Người bệnh vừa rồi cũng không phải là giáo sư Mã nói khoác nghiêm trọng, chính bản thân người bệnh cũng biết bệnh tình của mình nghiêm trọng như thế nào.
Sau khi người bệnh bị trật khớp đã đến một bệnh viện tam giáp cấp cứu, đối phương đề nghị là ở bệnh viện phẫu thuật, hoặc là đi bệnh viện lớn xem có thể có phương pháp khác hay không.
Cái này thử một lần ở trung tâm Cấp cứu.
Nhưng anh thật không ngờ, mình lại được Trần Thương tùy ý phục vị hai lần là xong.
Có thể tưởng tượng được trong lòng người đàn ông này chấn động như thế nào.
Trong lòng Lão Mã kinh ngạc cũng không kém hơn người bệnh chút nào.
Mà xung quanh, mấy đoàn đội của công ty y tế đang chờ đợi Trần Thương chữa bệnh càng thêm rung động: giáo sư Trần này thật sự quá tài giỏi
Không phải cậu ta ở ngoại khoa tim mạch à?
Ngay cả thủ pháp phục vị cũng lợi hại như vậy! ?
Trách không được, người ta mới dám ra giá phí độc quyền 3 ức.
Bức cách này, 3 ức chắc chắn phải cho
Thấy Trần Thương đứng dậy, khi quay người, vạt áo blouse trắng vung ra một cách thanh cao, mặt hướng về phía máy điều hòa không khí, lại làm cho người ta có một loại bức cách đập vào mặt.
Mã Nguyệt Huy hít sâu một hơi, mặc dù anh thật sự không muốn thừa nhận Trần Thương thành công hơn mình một mặt.
Nhưng hành động tràn đầy bức cách này lại vẫn luôn là cái mà anh muốn hướng tới và học tập từ Trần Thương.
Nghĩ tới đây, Mã Nguyệt Huy nhắm mắt lại, im lặng cảm thụ được một phần mùi vị.
Nhưng
Lập tức Mã Nguyệt Huy đã phản ứng, từ lúc nào mà Trần Thương lại biết thủ pháp phục vị?
Mà nhìn hành động vừa rồi, có thể thấy Trần Thương rõ ràng còn lợi hại hơn mình mấy phần.
Lúc này, Mã Nguyệt Huy vội vàng bước nhanh đi theo.
- Trần Thương, đồ ăn có hợp khẩu vị với cậu không?
Mã Nguyệt Huy thô lỗ cười một tiếng.
Trần Thương gật đầu:
- Ừm, thật sự không tệ, cảm ơn tổ trưởng Mã, thực sự là quá tốn kém
Mã Nguyệt Huy tùy ý khoát tay áo:
- Không cần phải khách à? Chỉ là chút tiền nhỏ thôi
Nói tới đây, Mã Nguyệt Huy xoa xoa đôi bàn tay:
- Cái này... Trần Thương, cái thủ pháp phục vị kia cậu học từ người nào vậy?
Trần Thương nghe xong, lập tức cười nói:
- Nha! Cha của tôi là đầu bếp, trước đây có thời gian làm việc mổ heo giết dê gì đó, tôi thường xuyên đi phụ giúp, một tới hai đi, sờ lấy sờ lấy nên học được, một chút tiểu đạo mà thôi.
Sau khi giáo sư Mã nghe xong thì vô cùng thất vọng.
Một mặt thất thần thở dài:
- Aizz, điểm này thật sự tôi thật không bằng cậu
- Từ khi còn bé tôi đã lớn lên trong cung vương phủ, mỗi ngày buổi sáng có hai cái... Aizz, hiện tại tôi mới hiểu được, có lẽ tôi thật sự không xứng làm một bác sĩ, chắc hẳn tôi chỉ có thể làm chủ thuê nhà, nếu không tôi có thể đi nước ngoài làm một việc gì đó không cầu tiền danh lợi, thì sẽ tốt hơn.
- Aizz
...
...
Buổi trưa tan làm, Trần Thương thu thập được kết quả như mong muốn, đã có một người của công ty y tế đến để bắt chuyện.
Nghĩ tới đây, Trần Thương cố ý tan sớm mấy phút.
Vừa đi vào cửa, anh còn cố ý chào hỏi mấy y tá trước khi tan làm.
Trần Thương cảm thấy, có lẽ anh nhắc nhở đã đầy đủ rõ ràng?
Quả nhiên, rất nhanh đã có người tìm tới.
- Giáo sư Trần, chào cậu, tôi là...
Sau lưng nam thanh niên còn có không ít người.
- Giáo sư Trần, chúng ta có thể nói chuyện với nhau một chút được không, tôi là...
Từng người dồn dập tiến lên, sợ Trần Thương bị người khác cướp đi.
Nhìn bốn năm người dồn dập giới thiệu, Trần Thương lại cảm thấy không biết làm sao.
Không bao lâu sau, năm chiếc xe sang trọng dừng ở bên ngoài bệnh viện, năm vị lãnh đạo cấp cao vội vàng chạy vào.
Mỗi lãnh đạo có một tố chất tự nhiên không giống nhau.
