Từng người một đều nhìn chằm chằm vào chức viện trưởng của tỉnh Nhị viện.
Ai cũng muốn tới đây dính chút hào quang.
Dù sao, hiện tại ai cũng biết, Trần Thương đang đến thủ đô để bồi dưỡng.
Biên chế vẫn ở tỉnh Nhị viện, sau khi về đây còn kiêm luôn chức đại chủ nhiệm của trung tâm cấp cứu mới xây.
Nếu Trần Thương làm ra một chút thành tích, ai lại không vui lòng chứ?
Vì lẽ đó, trong lúc nhất thời cũng là anh tranh tôi cướp, ngay cả chủ nhiệm của bệnh viện nhân dân tỉnh cũng đều đã nghĩ qua.
Cơ hồ tất cả mọi người đều xem trọng tỉnh Nhị viện, nói chính xác hơn thì là xem trọng Trần Thương.
Vì lẽ đó, trong lúc nhất thời vẫn chưa xác định được ứng viên sáng giá.
Vì vậy hiện tại Tần Hiếu Uyên vẫn tiếp tục kiêm nhiệm.
Trần Thương cũng không thể chân trước ba vợ vừa từ chức, chân sau mình vừa bảo vệ xong đề án tốt nghiệp đã lên nhậm chức, như vậy sẽ rất khó coi.
Vì lẽ đó Trần Thương cũng đang chuẩn bị kỹ càng.
Hơn nữa... Nói một lời thật lòng, yhật sự thì Trần Thương cũng rất cảm kích Mạnh lão sư.
Mạnh lão sư là một người không tệ.
Trần Thương suy nghĩ, lúc tốt nghiệp, có thể tặng Mạnh lão sư chút quà.
Bởi vậy, chuyện này cần nghiên cứu kỹ một chút.
Ngay khi Trần Thương chuẩn bị xin nghỉ phép với viện trưởng Ngô Đồng Phủ.
Lúc này, khoa cấp cứu số 6 lại đang trong tình trạng lộn xộn.
- Tổ trưởng Mã, bỗng nhiên Trần Hiểu Lệ lại bắt đầu xuất huyết mũi
- Kiểm tra không ra nguyên nhân vì sao
Mã Nguyệt Huy lập tức sững sờ, vội vàng bắt đầu kiểm tra và trị liệu.
Phát hiện căn bản không cách nào cầm máu, xảy ra từng đợt liên tục, một lát mũi lại chảy máu.
Điều này khiến lão Mã trực tiếp trợn tròn mắt.
Chẳng lẽ là do diphacinone lặp lại?
Có thể là vậy, đây là lần đầu tiên họ nghe gặp diphacinone có thể trúng độc liên tục
Chuyện này rốt cuộc là sao chứ?
Chẳng lẽ, lại uống thuốc?
Tình hình của bản thân Trần Hiểu Lệ vốn đã đặc biệt, vài ngày trước đã từng uống Diphacinone dẫn đến ngưng máu dị thường, cũng đã gây ra xuất huyết.
Hiện tại có phải lại uống thuốc hay không?
Trong lúc nhất thời, trong đầu mọi người lại lần nữa nghĩ đến loại khả năng này
Mã Nguyệt Huy do dự một chút, đứng dậy đi tới phòng bệnh.
Lúc này Trần Hiểu Lệ đang bị dọa sợ
Con người chính là như vậy, tự sát thuộc về ‘Xúc động nhất thời’, chẳng qua là tiêu phí sinh mệnh này, nhưng sau khi sống sót, phần lớn mọi người đều hối hận.
Trần Hiểu Lệ chính là như vậy, vốn cho rằng mình đã được cứu sống trong cơn thập tử nhất sinh lại đột nhiên bắt đầu xuất huyết, lập tức bị làm cho sợ hãi
Chẳng lẽ... Mình sẽ phải chết sao?
Mã Nguyệt Huy thấy sắc mặt trắng bệch của Trần Hiểu Lệ, liền vội vàng hỏi:
- Cô có lại uống thuốc không đó?
Trần Hiểu Lệ biến sắc, lắc đầu:
- Không có...
- Gần đây có uống thứ gì lạ không?
- Không, hai ngày này trong lúc nằm viện, đều ăn cơm của căn tin bệnh viện.
Đây đều là mẹ của Trần Hiểu Lệ mua cho, mà còn là dùng phiếu ăn của Trần Thương.
Mỗi tháng ở bệnh viện Trần Thương được bù 600 tệ tiền cơm, nhưng bình thường anh cũng không cần đến, vì lẽ đó liền cho mẹ của Trần Hiểu Lệ, để bọn họ dùng.
Mã Nguyệt Huy tiếp tục hỏi:
- Nhà cô có tiền sử bị xuất huyết như vậy hay không?
Trần Hiểu Lệ nhíu mày, nhìn mẹ mình một cái.
- Không có... Đều không có.
Mã Nguyệt Huy nhíu mày, vậy thì thật kì quái.
Chẳng lẽ là phản ứng phụ của diphacinone?
Sau khi trở về, Mã Nguyệt Huy vội vàng dẫn theo thành viên trong tổ bắt đầu kiểm tra, hi vọng tìm ra một chút đầu mối để chẩn đoán bệnh, sau đó kiểm tra bằng các xét nghiệm đơn giản để tìm ra nguyên nhân xuất huyết là ở phân đoạn nào, sau đó lại làm các xét nghiệm phức tạp khác.
