Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1543 - Chương 1541: Không Thể Lạc Quan

Khi bac si mo hack full
Chương 1541: Không Thể Lạc Quan
 

Dù sao nồng độ của diphacinone cũng khoảng 1%, hiện tại Trần Thương cũng không thể xác định là Trần Hiểu Lệ rốt cuộc đã uống bao nhiêu.

- Giáo sư Trần, trên da xuất hiện dị ứng ban xuất huyết

Trần Thương lập tức biến sắc

Bình thường, trong giai đoạn đầu, không nghiêm trọng cũng chỉ là chảy máu mũi, chảy máu lợi gì đó, hiện tại dưới da người bệnh cũng bắt đầu chảy máu, thậm chí còn ho ra máu, ói ra máu

Đây đã là triệu chứng nghiêm trọng

Không giống với các thuốc độc khác chính là, người sử dụng thuốc diphacinone, thường tử vong bởi chảy máu não và chảy máu cơ tim.

Đây quả thật là một loại chuyện rất đau khổ... Vì sau khi diphacinone đi vào trong cơ thể, chủ yếu là thông qua ức chế cạnh tranh, làm hoạt tính của vitamin K giảm xuống, ngăn gan tổng hợp prothrombin và một số yếu tố đông máu, dẫn đến tác dụng chống đông máu.

Vì thế, liền xảy ta hiện tượng chảy máu ở các bộ vị, chất độc này có thể làm tổn thương thành mao mạch, gây ra biến đổi viêm vô trùng, làm tăng tính thấm và tính dễ vỡ của thành ống, và làm trầm trọng thêm xu hướng chảy máu.

Bản thân cơ thể con người rất yếu đuối, còn bị giày vò như thế này, thật sự là...

- Tiếp tục thêm! 10mg vitamin K1

- Ngoài ra, sử dụng Glucocorticoid (một loại corticosteroid, là một loại hormone steroid).

Tình huống bây giờ quả thật có chút rắc rối, nhìn thấy tình trạng của Trần Hiểu Lệ càng ngày càng kém, đây là biểu hiện của sự thiếu máu.

Lấy máu đi xét nghiệm, khoa truyền máu cũng đang gấp rút chuẩn bị.

Nói thật, đối với người bệnh tự sát, Trần Thương luôn có thành kiến.

Không thích.

Mỗi ngày vì để cứu sống bọn họ, đã phải hao phí nhiều tài nguyên, thậm chí... còn chưa chắc chắn có thể cứu sống.

Nếu như dùng những tài nguyên này để cứu những người như ông Chúc không được hay sao?

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Trần Thương nhìn thấy dấu hiệu chảy máu dường như vẫn chưa dừng lại, cũng có chút bực bội.

- Dùng truyền tĩnh mạch hỗn hợp prothrombin, đầu tiên là 40 đơn vị x 50

Truyền tĩnh mạch hỗn hợp prothrombin là một loại hợp chất làm đông máu, có chứ bốn yếu tố đông máu II, VI, IX, và X, hiệu quả tương đối trực tiếp.

Nhưng, lúc vừa bắt đầu Trần Thương không muốn dùng đến, so với chảy máu, kỳ thật đông máu cũng rất đáng sợ, liều đầu tiên là 40 đơn vị/50kg, thân hình Trần Hiểu Lệ rất cao, khoảng 1m80, tầm 50kg.

Thực ra, Trần Hiểu Lệ lớn lên rất xinh đẹp, được di truyền chiều cao và ngoại hình của ba cô là Trần Trí Phú.

Mẹ của Trần Hiểu Lệ là một người phụ nữ trung niên thấp bé, mập mạp, cười lên rất hiền hòa, rất thân thiện, là người rất dễ gần.

Trần Trí Phú lớn lên rất đẹp trai, nhưng nhà lại nghèo, vào thời đại đó, lúc cơm ăn không đủ no, đẹp trai thì làm được gì chứ.

Vì thế, Trần Trí Phú rất yêu quý người phụ nữ mập mạp ‘thấp bé’ này, mỗi năm khi việc nhà nông đều bận rộn, ông đều trở về từ công trường thu dọn, thu dọn xong lại đi.

Nhưng, sau khi Trần Hiểu Lệ lên đại học, đến thủ đô nhìn thấy thời đại xem trọng vật chất này, sau khi nhìn thấy xã hội... xa hoa trụy lạc này, trong lòng không vững liền thay đổi.

Sự tự ti khiến cô ta trốn tránh gia đình trong quá khứ, ngay cả kỳ nghỉ cũng không về nhà.

Thậm chí ngay cả ba của cô ta đến đưa tiền, cô ta cũng đều cảm thấy mất mặt, cảm thấy ba của những người khác đều là lãnh đạo, ông chủ, kém nhất cũng là người có công ăn việc làm... Vì thế, cô ta sợ ba mặc một bộ quần áo quê mùa đến trường tìm mình.

Trần Thương đều biết mấy chuyện này.

Trần Trí Phí thích uống rượu với Trần Đại Hải xong sau đó lảm nhảm tán gẫu, Trần Thương cũng đã gặp cảnh Trần Trí Phú khóc sau khi hai người họ uống quá nhiều, vô cùng ủy khuất.