Cùng Trần Thương nắm tay một phen, sau đó nhỏ giọng thì thầm:
- Giáo sư Trần, chúng tôi là người của công ty Osk, chúng tôi cảm thấy rất hứng thú đối kỹ thuật giá đỡ vòi voi của cậu, 3 ức chúng tôi cũng có thể cho đồng ý cho cậu, thậm chí là hơn thế
Trần Thương lập tức sửng sốt
3 ức?
Sau đó, Trần Thương nói chuyện với những người này một phen, ý muốn của đối phương cũng rất rõ ràng.
3 ức
Năm công ty này, tất cả mọi người đều nói có thể đồng ý mức phí độc quyền 3 ức.
Điều này làm cho Trần Thương hơi khó hiểu.
Làm sao đang tốt thành 3 ức?
Tò mò thì tò mò, Trần Thương vẫn nhận lấy danh thiếp.
Hẹn xong thời gian gặp mặt nhau.
Trần Thương hốt hoảng rời đi, lập tức vừa vặn nhẹ nhàng thở ra, chẳng qua là... Sau khi đi mấy bước, chợt phát hiện, có người sau lưng theo đuôi chính mình.
Lập tức Trần Thương hơi hối hận.
Cơ bản loại cảm giác này thật là không thoải mái.
Cho dù không có đối tượng nào đi theo mình, tìm đến mình thì cực kỳ muốn, có rồi thì cảm thấy rất phiền phức, không thoải mái...
Sau đó, thời gian ở trong phòng phẫu thuật, cơm nước được cải thiện tốt hơn rất nhiều.
Mỗi ngày thức ăn đều có đủ món thức ăn ngoài, cứ như buffet.
Ngẫu nhiên còn có thể đưa đến nồi lẩu rất nhiều đồ ăn.
Điều này làm cho mấy người Mạnh Hi hơi không hiểu.
- Gần đây ai gọi thức ăn ngoài vậy? Sao lại nhiều món như thế?
- Ngược lại không phải tôi, mỗi tháng tôi chỉ có 300 nguyên tiền tiêu vặt
Từ Tử Minh bất đắc dĩ nói, dù sao, làm một người đàn ông cò kè mặc cả với ông chủ của quán ăn sáng, 300 nguyên tiền là đủ kiêu ngạo.
Y tá bên cạnh nói:
- Gần đây luôn có một chút người kỳ quái đưa thức ăn ngoài tới đây, khi đưa thức ăn ngoài tới, những người đó luôn nói một câu: Nói với giáo sư Trần, chúng tôi là công ty xx.
Nói xong, y tá nói với Trần Thương:
- Giáo sư Trần, thức ăn hôm nay là của công ty Oaks của tổng giám đốc Vương đưa tới.
Trần Thương điệu thấp cười nói:
- Nha! Ha ha, biết rõ
Mọi người nhất thời dồn dập nhìn về phía Trần Thương.
- Trần Thương, cậu muốn bán?
Mạnh Hi trừng to mắt, ánh mắt này cực kỳ giống nhìn con gà con chồn.
Trần Thương liếc mắt:
- Nói đầy đủ chút, đừng để người hiểu lầm, ai bán đâu
Từ Tử Minh thì là tò mò nhìn Trần Thương:
- Cái công ty Oaks này cũng không nhỏ, giáo sư Trần, cậu muốn bán cái bản quyền này với một giá tốt phải không?
Trần Thương khiêm tốn cười nói:
- Chưa đâu vào đâu cả.
Mọi người xem xét nụ cười dối trá Trần Thương, vội vàng hỏi:
- Giáo sư Trần, cậu nói nghe một chút, có thể bán bao nhiêu tiền? Họ không đưa ra một cái giá thích hợp à?
Trần Thương khụ khụ một tiếng:
- Cái này... Tôi cũng không tìm hiểu một cách chính xác, cụ thể cũng chưa ngồi xuống trò chuyện một chút, vì lẽ đó khó mà nói.
Từ Tử Minh nghe xong lời này, vội vàng nhánh chiêu:
- Giáo sư Trần, tôi nói với cậu, chắc chắn phải cắn răng lại, cái bản quyền của cậu sẽ càng ngày càng đắt, chờ chúng ta công bố kết quả thí nghiệm lâm sàng, sau đó chắc chắn sẽ hấp dẫn rất nhiều nhà tư bản chú ý đến
Mạnh Hi cũng gật đầu nói:
- Đúng, tốt nhất là sau hội nghị AATS 2020 vào tháng bảy
Mạnh Hi vừa dứt lời, tất cả mọi người dồn dập gật đầu
- Đúng vậy, giáo sư Trần, trước khihội nghị AATS 2020 cử hành, tôi đoán có lẽ chúng ta đã hoàn thành thí nghiệm lâm sàng, đến lúc đó chúng ta cầm cái kết quả thành công đi tham gia hội nghị, đến lúc đó phải có bao nhiêu người nhìn thấy ưu thế của kỹ thuật giá đỡ vòi voi?
- Có lý
- Trần Thương nghe thấy vậy thì cũng khẽ gật đầu.
Nói rất có lý
Từ Tử Minh nghiêm túc nói:
- Giáo sư Trần, trước khi hội nghị bắt đầu, tuyệt đối không nên bán
- Đúng, ngàn vạn cũng không thể bán