Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1394 - Chương 1394: Oan Ức Như Thế...

Khi bac si mo hack full
Chương 1394: Oan Ức Như Thế...
 

Dĩ nhiên không phải

Chẳng qua thiếu là một người có năng lực có thể đứng được trước mọi người.

Đúng vậy, có rất nhiều người có năng lực thế nhưng cũng không thể đến được sân khấu đó.

Đúng như vậy, Trần Thương cũng như thế

Trần Thương vẫn cho là chính mình rất có bản lĩnh, dù sao thì anh cũng có năng lực siêu phàm, làm rất nhiều phẫu thuật, thậm chí còn xin hai cái chuyên hạng đầu đề cấp quốc gia, trong tay cầm hạng mục bốn năm cái ức, còn là hội trưởng học hội Ngoại khoa tiêu hóa thế giới.

Thế nhưng...

Suy nghĩ kỹ một chút, cái này ở trong mắt người chân chính có bối cảnh thì tính là gì?

Cho dù là một Đàm Chính Dương nho nhỏ, phụ thân còn không phải lãnh đạo thực quyền đã có thể làm khó dễ mình, người khác sẽ không thể à?

Vì lẽ đó, ngay sau khi xảy ra chuyện này, mặc dù tất cả mọi người đều hơi tức giận, thế nhưng chỉ có Trần Thương là im lặng.

Không chỉ im lặng, hắn thậm chí giống như ngày thường công việc bình thường.

Cái này người khác xem ra Trần Thương hình như căn bản là không tranh thủ.

Một lần đó Trần Thương cũng không tìm người xin giúp đỡ.

Ngay cả bạn gái của mình cũng không nói.

Chẳng qua là gặp mặt Tần Vĩnh Nghĩa một lần, sau đó biết được chuyện các tiểu Vương quốc Ả rập Thống nhất tổ chức hội chợ chữa bệnh, làm cho Trần Thương loáng thoáng bắt lấy cơ hội.

Quốc gia muốn vinh dự, những lãnh đạo cầm đầu này càng muốn vinh dự.

Những người như Tiêu Nhuận Phương, Tào Ngu có ai ngốc không?

Không ai cả

Anh rất ưu tú, họ không để ý tán dương anh một chút.

Thế nhưng nếu như anh gặp chuyện, cần để cho họ đứng đội hỗ trợ, hoặc là bởi vì trợ giúp ngươi chọc mặt khác một số người thì bọn họ sẽ có rất nhiều ý nghĩ.

Chính là một đạo lý như vậy.

Đầu óc Trần Thương chuyển rất nhanh.

Tài liệu và kỹ thuật giá đỡ vòi voi không thể nghi ngờ là thẻ đánh bạc lớn nhất trong tay anh

Tháng bảy chắc chắn là một thời gian không tầm thường.

Bất luận là hội chợ ở các tiểu Vương quốc Ả rập Thống nhất, hoặc là hội nghị AATS 2020 ở Canada.

Những cái này đều là thẻ đánh bạc của Trần Thương

Thế là anh nghĩ tới The Lancet , nếu như sớm để luận văn cùng vòi voi giá đỡ ra mắt, tốt nhất có thể đưa tới dư luận thảo luận.

Cứ như vậy chắc chắn sẽ có càng ngày càng nhiều người quan tâm đến kỹ thuật và tài liệu của giá đỡ vòi voi.

Dù sao, bóc tách động mạch chủ tỉ lệ tử vong cao cỡ nào, toàn bộ vòng học thuật đều biết

Với tư cách là một bệnh tật nguy hiểm, nếu như kỹ thuật này của mình có thể giảm xuống tỉ lệ tử vong trên phạm vi lớn, đề tài này còn chưa đủ nóng à?

Chỉ cần nhiệt độ của đề tài này đi lên.

Anh cũng không tin những người của Vệ Kiện ủy và Bộ Khoa học và Công nghệ không nhìn thấy.

Người đề tài chưa lấy được giải thưởng ở trong mắt lãnh đạo đương nhiệm là cái gì?

Bánh trái thơm ngon

Vì vậy, Trần Thương muốn dùng cái này với tư cách áp chế để đổi lấy thẻ đánh bạc mình muốn.

Bởi vậy, ở phía sau đến Tiêu Nhuận Phương hi vọng Trần Thương mang theo “Giá đỡ vòi voi” đi tham gia tranh tài.

Nhưng bản thân cái này là thẻ đánh bạc, Trần Thương không thấy được thành ý của đối phương, tuyệt đối là phải quả quyết từ chối.

Về phần mười mấy cuộc điện thoại chưa nhận và trong lúc phẫu thuật cho hai vị đại lão hai giờ, Trần Thương cảm thấy đây cũng ông trời làm khéo léo, cho mình một lý do.

Đúng như lão Mã nói như vậy, chờ rất là đủ thành ý.

Tiêu Nhuận Phương và Tào Ngu đều là nhân tinh.

Cho dù là họ không phải thì bên cạnh họ cũng tuyệt đối sẽ có túi khôn.

