Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1304 - Chương 1304: Cổ Họng Khàn Khàn

Khi bac si mo hack full
Chương 1304: Cổ Họng Khàn Khàn
 

Giữa bác sĩ điều trị và bác sĩ nội trú khác biệt xa vạn dăm.

Sự khác biệt này không phải là anh có tư cách tham gia điều trị chính hay không, mà là bệnh viện có mời anh làm bác sĩ chính không.

Trở thành bác sĩ chính, về phương diện đãi ngộ mức lương sẽ có sự thay đổi rất lớn.

Cho dù chẳng qua là mỗi ngày anh chỉ viết hồ sơ bệnh án, thế nhưng... anh vẫn kiếm được rất nhiều

Đãi ngộ thật sự được đề cao

Mọi người nghe thấy lời nói của Trần Thương, trực tiếp cười lớn ha ha ha.

- Đậu má, Thương, anh quá lợi hại rồi

- Đại ca Trần uy vũ

- Chủ nhiệm Trần bá khí

....

Từng người trong Tỉnh Nhị Viện lập tức mừng như điên.

Tất cả mọi người đều ao ước được nhìn thấy những người này.

Người thanh niên kia muốn nói Trần Thương nói khoác, nhưng... nghĩ cả nửa ngày cũng không nói được.

Bởi vì chuyện này, Trần Thương thật sự không cần thiết phải khoác lác

Người ta sang năm chính là chủ nhiệm của tòa cao ốc cấp cứu Tỉnh Nhị Viện, chủ nhiệm tám tầng lầu, mời mấy vị bác sĩ chính tới thì có tính là cái gì?

Dựa vào cái gì?

Chính là dựa vào bố vợ người ta vẫn đang còn là viện trưởng của Tỉnh Nhị Viện

Trong lúc nhất thời...

Chanh chua trên cây chanh chua quả, chanh chua dưới cây tôi và cậu...

Chua chua à chua chua

Trần Thương nhìn người đàn ông ở phía xa, mỉm cười, để lộ ra trên dưới mười sáu chiếc răng trắng.

Người đàn ông tức giận khiến nội mô tử cung lập tức lệch vị trí

....

....

Trường thi có sắp xếp rất nhiều thầy cô giám khảo, được hình thành bởi sự kết hợp của các thầy cô học viện máy tính Tân Hoa và các nhân viên công tác của hệ thống y tế.

Bên này, tất cả nhân viên công tác của An Dương đã tập trung lại, cùng nhau trò chuyện.

- Nghe nói chưa? Trần Thương cũng tham gia kỳ thi trung cấp của năm nay

- Thật không? Ha ha ha, tôi đã lâu không gặp cậu ấy, không ngờ tên tiểu tử này lại muốn tham gia sát hạch trung cấp.

- Được đó, cũng đã lâu không gặp cậu ấy rồi.

- Một lát nhìn Trần Thương ở nhóm mấy, mọi người cùng qua đó để thêm náo nhiệt.

- Ý kiến hay

Bởi vì những chủ nhiệm này đều là giám khảo tuần tra, không cần giám thị, vì thế nên thời gian tương đối tùy ý, một cái tùy ý có thể thêm nhiều thời gian, thời gian càng nhiều, cũng không biết muốn làm ra chuyện nhạt nhẽo nào.

Sau khi qua kiểm tra, Trần Thương đến phòng học, tìm vị trí của mình rồi ngồi xuống.

Chờ đợi bắt đầu kiểm tra...

Trần Thương ung dung thở dài, sớm biết thế thì vừa rồi sẽ không khoác lác rồi, bây giờ mới vừa ngồi xuống, anh đã quên mất hướng dẫn và sự khác biệt giữa các loại thuốc trong bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính.

Còn có... cái thuốc chẹn thụ thể alpha có cái gì?

Trần Thương luống cuống

Trong lòng hoảng loạn

Cái này còn chịu nổi à?

Mình còn chưa thi mà đã quên hết tất cả rồi?

Thật sự đến lúc đó phải tìm Tiêu Nhuận Phương để sửa thành tích?

Nghĩ đến đây, Trần Thương cảm thấy mặt của chính mình có thể đỏ đến mông rồi.

Quá mẹ nó ngượng ngùng rồi.

Thôi bỏ đi

Trương Tam Phong đã nói rồi, quên chính là thông hiểu đạo lí, lên thôi

Thế là, Trần Thương thành thục khởi đông máy, đăng nhập mã số báo danh, chờ đợi bắt đầu kiểm tra.

Sau khi chờ đợi đến giờ, Trần Thương đã không thể chờ đợi đối với bài kiểm tra.

Bắt đầu kiểm tra

Môn đầu tiên, từ tám rưỡi đến mười giờ, kiểm tra kiến thức cơ bản.

Những cái này Trần Thương vẫn có thể làm được.

Dù sao nền tảng đại học của Trần Thương vẫn tương đối vững chắc, đối với những kiến thức cơ bản anh vẫn luôn chưa từng sa đà.

Làm bài vẫn còn tương đối thuận lợi

Thế nhưng... đến lúc bắt đầu môn thứ hai, áp lực của Trần Thương bắt đầu tăng lên

Kiểm tra có liên quan đến chuyên môn.

Ừm, mặc dù nói là liên quan đến chuyên môn, nhưng... giám khảo cũng không nói những cái không liên quan thì không thể thi đúng không?

Đừng hỏi

Hỏi chính là ngoài phạm vi

Trong lúc nhất thời, ngày tốt lành của Trần Thương đến đây là kết thúc.

