở dài:

- Trần Thương, anh đã thay đổi rồi

- Chém gió một cách lưu loát, để cho tôi có cảm giác chênh vênh, hôm nay sau khi kiểm tra xong, anh phải mời mọi người một bữa

Trần Thương cười nói:

- Không có vấn đề gì, anh hãy đi thông báo cho mọi người trong khoa cùng biết, tối ngày mai chúng ta có một buổi tiệc họp mặt.

Vương Dũng nghe xong, lập tức trả lời một tiếng:

- Tuân lệnh

Nam thanh niên đứng bên kia nghe thấy những lời nói của Trần Thương, lập tức tức giận nghiến răng nghiến môi đến nổi làm cho răng bị chảy máu, nội tiết mất cân đối, tử cung nội mô viêm đều phải đi ra

Trần Thương cười cười, xe tất cả các tài liệu đã học ném vào trong thùng rác.

Trần Thương xem như hiểu rõ.

Hiện tại bây giờ mọi người đều đang dòm ngó coi chừng Trần Thương.

Nếu Trần Thương mang mấy thứ này vào phòng thi thì tuyệt đối sẽ có người tố giác Trần Thương gian lận.

- Hội trưởng hội Ngoại khoa tiêu hóa học Thế giới Trần Thương ở bên trong kỳ kiểm tra trung cấp gian lận, hủy bỏ tư cách kiểm tra

Tin tức này chắc chắn sẽ lan truyền rất nhanh, tuyệt đối là sẽ làm rung động lòng người

Mà mấu chốt nhất là rất nhiều người sẽ vui tay vui mắt.

Có đôi khi, người sợ nổi danh heo sợ mập.

Diêm Vương dễ trêu, thế nhưng tiểu quỷ là một đống đây.

Nếu thật là cùng bọn hắn tức giận, từng người đánh mặt đi qua?

Mình cũng đâu có nhàn rỗi rảnh trứng như vậy

Vào lúc này, cửa lớn phòng học mở ra.

Sau đó, mọi người bên này nói chuyện phiếm một phen với nhau, Trần Thương lớn tiếng khích lệ nói.

- Cố gắng lên

- Nếu như mọi người lần này thi qua chủ trị, năm nay chắc chắn tôi sẽ mời toàn bộ mọi người

Một câu nói của Trần Thương nói làm cho mọi người chuẩn bị tiến vào cửa lớn lập tức đều sửng sốt.

Trọng lượng của câu nói này cũng không bình thường

Thi chủ trị, cũng không chắc chắn anh chính là bác sĩ chủ trị, chỉ có thể nói anh có tư cách là bác sĩ chủ trị

Chỉ có bệnh viện tín nhiệm anh thì mới thật sự là bác sĩ chủ trị.

Thế nhưng sự tín nhiệm này hoàn toàn là do lãnh đạo bệnh viện định đoạt.

Phải biết rằng ở bệnh viện, chủ nhiệm, phó chủ nhiệm, bác sĩ chủ trị đều là số lượng có hạn

Bình Luận (0)
Comment