Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1395 - Chương 1395: Thương Nhi, Con Trai Của Anh Thiếu Cha Không?

Khi bac si mo hack full
Chương 1395: Thương Nhi, Con Trai Của Anh Thiếu Cha Không?
 

Điều này làm cho Trần Thương có một chút cảm giác an toàn hơn, đồng thời cũng có mấy phần lo lắng.

Còn phải mang theo bảo tiêu...

Nhìn hai người đàn ông lực lưỡng, to như cột điện, trong lòng Trần Thương đột nhiên hơi bất an.

Thư ký là một cô gái rất có khí chất, mang theo một cái kính đen, mặc bộ đồ vải ka-ki sọc ô vuông, váy ngắn dáng ôm, nếu đứng gần sẽ có một cái sức hấp dẫn, tạo cảm giác cho người xem.

Đương nhiên, Trần Thương với tư cách là nhân sĩ chờ hôn thì không có ý nghĩ xấu.

- Chào giáo sư Trần, tôi là Vu Y.

Cô gái thản nhiên nắm tay với Trần Thương, trong ánh mắt tràn ngập sự tò mò.

Mặc dù chuyện gần nhất của Trần Thương huyên náo không lớn, thế nhưng không ít người của Vệ Kiện rất rõ ràng.

Vì vậy, khi họ nhìn thấy Trần Thương thì đương nhiên là nhiều hơn mấy phần khí tức bộc lộ vẻ thần bí.

Trẻ tuổi, đẹp trai cùng với thần bí là hai nguyên tố hấp dẫn người khác nhất.

Thế nhưng cả hai nguyên tố đó Trần Thương đều có.

- Vất vả cô Vu đây rồi.

Trần Thương gật đầu mỉm cười.

Tư liệu về hội nghị cần phải sớm được điền, hộ chiếu của Trần Thương cũng cần chuẩn bị...

Có một đoàn đội như vậy, Trần Thương cũng vui vẻ đến nhàn rỗi.

Nguyên bản ở trong mắt Trần Thương, hội nghị này chẳng qua là một nhiệm vụ bình thường, một cái có thể lựa chọn kỹ năng phẫu thuật, cái này vẫn rất có lực hấp dẫn.

Thế nhưng Trần Thương nhìn tư thế này, hình như lúc này, hội nghị không đơn giản như vậy.

Trần Thương lắc đầu, không nghĩ đến chuyện này nữa.

Trở lại bệnh viện, Trần Thương đi làm như thường lệ, mở hội nghị đối với Trần Thương không đủ để hình thành quá nhiều ảnh hưởng.

Thế nhưng, biết được nguyên do sự kiện bãi công lần trước, sau đó trong lòng Trần Thương vẫn rất xúc động.

Đối với thời gian xảy ra bãi công, Trần Thương phê bình mọi người một chút, miệng cảnh cáo một phen, thuận tiện dạy cho mọi người một chút kỹ thuật mới với tư cách “Trừng phạt”

Đối với loại trừng phạt này, mọi người đương nhiên là vui tay vui mắt.

Dồn dập kêu gào Trần Thương “Trừng phạt trừng phạt” họ thật tốt.

Mà Trần Thương cũng cảm kích gọi điện thoại cho Vương Ngọc Sơn.

Vương Ngọc Sơn nhận điện thoại, sau đó chẳng qua là cười cười, đối với chuyện này ngậm miệng không nói, ngược lại cười nói:

- Chờ cậu bồi dưỡng trở về, tôi sẽ đưa cho cậu mấy học sinh?

Trần Thương lập tức hưng phấn gật đầu:

- Tốt! học sinh của chủ nhiệm Vương thì đương nhiên tôi cực kỳ hoan nghênh.

Vương Ngọc Sơn nói tốt một tiếng, sau đó cúp điện thoại.

Vào buổi trưa nghỉ ngơi, Tần Hiếu Uyên gọi điện thoại cho Trần Thương.

Đây là Tần Hiếu Uyên hiếm khi chủ động gọi điện đến chào hỏi.

Trần Thương vội vàng nói:

- Viện trưởng Tần, chào ngài.

Tần Hiếu Uyên nghe thấy sau đó, cười giễu một tiếng:

- Gọi tôi là viện trưởng Tần?

Trần Thương ngượng ngùng cười một tiếng:

- Chú Tần, có chuyện gì à?

Tần Hiếu Uyên bất đắc dĩ cười nói:

- Không có việc gì, có chuyện gì cũng đi qua cùng cậu nói chuyện phiếm vài câu.

Trần Thương biết rõ, Tần Hiếu Uyên nói như vậy là đã biết chuyện của hai ngày trước.

Tần Vĩnh Nghĩa khẳng định sẽ ngay lập tức nói cho Tần Hiếu Uyên.

- Tốt, tôi còn nói chờ đến tháng bảy hết bận, cùng Duyệt Duyệt về nhà một chuyến, bên kia nhà mới cũng sửa xong rồi, chúng tôi chờ đến ngày ăn tân gia.

Trần Thương cười cười.

Tần Hiếu Uyên gật đầu:

- Chuyện lần này... Cậu hơi kiếm tẩu thiên phong.

- Nếu như không phải Tiêu Nhuận Phương đối với cậu vừa bắt đầu đã có cảm tình, có thể cậu sẽ không lưu lại được ấn tượng tốt với người ta.

Trần Thương thản nhiên cười cười, không nói gì.

Chuyện Tần Hiếu Uyên nói anh đều biết rõ.

Thế nhưng cái này thực sự là biện pháp hiệu quả nhất.