Đây chính là quy trình thường lệ của chẩn đoán bệnh.
Nếu xảy ra sự cố, nhất định sẽ không thể dùng cơ học lượng tử để chữa bệnh.
Lão Mã dặn dò bác sĩ chủ quản:
- Chỉ số máu, cứ hai ngày một lần lại kiểm tra sổ tay phân loại tế bào máu, xét nghiệm sàng lọc, xét nghiệm kết dính và kết tập tiểu cầu, đông máu...
Kiểu xuất huyết như vậy căn bản không phải chuyện nhỏ.
Máu mũi thì không sao, nhưng nếu xuất huyết trung ương, hậu quả sẽ nghiêm trọng, xuất huyết một chút cũng có thể dẫn đến cái chết, nhất định phải tra ra nguyên nhân
Thật ra đối với bác sĩ mà nói, căn bệnh đáng sợ nhất không phải căn bệnh nghiêm trọng nhất mà là không biết nguyên nhân tại sao.
Khối u có đáng sợ không?
Khi gặp bác sĩ khoa Ung bướu bạn có lo lắng không?
Đương nhiên không, vì bọn họ có một tập hợp các hướng dẫn chi tiết để chế định phương án cho tình hình của bệnh nhân.
Mà chảy máu mũi là chuyện lớn hay nhỏ?
Có thể lớn cũng có thể nhỏ
10 giờ 12 phút sáng, Trần Hiểu Lệ lại bắt đầu chảy máu mũi lần nữa
10 giờ 40 phút sáng, bắt đầu ho ra máu
11 giờ trưa, xuất huyết lại trở nặng
...
Trong lúc nhất thời, bác sĩ chủ quản bỗng trở nên luống cuống, Mã Nguyệt Huy lập tức mời chuyên gia hội chẩn, đồng thời mời chủ nhiệm các khoa học huyết, khoa tai mũi họng, khoa hô hấp, khoa nội tiết, phong thấp miễn dịch lập tức đến hội chẩn
Mọi người cũng bắt đầu khẩn trương thảo luận.
Hiện tại máu vẫn không ngừng chảy
Chỉ số máu, đông máu và các chỉ số khác đều bình thường, điều này đồng nghĩa với việc chưa tìm ra phương pháp điều trị đông máu.
Nhưng, máu từ đâu mà ra?
Không phải đông máu dị thường, mà là xuất huyết nội tạng?
Bệnh bạch cầu?
Hay có khối u?
Tuy nhiên, kết quả xét nghiệm bạch cầu hoàn toàn loại bỏ khả năng đó.
Chẳng lẽ là khối u hay xuất huyết nội tạng?
Trước tiên phải tiến hành nội soi thanh quản và dạ dày, xem thử có bị xuất huyết niêm mạc dạ dày hay tổn thương họng hay không, gặp phải căn bệnh kỳ lạ như vậy, nhóm chủ nhiệm bọn họ đều rất chú tâm.
Ở độ tuổi này, việc họ hứng thú nhất là khám phá ra những điều mới lạ.
Nếu như... Nếu như phát hiện một loại bệnh chưa từng có, bọn họ sẽ rất đáng gờm.
Tuy nhiên, nửa giờ sau, kết quả cho thấy thực quản và trong dạ dày cũng không bị xuất huyết.
Lần này, mọi người tò mò.
- Chụp CT xem thử có phải phổi bị tổn thương hay không?
Mọi người đều đồng ý với đề nghị của chủ nhiệm khoa hô hấp.
Từng có bệnh án trúng độc thuốc diệt chuột, hơn nữa bệnh nhân còn ho ra máu, chảy máu mũi, cần suy tính một chút có phải liên quan đến đường hô hấp hay phổi hay không.
Trần Hiểu Lệ được chuyển đến khoa chụp X-Quang.
Nhóm người Mã Nguyệt Huy ở bên ngoài thảo luận bệnh tình, chờ đợi kết quả.
Mà đúng lúc này đột nhiên bác sĩ khoa X-Quang vội vàng hớt hải chạy ra, mở cửa:
- Không xong rồi, tim của bệnh nhân đột nhiên ngừng đập
Một câu này lập tức khiến mọi người sợ hãi
Này làm sao... Xảy ra chuyện gì chứ?
Đang yên lành sao tim lại ngừng đập
Lão Mã vội vàng đi vào:
- Xảy ra chuyện gì rồi?
Chủ nhiệm khoa X-Quang Dương cũng gấp đến nỗi chảy mồ hôi:
- Chèn ép màng ngoài tim! Rất có thể là chèn ép màng ngoài tim, tôi thấy tâm ảnh rất lớn, nhanh đi làm siêu âm.
Mọi người nghe thấy lời của chủ nhiệm khoa X-Quang, lập tức choáng váng.
Làm sao đang tốt đẹp lại bị chèn ép màng ngoài tim chứ?
Màng ngoài tim là một túi thanh mạc dạng sợi kín bọc quanh tim, bên trong có một ít huyết thanh, có tác dụng bôi trơn khi tim đập.