Họ khẳng định biết rõ Trần Thương cần cái gì.

Vì lẽ đó, Tào Ngu mới đánh nhịp nói muốn làm núi dựa cho Trần Thương.

Đơn giản là muốn nói cho một ít người nghe.

Thế nhưng điều này có thể à?

Trần Thương muốn thực tế

Bác sĩ như thế nào mới có được núi dựa?

Có thể có được núi dựa như thế nào?

Tiêu Nhuận Phương rất rõ ràng.

Tần lão tới cửa là ngẫu nhiên, cũng là tất nhiên.

Vì lẽ đó, Tiêu Nhuận Phương thuận nước giong thuyền, cho Trần Thương trở thành chuyên gia hội chẩn chăm sóc sức khỏe trung ương.

Thế nhưng, thư ký lại nói không đủ, họ đến không phải là vì xin lỗi, mà là vì cho Trần Thương một núi dựa.

Đã như vậy

Tặng quà thì tặng triệt để một chút, cho nên mới trực tiếp đưa Trần Thương vào ủy ban chăm sóc sức khỏe trung ương.

Vì lẽ đó, Lý Khải hơi kinh ngạc.

Mặc dù Trần Thương cũng kinh ngạc, nhưng lại cũng hài lòng.

Lúc này, Trần Thương thu hoạch tràn đầy.

Trở thành ủy viên chăm sóc sức khỏe trung ương, cái này tương đương với Trần Thương có một cơ hội tiếp xúc lãnh đạo, tăng thêm Trần Thương có năng lực như vậy, anh tin tưởng mình có thể làm núi dựa cho mình.

Yêu cầu thực hiện, tự nhiên Trần Thương cũng sẽ không làm khó hai người.

Dù sao nước biếc chảy dài, sau này con đường còn dài mà.

...

...

Đối mặt với tổ trưởng thổi Mã mình trâu bò, Trần Thương bất đắc dĩ cười đi vào.

Nếu anh mà còn không đi vào, ngày mai sẽ thành chủ nhiệm Tiêu chịu đòn nhận tội.

Mã thô lỗ không che đậy miệng, cái gì nói không ra.

Thấy Trần Thương đi vào, tất cả mọi người đồng loạt xoay người, ánh mắt nhìn chăm chú lên nhân vật gây ra sóng gió này.

Các y tá ríu ra ríu rít vây quanh.

- Giáo sư Trần có bị oan ức hay không?

- Có phải họ phê bình anh hay không?

- Có phải là ở cùng những lãnh đạo này rất áp lực hay không? Họ có phê bình ngài hay không, giáo sư Trần?

- Đừng sợ, về nhà, sau này giáo sư Trần trực ban chúng ta sẽ thay phiên mua cơm.

- Đúng vậy, giáo sư Trần, sau này anh muốn ăn gì cứ nói cho chúng tôi

...

Nhìn một màn này, lão Mã hơi kinh ngạc.

Kịch bản này không đúng, tôi nhớ tôi một mực xưng thổi Trần Thương trâu bò?

Sao đến trong miệng họ lại trở thành tủi thân rồi?

Mà còn... Mấu chốt nhất là...

Cái này có thể gọi oan ức à?

Hai bộ trưởng chờ ở bên ngoài, cái này gọi là oan ức à?

Nhân vật phản diện trực tiếp bị dọa ngất, cái này gọi oan ức à?

Nếu như cái này mà gọi là oan ức, Mã Nguyệt Huy tôi tình nguyện mỗi ngày bị oan ức

Lão Mã hơi tức giận bất bình

Nhưng người cùng với người là không giống nhau.

Trần Thương đuổi tất cả đi, sau đó lão Mã ranh mãnh hỏi:

- Như thế nào đây? Được lãnh đạo chờ ở cửa ra vào có cảm giác gì?

Trần Thương mỉm cười:

- Không có cảm giác gì.

Lão Mã nghe xong, khẳng định không tin:

- Tôi không tin, khẳng định có cảm giác, cậu có thể là có chân trong Vệ Kiện ủy, một chân trong Bộ Khoa học và Công nghệ, cái này hai đại cự đầu này mà cậu không có cảm giác gì à?

Trần Thương liếc mắt:

- Sợ cái gì? Quen thuộc sẽ tốt thôi

Lão Mã bất đắc dĩ đứng dậy, anh phát hiện, cứ ở cùng với Trần Thương mười phút, thì Trần Thương sẽ có một phút trang bức

Mà chín phút còn lại, là mình vì thế mà tức giận.

Mới chớp mắt, cuối tuần là hội chợ chữa bệnh của các tiểu Vương quốc Ả rập Thống nhất, hội nghĩ triển lãm Y tế được tổ chức.

Tiêu Nhuận Phương gọi Trần Thương vào Vệ Kiện ủy.

Sau đó an bài cho Trần Thương một đoàn đội trợ thủ, có thư ký, bảo tiêu, trợ lý, … vân vân.

Bình Luận (0)
Comment