Bác sĩ Tần khoa Nhi thần bí rà tìm kênh trên TV sau đó mở ra:
- Nam thanh niên này thấy không? Gọi là Lưu Trạch Vĩ.
Lão Mã gật đầu:
- A? Cậu ấy thế nào? Tiểu tử này trí nhớ cực kỳ tốt, 56 con bài poker dùng 20 giây là có thể nhớ kỹ toàn bộ trình tự! Hơn nữa, còn rất đẹp trai
Bác sĩ Tần cũng ừ một tiếng:
- Đúng, thị lực của đứa nhỏ này không tốt lắm, lần trước tôi kiểm tra thị lực cho cậu ấy, kết quả mắt cậu ấy có thể nhìn thấy rõ ràng hàng chữ ở phía dưới cùng, lúc ấy tôi còn sửng sốt một chút
- Kết quả anh biết như thế nào không? Cha mẹ cậu ấy nói cho tôi biết, đứa nhỏ này khẳng định là đọc thuộc lòng cái bảng đo thị lực
- Lúc đó, tôi rất ngạc nhiên, vì mỗi cái bảng đo thị lực này sẽ có trình tự khác nhau, có thể là trước sau không bao lâu, lại bị cậu ấy học thuộc.
- Ngay từ đầu tôi cũng không tin, liền thay đổi một tấm khác, kết quả... Không đến hai phút, cũng đã đọc thuộc lòng.
- Vì lẽ đó, có đôi khi, thiên tài này khẳng định là có, những người này có bộ não rất đặc biệt... Mà còn đứa nhỏ này, thật sự là được mẹ của cậu ấy xem như thiên tài mà tiếp tục bồi dưỡng, cậu bé này lúc mới 9 tuổi, thơ Đường Tống không biết có bao nhiều liền học thuộc bao nhiêu, từ đơn tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha đều học nằm lòng.
- Đây thật sự là một thiên tài
Nghe xong lời bác sĩ Tần, đám người nhịn không được thở dài
- Xem ra thiên tài thật sự là có
- Đúng vậy, thật sự là chưa mất đi, giống như thụ tinh trứng, làm sao chênh lệch cứ lớn như vậy đây?
Lúc này, bác sĩ Tần đột nhiên nói:
- Kỳ thật, xích có sở đoản thốn có sở trường, khả năng cô còn có thiên phú gì hơn người, chẳng qua là cô còn chưa phát hiện mà thôi
Một bác sĩ trực ban khác khen:
- Hoàn toàn chính xác! Bác sĩ Tần nói rất có lý
Lão Mã nhổ nước bọt một tiếng:
- Tôi có thiên phú gì sao? Tại sao tôi không phát hiện?
Dương Khiết đứng bên cạnh nhịn không được liếc lão Mã một cái:
- Anh? Anh quên kỹ năng đầu thai của anh rồi sao? Nếu anh đầu thai sớm một chút, nói không chừng còn có cơ hội làm hoàng đế đó
Lão Mã nghe xong, càng thêm thương tâm
Đúng vậy, chính mình sinh sai thời đại.
………..
Sự đau buồn của lão Mã không duy trì quá lâu, dù sao duy trì thêm thì tiền của bản thân cũng không có tăng thêm.
Dương Khiết nhìn Trần Thương, không nhịn được nói với lão Mã:
- Chủ nhiệm Mã, anh xem cái Siêu trí tuệ này làm gì?
Lão Mã với niềm đam mê và tham vọng nói:
- Tôi phải suy nghĩ thật kỹ xem dáng vẻ của thiên tài là như thế nào! Bồi dưỡng thế nào, để sau này còn đặt móng
Dương Khiết không nhịn được liền tạt một chậu nước lạnh:
- Có thể bồi dưỡng thì còn gọi là thiên tài không?
- Hơn nữa, ngày nào anh cũng ở chung với thiên tài, còn phải nhìn người khác hay sao?
- Anh từng gặp qua người còn thiên tài hơn so với giáo sư Trần sao?
Lời này vừa nói, bên trong văn phòng lập tức yên tĩnh trở lại
Lão Mã cũng đứng im tại chỗ, anh ta nhìn qua Trần Thương, thật lâu cũng không nói gì.
Tất cả mọi người đều im lặng gõ hồ sơ bệnh án.
Đúng vậy
Nơi nào còn có thiên tài tài giỏi hơn so với Trần Thương chứ?
Trong lòng của lão Mã có chút tổn thương:
- Aiz... thôi bỏ đi, thiên tài thì có tác dụng gì chứ, còn không phải vẫn gọi tôi là chủ nhiệm hay sao
Nói xong, ông cụ non lão Mã liền đi ra khỏi phòng làm việc.
Trần Thương vô cùng khâm phục tâm trí của lão Mã.
Chuyện này người bình thường không thể nào làm được
Thế nhưng, bản thân Trần Thương cũng hiểu rõ mình đã xảy ra chuyện gì
Bản thân là có hệ thống, nhưng, người ta thực sự là thiên tài.
....
....
Nhưng, vào lúc nửa đêm, Trần Thương đang ở phòng làm việc của mình nghỉ ngơi.
