Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1597 - Chương 1595: Hôn Lễ Thế Kỷ - Em Muốn Có Sao Và Trăng

Khi bac si mo hack full
Chương 1595: Hôn Lễ Thế Kỷ - Em Muốn Có Sao Và Trăng
 

- Làm thật tốt, còn về phần thưởng... thực ra tôi cũng không nghĩ ra là cậu muốn cái gì, sau này thường xuyên gặp mặt, cậu nghĩ ra rồi hãy nói cho tôi.

- Muốn làm chuyện gì, thì hãy nói ra, cứ lớn gan mà đi làm, chỉ cần có ích cho nhân dân, có lợi cho tổ quốc, có lợi cho sự nghiệp y học, tôi đều sẽ ủng hộ.

- Chuyện này cứ xem như là quà kết hôn mà tôi tặng cho hai người đi.

Trần Thương nhận lấy phần văn kiện mà Trương Tộ đem đến, lập tức sửng sốt

Cái này...

Tôi... Trần Thương lập tức sửng sốt.

Thật lòng mà nói, anh thực sự bị 'món quà nhỏ' này làm cho chấn động

Thực sự là một 'món quà nhỏ'

- Thứ này... Có thể đổi tên được không?

Mọi người sững sờ, nhìn qua Trần Thương, đột nhiên bật cười

....

....

Sau khi từ trong phòng đi ra, Trần Thương có chút kích động.

Sự vất vả của khoảng thời gian này đã tan thành mây khói, dường như tất cả đều đáng giá

Thậm chí là... lời to rồi

Ung dung thảnh nhiên trở thành chuyên gia chăm sóc y tế của vị lớn tuổi kia.

Một tháng kiểm tra sức khỏe một lần, nhìn thì bình thường, nhưng chuyện này thực sự đã cho mình cảm giác như có một thanh thượng phương bảo kiếm

Giá trị đằng sau của thứ này, chỉ có đại lão chân chính mới có thể hiểu được.

Hơn nữa... Phần thưởng đối với bản thân, vị lãnh đạo này còn cho tự mình đưa ra yêu cầu.

Mặc dù không đưa cho bản thân một phần thưởng xác định.

Nhưng, Trần Thương cảm thấy tờ chi phiếu này có thể đổi được rất nhiều thứ.

Bởi vì một câu nói kia của người lớn tuổi không phải tầm thường.

Mà ‘món quà nhỏ’ cuối cùng, Trần Thương không nhịn được mà hưng phấn lên.

Đã ở thủ đô đợi 1 ngày nên thời gian cũng không còn sớm nữa, cùng ra ngoài, ăn một bữa cơm với nhóm người lão Mã.

Mặc dù, con người lão Mã khá thô lỗ, nhưng cách xử sự làm người vô cùng trượng nghĩa, vòn có đám người Hà Chí Khiêm, Từ Tử Minh.

Chỉ còn hai ngày là đến thời gian kết hôn, Trần Thương khẳng định là không có thời gian chiêu đãi người ta.

Mà người đến từ thủ độ lại khá nhiều, anh chỉ có thể tìm một vài người quen để đến giúp đỡ.

Rất rõ ràng, những người này là lựa chọn thích hợp nhất.

Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Thương đã bay về An Dương.

Xe để ở lại thủ đô.

Từ An Dương đến Tấn Dương có đoạn khoảng cách khá xa, Trần Thương đi gặp cha vợ.

Ngày thứ ba sau hôn lễ sẽ về lại An Dương.

Hai ngày nay, Tần Hiếu Uyên không rảnh rỗi một chút nào, cũng may có anh em nhà họ Tần đáng tin cậy, Tần Nhạc Minh vô cùng quan tâm đến hôn sự của hai đứa trẻ.

Hơn nữa, cả đời Tần Hiếu Uyên đều kinh doanh ở An Dương, mạng lưới quan hệ vô cùng sâu xa và rắc rối phức tạp, là một đầu rắn địa phương điển hình.

Trần Thương cũng không thể không thừa nhận, về phương diện này người ba Trần Đại Hải của mình còn kém xa so với ba vợ.

Lại công thêm, Ký Như Vân cũng xuất thân từ hành chính, vì thế nên xử lí các công việc cũng xem như thuận buồm xuôi gió.

Chưa đến mấy ngày, các khâu tổ chức lễ cưới của khách sạn cũng đã được thu xếp xong xuôi.

Sau khi Trần Thương đến, Tần Hiếu Uyên và Ký Như Vân trực tiếp lái xe đưa anh đến một cửa hàng quần áo cao cấp.

Nơi này là nơi đặt may âu phục.

Giá cả rất đắt, người đến đây không phú thì cũng quý, thuộc về một tiệm quần áo có tiếngg.

Khi trở về vào tháng 6, Ký Như Vân liền đưa Trần Thương đến đây đặt trước bộ quần áo.