Ngay lúc này, các cán bộ thanh tra bắt đầu dồn dập đến, đến phòng thi 1012.

Rất nhiều, mười vị chủ nhiệm và chuyên gia đi đến.

Sau khi đi vào, mọi người ra dáng đi dạo một vòng.

Thế nhưng...

Sau khi dạo đến phía sau lưng Trần Thương, tất cả mọi người dừng lại.

Lúc này

Trần Thương đang bắt đầu đối mặt với một lựa chọn rối rắm

Lựa chọn như thế nào đây?

Ba dài một ngắn chọn dài nhất?

Hay là ABCD chọn lớn nhất?

Đều rất khó

Ngay lúc này, đột nhiên khụ khụ một tiếng, đánh đứt suy nghĩ của Trần Thương.

Xoay người nhìn lại, Trần Thương giật nảy mình

Con mẹ nó

Sau lưng làm sao lại xuất hiện nhiều giám khảo như thế

Các người là đang gây áp lực cho tôi à?

Trần Thương muốn khóc.

Mà còn... tại sao lại quen mắt như vậy?

Người vừa rồi khụ khụ, không phải là chủ nhiệm khoa hô hấp Dương Hiểu Minh của Tỉnh Nhị Viện à?

Ngoài ra còn có không ít chủ nhiệm của hệ thống phẫu thuật.

Trần Thương khóc không ra nước mắt, các người nhìn tôi phẫu thuật đến nghiện thì cũng thôi đi, nhìn tôi làm bài cũng đến nghiện à?

Là cảm thấy tôi làm sai nên rất vui à?

Trần Thương bất đắc dĩ nhìn mấy cái lựa chọn của đề này.

Bắt đầu rối rắm.

Giả vờ không sợ hãi trực tiếp chọn một mà không để lại dấu vết?

Hay là phải cẩn thận nghiên cứu nửa ngày?

Ngay lúc này, đột nhiên Dương Hiểu Minh khụ khụ hai tiếng.

Trần Thương nghi ngờ nhìn Dương Hiểu Minh, thấy hắn chớp mắt vài cái.

Trần Thương lập tức bừng tỉnh

Chọn B?

Trần Thương chọn, quyết định thử một chút

Quả nhiên âm thanh ho khan tiếp tục vang lên.

Vẫn là hai tiếng

Trần Thương lập tức đỏ mặt.

Đây là không chọn 2B thì không qua được rồi.

Nghĩ đến đây, Trần Thương trực tiếp chọn B.

Quả nhiên...

Sau lưng không có âm thanh ho khan.

Ngay lúc này, Trần Thương cuối cùng xác định.

Họ

Suýt nữa đã quên

Đoàn hậu viên đến rồi

Ha ha ha ha ha

Câu kế tiếp không biết

Ho khan

Không biết tên tiếng ho khan vang lên.

A

Được, được

Sau khi kết thúc kiểm tra, Trần Thương đi ra khỏi phòng cảm giác vui vẻ thoải mái.

Cảm giác tâm trạng cả người đều tốt đẹp

Kiểm tra của hôm nay rất thuận lợi

Vì áy náy.

Trần Thương thậm chí đã sửa sai vài câu.

Max điểm?

Trần Thương cảm thấy không tốt lắm.

Đương nhiên, câu hỏi mà Trần Thương không biết làm cũng không phải là rất nhiều.

Cho dù là bản thân tự làm, cũng có thể qua.

Sau khi kiểm tra ngày đầu tiên kết thúc, Trần Thương từ trong phòng đi ra, vô cùng cảm kích đối với đám chuyên gia.

Dùng ánh mắt hiểu rõ lẫn nhau nhẹ gật đầu.

Sau đó đi ra ngoài

Cái gọi là “Phong Tiêu Tiêu Hề Dịch Thủy Hàn*

Tráng sĩ ra ngoài này không trở lại” *

(* Trích từ bài thơ Dịch Thủy Ca)

Sau khi các vị chủ nhiệm rời khoi, trở về bên trong văn phòng.

- Lão Lý, tối nay chúng ta ăn gì?

Một chủ nhiệm giọng nói hơi khàn bất đắc dĩ hỏi?

- Ăn cái gì mà ăn! Uống chút Bàn Hải Đại* đi, cuống họng tôi đều ho khan rồi

Lão Lý khàn khàn nói.

(*) Tên một loại thuốc Bắc.

- Đúng thế

- Đến nhà tôi uống trà đi

Một âm thanh khàn khàn nói.

- Đi đi đi! Cuống họng của tôi đau quá...

Các vị chủ nhiệm hạ giọng, khàn khàn giống nhau nói.

Có điều, mọi người dường như đều rất vui vẻ.

Hình như đã làm không phải chuyện lớn gì.

Sau khi đi ra khỏi phòng thi, Trần Thương đang chờ mọi người ra.

- Chủ nhiệm Trần, thi như thế nào?

Trần Thương cười nói:

- Vẫn ổn, vẫn ổn, có thể qua là được rồi

Người quen biết, hoặc không quen biết dồn dập chào hỏi Trần Thương.

Dù sao chủ nhiệm Trần người ta cũng trượng nghĩa

Bản thân hệ thống y tế cũng đang nhảy tới nhảy lui, việc thay đổi vị trí cũng rất bình thường, lỡ may lại đến dưới tay chủ nhiệm Trần.

Cái này sao có thể không sớm chào hỏi?

- Ừm! Chủ nhiệm Trần chắc chắn là không có vấn đề, thi viết qua rồi, phỏng vấn thì càng không phải là vấn đề gì

Bình Luận (0)
Comment