- Sau đó có chuyện gì nói cho chúng ta một chút, có thể giúp đỡ hay không, có thể trao đổi một chút, không đến mức mạo hiểm.

Tần Hiếu Uyên rất xem trọng Trần Thương.

Trần Thương gật đầu:

- Dạ, chắc chắn, cám ơn cậu rất nhiều, cậu Tần.

Tần Hiếu Uyên nghe ra Trần Thương trong giọng nói mấy phần qua loa:

- Cái này... Làm hành chính không giống làm lâm sàng, có thể...

Tần Hiếu Uyên cùng Trần Thương nói chuyện với nhau gần một giờ.

Đây là lần thứ nhất Trần Thương nghe điện thoại lâu đến như vậy.

Tần Hiếu Uyên không con cái gì cả, cũng một mực xem Trần Thương là con cái trong nhà của mình.

Đương nhiên cũng hi vọng thành tài.

Tần Hiếu Uyên không nói chuyện này cho Tần Duyệt, mà một mình hàn huyên trò chuyện với Trần Thương những chuyện này.

Sau cùng thì là nói ngày kết hôn một chút.

Ngày kết hôn tháng tám, Tần Hiếu Uyên đã đặt trước khách sạn. Mà khoảng thời gian này, Tần Duyệt vẫn luôn quan tâm áo cưới.

Công ty giải trí Tượng Chinh thì phục trách tổ chức hôn lễ, giảm bớt không ít phiền phức cho vợ chồng Trần Thương bọn họ.

Biết rõ Trần Thương muốn chuẩn bị tiến về thủ đô Abu Dhabi của các tiểu Vương quốc Ả rập Thống nhất, Tần Duyệt đã mua không ít kem chống nắng.

Dù sao các tiểu Vương quốc Ả rập Thống nhất với tư cách khí hậu nhiệt đới sa mạc, mùa hạ nhiệt độ đạt tới bốn năm mươi độ. Dưới thời tiết như vậy, Tần Duyệt rất lo lắng sau khi Trần Thương trở về có thể sẽ biến thành quả trứng màu đen hay không.

Lúc này sắp đến ngày kết hôn, nếu như Trần Thương đen như than, Tần Duyệt khẳng định sẽ tức điên.

Tiến hành làm việc bình thường.

Mấy ngày nay, Trần Thương ngoại trừ phẫu thuật ra thì đã bắt đầu viết thiệp mời.

Dù sao đều là một cái đơn vị, có thể đi đưa thiệp mời khẳng định là tương đối chính thức.

Biết được tin tức Trần Thương kết hôn, mọi người trong bệnh viện đều rất mong đợi.

Nếu có thể nhận được thiệp mời của Trần Thương, đối với mọi người mà nói là một chuyện rất tốt, mặt mũi sáng sủa.

Dù sao... Có thể đi tham gia hôn lễ của Trần Thương, đây là một chuyện rất lớn, rất có máu mặt trong giới y khoa.

Mà Mã Nguyệt Huy bất đắc dĩ đi đến bên cạnh Trần Thương, cười nói:

- Thương Nhi, chẳng lẽ anh không cảm thấy được chúng ta đặc biệt có duyên à?

Trần Thương nhíu mày:

- Anh muốn làm gì?

Mã Nguyệt Huy khụ khụ một tiếng:

- Anh không cảm thấy tôi rất có đủ thứ thiên phú à?

Trần Thương nghe xong thì lập tức bị dọa đến nổi da gà lên.

Mã Nguyệt Huy đi làm người chủ trì, Trần Thương cảm giác hôn lễ có thể trở thành tiểu phẩm hài.

Trong ngày hôn lễ, nếu không phải Trần Thương sợ tổn thương tâm linh nhỏ yếu của Mã Nguyệt Huy thì đã sớm cách ly anh ta ra ngoài.

Vì vậy, khi nghe thấy lời này, Trần Thương vội vàng ngăn lại:

- Tổ trưởng Mã, lập tức ngừng cái suy nghĩ hiểm của anh đi

Mã Nguyệt Huy liếc mắt:

- Hẹp hòi

- Thế nào cũng phải để tôi hơi có cảm giác tham gia chứ?

Trần Thương đắn đo một lát, dù sao cũng lòng thành của anh ta, tìm một việc thích hợp để cho anh ta làm là được

Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương phát hiện có việc thích hợp, nhẹ gật đầu nói:

- Đúng rồi, tôi có một ý tưởng.

Mắt của Mã Nguyệt Huy sáng lên:

- Tôi có thể

Trần Thương:

- Nhà tôi thiếu một người cắt thịt, tiệc nông thôn cơ động, nhiều người, nhiều công việc, tổ trưởng Mã xem có phải là phù hợp với năng khiếu chuyên môn của anh không?

Mã Nguyệt Huy nghe xong, tức giận đến run tay, bực bội đứng dậy rời đi.

Nhưng không bao lâu sau đã trở lại:

- Trần Thương, con trai của cậu thiếu cha không?

Trần Thương nghe thấy lời này, cẩn thận suy nghĩ một chút, lập tức con mắt nhìn chằm chằm Mã Nguyệt Huy, mặt lộ hung quang

Đây là ý gì?

Anh muốn làm gì?

Lão Mã thấy thế, lập tức phi phi phi vài tiếng, giải thích nói:

- Ý của tôi là cha nuôi

Lúc này, Trần Thương mới thở phào nhẹ nhõm.

Để lão Mã làm cha nuôi?

Còn phải bàn bạc kỹ hơn.

Mức độ nguy hiểm trong chuyện này hình như còn lớn hơn cho anh ta làm người chủ trì hôn lễ?

Bình Luận (0)
Comment