Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1371 - Chương 1371: Tôi, Trần Thương, Muốn Xin Cấp Bằng Độc Quyền! (2)

Khi bac si mo hack full
Chương 1371: Tôi, Trần Thương, Muốn Xin Cấp Bằng Độc Quyền! (2)
 

- Trần Thương, rốt cuộc là cậu đang vẽ cái gì?

Mạnh Hi trừng to cả hai mắt tò mò hỏi.

Trần Thương cười giễu một tiếng:

- Việc này sao có thể nói cho cô được? Mua bán cũng phải mấy trăm vạn đấy

Mạnh Hi cười nhạo một tiếng:

- Cậu hỏi Van Gogh và Picasso xem thử họ có đồng ý không?

Mọi người lập tức cười ha ha, thế nhưng càng thêm tò mò đối với nội dung Trần Thương đang vẽ.

Từ trước đến giờ Trần Thương đối với cô Mạnh - ngực to mà không não đều luôn là tha thứ, dù sao khi nhìn thấy cô Mạnh, tâm trạng lại không được tốt cũng bặt vô âm tín.

Trần Thương thở dài, nhìn Mạnh Hi, liếc mắt:

- Có một thứ gọi là độc quyền hiểu không?

Lời này vừa nói, mọi người xung quanh đều lập tức sửng sốt.

Độc quyền?

Họ đối với chữ này cũng không lạ lẫm gì.

Dù sao trong hệ thống chữa bệnh, xin độc quyền là chuyện thường dùng.

Thế nhưng...

Phần lớn tương đối nhiều ở khoa Đông y.

Danh y người ta cho cái toa thuốc, rất hữu hiệu đối với một loại bệnh tật nào đó cũng có thể xin độc quyền.

Thế nhưng nếu bác sĩ khoa ngoại họ có thể phát minh độc quyền thì sẽ rất lợi hại.

Ví dụ như nghiên cứu ra một loại dụng cụ phẫu thuật mới, hoặc là cải tiến một loại thiết bị phẫu thuật truyền thống, nghiên cứu ra mới thuật thức phẫu thuật, dụng cụ hỗ trợ phẫu thuật, vân vân.

Đương nhiên

Họ xin độc quyền cũng kiếm được khá là nhiều tiền.

Bởi vì họ có thể trực tiếp hợp tác với công ty dụng cụ y tế, cùng khai phát, nếu như được hoan nghênh thì thật có thể kiếm không ít tiền.

Nghe thấy Trần Thương muốn xin độc quyền, lập tức tất cả mọi người hơi hưng phấn và kích động lên.

Đầu óc Từ Tử Minh tương đối dễ dùng, vội vàng hỏi:

- Chẳng lẽ là... Dụng cụ giá đỡ vòi voi?

Trần Thương hài lòng nhẹ gật đầu:

- Ừm, không sai, trên cơ bản đã làm tốt.

Sau khi nói xong, Trần Thương tiện tay xé một trang giấy ra để lên bàn.

Đương nhiên, cái hình này thật ra chính là Trần Thương mô phỏng vật phẩm hệ thống ban thưởng.

Sở dĩ anh làm như vậy...

Thật chính là đang làm bộ chính mình độc quyền phát minh cái này.

Ít nhất sẽ không đến mức quá đột ngột.

Ừm, mười hai đồ đần trước mắt, không đúng, là môn đồ.

Những người này chính là nhân chứng cho mình.

...

Trần Thương nhìn thấy biểu hiện của mọi người, hài lòng thở phào.

Anh cảm thấy bản thân mình quá đáng thương.

Luôn phải giả vờ thấp kém để tìm kiếm sự cân bằng thích hợp.

Vừa giả vờ như bản thân không hack.

Lại phải giả vờ nhẹ nhàng vui vẻ.

Tôi thật là khổ quá mà

Trần Thương nhẹ nhàng xé một tờ giấy và để lên bàn, dường như không ý gì

Thế nhưng ngay sau đó

Mạnh Hi chỉ nhìn lướt qua...

Trong tích tắc, cô trực tiếp đập bàn tay lên trên tờ giấy, vẻ mặt trịnh trọng.

Lý Bảo Sơn theo sát phía sau, dường như là đồng thời giữ nó, thế nhưng vì Mạnh Hi giữ nó trước, làm cho tay của chủ nhiệm Lý đã đè lên tay của Mạnh Hi.

Tiếp sau đó là Từ Tử Minh, Hà Chí Khiêm...

Tất cả mọi người đều đặt tay lên trên bàn.

Nhìn thấy một màn này, Trần Thương lập tức sửng sốt.

Mà lúc này, giữa trán của mười hai người nhíu lại nhìn chằm chằm vào Trần Thương.

Trong ánh mắt của mọi người đều là sự xúc động và tín nhiệm.

Họ xúc động chính là vì Trần Thương đã nhẹ nhàng để bản vẽ có giá trị liên thành này lên trên bàn.

Tín nhiệm đối với họ dường như không giữ lại một chút nào

Điều này làm cho họ xúc động từ tận đáy lòng.