So với phụ nữ lúc kết hôn cần phải thay thay tới thay lui, như bộ kính rượu, bộ truyền thống, áo cưới, còn đàn ông thì chỉ một bộ vest.

Vì thế, nên đã tốn một số tiền lớn để mấy bộ âu phục ở đây.

Mấy bộ này đều không rẻ, tiền là do Ký Như Vân bỏ ra, mặc dù đối với Trần Thương mà nói cũng không phải rất nhiều, nhưng... đối với Ký Như Vân mà nói, thực sự là tiền lương của cả hai năm trời.

Ký Như Vân hài lòng nhìn Trần Thương đứng đó trong bộ âu phục chỉnh tề, anh tuấn tiêu sái.

Trần Thương còn chưa kịp phản ứng, thì bản thân bà đã rất vui rồi

Tần Hiếu Uyên cười gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài, càng gần đến hôn lễ, tình cảm giữa hai bên gia đình càng hòa thuận.

Ông chủ là nhà thiết kế, ông và hai người phục vụ đứng bên cạnh cười nói.

Ông chủ và Ký Như Vân là chỗ quen biết, bộ âu phục mà lão Tần quý nhất, Tần Duyệt cũng bí mật mang cho Trần Thương, đặt làm theo yêu cầu ở đây.

Ha ha, đúng không? Tôi cũng nghĩ vậy

Ký Như Vân sửa sang ống tay áo cho Trần Thương, sau đó kéo cho vuông vắn phẳng phiu, nói:

- Đời tôi không có con trai, người con rể này cũng như một nửa con trai rồi.

- Số của tôi thật tốt, vậy mà có thể tìm được một chàng rể như tiểu Trần.

- Tôi cứ thấy thiếu thiếu gì đó... Phải rồi! Lấy cho tôi một cái nơ.

Khi Ký Như Vân xử lý quần áo cho Trần Thương, rất nghiêm túc và cẩn thận, hận không thể vuốt từng nếp nhăn trên quần áo của cho phẳng phiu, thắt nơ cẩn thận, lúc này lão Tần cũng mang giày da vào, thương hiệu Prada.

Rất đắt

Là lão Tần đích thân chọn đôi này.

Nha! Tôi tự chọn giày da cho cậu, thử xem thế nào.

Trần Thương cười nói:

- Cảm ơn.

Tần Hiếu Uyên không nhịn được nói:

- Được rồi, tiểu tử này, đừng khách sáo với tôi

Từ lúc bộ đồ của tôi bị nha đầu kia lén lút lấy trộm mặc dù tôi không muốn mặc, tôi đã biết tiểu bảo bối của mình sớm muộn gì cũng sẽ đổi chủ

Mang thử một chút.

Trần Thương ngượng ngùng cười nói, đổi xong giày da, đứng ở đó, một thân âu phục màu đen phẳng phiu với những đường sọc ẩn làm cho tổng thể trông thời thượng hơn mấy phần. Màu đen trang trọng, chiếc nơ và giày da đen kết hợp lại khiến người ta cảm thấy thật tuyệt

Ký Như Vân cười tươi như hoa, hết sức hài lòng.

Lão Tần cũng cực kỳ vui vẻ.

Sáng hôm đó sau khi liên tiếp thử âu phục, giữa trưa ăn cơm rau dưa, anh họ Trần Trạch đến đón Trần Thương trở về Tấn Dương.

Trong những ngày này, Trần Trạch về cơ bản là chạy khắp nơi để giúp đặt khách sạn, mua sắm những thứ linh tinh khác.

Dù sao thì Tần Duyệt cũng là người nơi khác, dưới sự hỗ trợ của Trần Trạch, mọi chuyện diễn ra một cách suôn sẻ.

Trần Trạch có kinh nghiệm xã hội phong phú, đồng thời là quản lý trong công ty xây dựng của Trần Kiến Sơn, thương xuyên xã giao nên cũng xe nhẹ đường quen.

Ngày 18 tháng 8 là ngày tốt và là ngày diễn ra hỗn lễ trọng đại.

Trong vài ngày qua, các khách sạn ở Tấn Dương đều đã được đặt đầy, may mà chúng ta làm ở nhà của mình, nếu không thực sự không thể tìm thấy một nơi tốt.

Trần Thương cười và nói:

- Khoa trương như vậy sao?

Trần Trạch gật đầu, mỉm cười:

- Chưa hết, theo anh được biết, ngày hôm đó sẽ có hơn chục đám cưới được tổ chức đó.

Đúng rồi, con trai của người giàu nhất Tấn Dương cũng sẽ kết hôn! Anh ta kết hôn với một minh tinh, cũng phô trương lớn lắm

Trần Thương nghe thấy thì tò mò hỏi:

- Người giàu nhất Tấn Dương? Minh tinh? Ai vậy?

Bình Luận (0)
Comment