Tiếng cửa bị đập cốc cốc đã đánh thức anh, Trần Thương trở mình, đứng dậy xuống giường, nhìn thấy Dương Khiết đang đứng ở ngoài cửa, không nhịn hỏi:
- Sao thế?
Khuôn mặt của Dương Khiết phức tạp nói:
- Có một đứa bé mới được đưa đến, là Priapism (Cương cứng kéo dài là tình trạng cương kéo dài, nhưng mà đau, cương cứng như vậy không vì lý do ham muốn tình dục).
Trần Thương sững sờ:
- Ồ? Tình huống như thế nào?
Trong lúc nói chuyện, hai ngườii vừa đi vừa nói, đi đến phòng xử lý, Dương Khiết nói nhỏ:
- Cậu có biết người đến là ai không?
Khuôn mặt Trần Thương mờ mịt, anh đương nhiên không biết
- Ai thế?
Dương Khiết nhỏ tiếng nói:
- Chính là Lưu Vĩ Trạch《Siêu trí tuệ》mà chúng ta đã thảo luận ở phòng làm việc lúc tối.
Dương Khiết không nhịn được lắc đầu:
- Thật là... Thế giới này quá kỳ diệu rồi, lúc tối còn đang nói về cậu ấy, đến đêm thì liền đưa đến, cái miệng này, nhất định là quá linh
Trần Thương vừa nghe xong những lời này, liền vội vàng cười nói:
- Dương Khiết, chúng ta thuơng lượng chuyện này đi
Dương Khiết sững sờ:
- Chuyện gì! Nói thẳng đi
Trần Thương cười cười nói:
- Sau này, chị đừng nhớ thương về tôi nữa, tôi cũng sợ nửa đêm bị gọi đến cấp cứu
Dương Khiết nghe xong, lập tức cười ha ha.
Không thể không nói, hooc-mon sinh dục bài tiết trên người của phụ nữ trong giai đoạn cho con bú tương đối nhiều, bây giờ dù là khí sắc và làn da của Dương Khiết, cũng đều tốt hơn lúc trước, có đôi lúc, không thể không cảm thấy sáng tạo của Chúa quá thần kỳ.
- Tên nhóc cậu, uổng công đã cho cậu uống sữa
Trần Thương vừa nghe thấy lời này, lập tức cạn lời.
Được rồi được rồi, uống của người thì phải nói năng mềm mỏng
Trong lúc nói chuyện, hai người đã đi đến phòng cấp cứu.
Một đôi vợ chồng hơn ba mươi tuổi đang đứng ngoài cửa, có chút căng thẳng, trên mặt còn có chút đỏ.
Chuyện này làm cho Trần Thương có chút tò mò, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đẩy cửa đi vào phòng xử lý, lão Mã, bác sĩ trực ban và y tá đều đang ở đây.
Bọn họ nhìn thấy Trần Thương đến, nhanh chóng nhường đường cho anh đi vào.
Trần Thương nhìn thấy trên giường của phòng cấp cứu có một cậu bé, chính là Lưu Vĩ Trạch.
Chỉ là... Trên môi của cậu bé này có một vài sợi lông tơ tinh tế, có cảm giác giống như ria mép.
Chuyện này khiến cho Trần Thương không nhịn được cảm thán một tiếng, bây giờ, trẻ em trưởng thành thật sớm.
Trần Thương hỏi lão Mã:
- Có chuyênh gì thế?
Lão Mã nói:
- Dương vật bị cương cứng đã kéo dài 5 tiếng.
Nghe xong lời này, Trần Thương lập tức sửng sốt.
Chuyện này... không phải nói Lưu Vĩ Trạch này chỉ mới 9 tuổi thôi hay sao?
Chuyện này sao có thể chứ?
Priapism cũng không phải là chuyện vinh quang hay đáng tự hào gì, đây là một loại bệnh, mà đa số đều không rõ nguyên nhân phát bệnh, nếu như điều trị muộn, đây có thể sẽ là chuyện lớn.
Priapism trong thời gian dài, có thể tạo ra tổn thương mãi mãi, ví dụ như xơ hóa thể hang, hoại tử mô thể hang...
Nếu như chuyện này xảy ra, chức năng sinh lý trong tương lai sẽ biến mất, đây cũng không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa còn là một đứa bé 9 tuổi.
Nghĩ đến đây, Trần Thương đi đến, nhìn vào đứa bé, an ủi một câu:
- Không cần lo lắng, sẽ không sao đâu.
Lưu Vĩ Trạch này mặc dù có chút căng thẳng, nhưng sau khi nghe thấy lời nói của Trần Thương, cậu bé vẫn lo lắng bất an gật đầu:
- Cám ơn bác sĩ.
Chuyện này khiến cho anh có chút tán thưởng, rất dũng cảm, rất trưởng thành, thậm chí còn có sự bĩnh tĩnh không thuộc ở độ tuổi này.
Trần Thương cởi chiếc quần phía trên ra, quan sát kĩ, lập tức sửng sốt
Chuyện này... Trưởng thành khá sớm đó, đã không kém gì một người trưởng thành.