Vì giáo sư Trần thật lòng thật dạ đối với họ, nên họ đương nhiên cũng không làm những chuyện khác người.

Mặc dù ngày thường hay nói đùa nói giỡn, Trần Thương bỉ ổi cũng thường hay làm những chuyện làm cho người khác tức giận, thế nhưng anh không bao giờ coi họ là người ngoài trong lúc dạy họ phẫu thuật đặc biệt là những lúc then chốt.

Trần Thương lợi hại không?

Rất lợi hại

Trong lòng họ, Trần Thương thật ra không kém hơn những viện sĩ kia.

Có kém hơn cũng chỉ kém về lai lịch mà thôi.

Việc bình chọn viện sĩ yêu cầu cần ba giải thưởng lớn và những đóng góp xuất sắc, sức ảnh hưởng học thuật, luận văn...

Hiện tại sức ảnh hưởng học thuật của Trần Thương đã rất cao.

Chỉ thiếu giải thưởng thực sự.

Còn về đóng góp xuất sắc, nói thế nào đây? Bạn nói anh ấy có, thì anh ấy có...

Đây có thể được xem như là một việc tương đối tốt, dùng từ ngữ chuyên nghiệp để nói thì là tính xét duyệt đàn hồi

Thế nhưng, yêu cầu cứng chính là ba giải thưởng lớn

Ba giải thưởng lớn là gì?

Giải thưởng khoa học Tự nhiên Quốc gia, giải thưởng phát minh kỹ thuật Quốc gia, giải thưởng tiến bộ khoa học kỹ thuật quốc gia, ba hạng mục này được giới khoa học gọi là “ba giải thưởng lớn”.

Đương nhiên, trên hết còn phải kể đến hai giải: Giải thưởng tiến bộ kỹ thuật khoa học cao nhất Quốc gia, và giải thưởng hợp tác kỹ thuật khoa học quốc tế.

Thế nhưng, giải Tiến bộ khoa học kỹ thuật cao nhất Quốc gia chính là quá lợi hại rồi

Mỗi năm, người được trao tặng không quá 2 người

Giải hợp tác khoa học kỹ thuật quốc tế là dành cho người nước ngoài, giải này thì không cần suy nghĩ đến nữa.

Hiện tại, Trần Thương đang xây dựng hai dự án đặc biệt cấp quốc gia, đó là trung tâm nghiên cứu y học bắc cầu động mạch vành, hơn nữa còn là trung tâm phục hồi cơ, một khi hoàn thành thành công, sẽ trở thành hai giải thưởng cấp quốc gia.

Vì thế, tương lai của Trần Thương không thể nghi ngờ chính là vô hạn.

Thế nhưng

Chính là một người như vậy, thường ngày lại đùa giỡn với họ, không có một chút khoảng cách nào.

Thế nhưng họ cũng không phải không biết nặng nhẹ.

Cũng như tấm bản vẽ vừa rồi.

Mặc dù mọi người chỉ nhìn một lần, thế nhưng chớp mắt cũng có thể biết rõ đây chính là tài liệu phẫu thuật “Giá đỡ vòi voi nhà họ Trần”.

Thứ này so với tài liệu đơn sơ của họ còn cao hơn vài cấp bậc.

Thậm chí đây là một bản vẽ độc quyền hoàn thiện.

Vì thế, mọi người không hẹn mà cùng nhất trí chọn như vậy.

Trần Thương nhìn thấy mọi người đều đặt tay lên trên tờ giấy, lập tức sững sờ, liếc mắt nói:

- Còn không động thủ xông về phía trước?

Mọi người nghe xong, nhất thời sững sờ, lập tức tức giận nghiến răng.

Mạnh Hi tức giận nói:

- Trần Thương, cất lại thứ đồ này đi, nó quá quý giá rồi

Nói thật, bản vẽ này không hề rẻ hơn so với những bức tranh của Gogh.

Quan trọng là có thể giúp đỡ được càng nhiều người hơn.

Những người khác cũng dồn dập gật đầu:

- Đúng vậy, giáo sư Trần, nếu như thứ này lưu truyền ra ngoài, vậy thì không tốt.

- Cất lại đi

Trần Thương thấy dáng vẻ nghiên túc của mọi người, cười cười.

Trong lòng hơi ấm áp.

Gật đầu cười một tiếng:

- Ừm.

Sau khi buông tay, Trần Thương đột nhiên hỏi:

- Trong mọi người, ai có kinh nghiệm đối với việc xin độc quyền?

Mọi người nhìn nhau, Từ Tử Minh cười nói:

- Tôi đã xin qua hơn năm mươi bằng độc quyền, cái này... có thể lời nói của tôi sẽ tương đối có trọng lượng hơn?

Lời này vừa nói, Trần Thương lập tức tò mò:

- Hơn năm mươi bằng? Lợi hại như vậy à?

Mặt Từ Tử Minh đỏ lên:

- Cái này... nói thì rất dài dòng, nên sẽ không nói nữa, năm mươi cái độc quyền này của tôi cộng lại, cũng không bằng một cái của giáo sư Trần cậu.

Bình Luận (0)
Comment