Môt người cha đã đem tất cả của ông ấy để dành cho cô ta, nhưng lại không nhận được sự chấp nhận của đối phương, vốn là nhà nghèo mà lại để cho cô ta vào trường nghệ thuật, ai lại nghĩ đến tình cảnh này?

Vì thế, ấn tượng của Trần Thương đối với cô ta cũng không tốt, thậm chí lúc Trần Đại Hải nói muốn Trần Thương giúp cô ta một chút, anh đã từ chối nói mình không quen những người trong ngành giải trí.

Trần Thương cảm thấy, có số tiền kia giúp Trần Hiểu Lệ, còn không bằng đi giúp Trần Trí Phú.

Hơn nữa, cũng may là cô không có nổi tiếng, loại tính cách này nếu mà nổi tiếng lên rồi còn chưa chắc chắn là dạng gì.

Nhưng... thành kiến là thành kiến, ý kiến là ý kiến.

Dù Trần Thương có không thích Trần Hiểu Lệ thế nào, cũng phải cứu chữa cho cô ta thật tốt.

Một tiếng sau khi truyền phức hợp prothrombin vào tĩnh mạch, máu chảy đã dần dần giảm bớt.

Lúc này Trần Thương cũng thở dài một hơi, nhưng bây giờ xem ra, vẫn chưa thoát khỏi kỳ nguy hiểm.

Vào giờ phút này, trời sắp chạng vạng.

Đến sáu bảy giờ, Tần Duyệt cũng đến, Trần Thương không cần suy nghĩ nhiều, nhất định là mẹ của mình hy vọng Tần Duyệt đến để khuyên nhủ Trần Hiểu Lệ.

Nhưng, mẹ anh cũng không suy nghĩ đến việc lúc này có thể khuyên nhủ được Trần Hiểu Lệ hay không?

Đây là chuyện không thể

Những người tự sát, trong thời gian ngắn, lời nói của ai cũng đều không nghe lọt.

Trần Thương ở cấp cứu đã gặp qua biết bao người.

Phần lớn là lấy cái chết để uy hiếp, lừa gạt lòng tin và tài chính của người thân.

Số ít là nhất thời xúc động hoặc lo nghĩ hậm hực, tâm trí đi vào ngõ cụt.

Còn có hoàn cảnh tuyệt vọng, không nghĩ ra những biện pháp khác, chết chính là một loại giải thoát.

Hiện tại, Trần Hiểu Lệ chính là sự kết hợp giữa loại thứ hai và loại thứ ba.

Trần Thương nhìn Tần Duyệt:

- Mẹ anh bảo em đến?

Tần Duyệt nhẹ gật đầu:

- Vâng, dì nói em đến khuyên nhủ em ấy, nói đều là con gái, có một số chuyện có thể nói được. Nhưng... dì chủ yếu là bảo em đến nói với anh, để anh đừng có ý kiến, hãy cố gắng cứu em ấy, nói chú Trí Phú của anh chỉ có một đứa con gái như vậy, nếu như không được... cũng không thể trơ mắt nhìn em ấy chết. Bà ấy lo lắng anh...

Trần Thương cười khổ một tiếng, mẹ anh biết ấn tượng của mình đối với Trần Hiểu Lệ không tốt, sợ từ bỏ điều trị.

Trần Thương thật sự là dở khóc dở cười:

- Mẹ anh suy nghĩ nhiều rồi.

Tần Duyệt hỏi:

- Thế nào rồi?

Trần Thương thở dài, lắc đầu nói:

- Khó mà nói, tạm thời không còn chảy máu nữa, phải giám sát một hai ngày.

- Cũng may là đưa đến sớm, nếu không, số lượng lớn như vậy, người khẳng định là không còn.

Lúc này, bên trong sảnh cấp cứu có rất nhiều người đến.

Sau khi thấy Trần Thương đi ra, Dương Đình dẫn một nhóm người vội vàng chạy đến.

- Cái này, bác sĩ, bạn học Trần Hiểu Lệ hiện tại thế nào rồi?

Một người đàn ông trung niên đầu hói khoảng chừng năm mươi tuổi lúc này đầu đầy mồ hôi, gấp gáp hỏi.

- Ồ! Thật ngại quá, tôi tự giới thiệu một chút, tôi là chủ nhiệm khoa biểu diễn của trường nghệ thuật xx, Chu Quang Huy.

Trường học xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ có thể không có trách nhiệm?

Nếu như Trần Hiểu Lệ thật sự chết, trách nhiệm của trường học sẽ vô cùng lớn.

Dù sao đối phương ở trong trường học trực tiếp dán băng rôn, trường học xử lí chậm trễ, đây chính là trách nhiệm.

Ngay cả hiệu trưởng của trường cũng đang gấp gáp chuẩn bị, tìm người khống chế dư luận, không cho tin tức này truyền ra ngoài.

Trần Thương thấy thế, cũng ăn ngay nói thẳng:

- Tình hình không lạc quan, các triệu chứng vẫn chưa ổn định.

Bình Luận (0)
Comment