Qúa trình kiểm tra phòng kết thúc.
Lần đầu tiên Ngô Huy có sự hiểu biết mới về Trần Thương
Chuyện này cũng quá thần kỳ.
Lúc Trần Thương đi rửa tay, nhóm thực tập sinh phía sau đều thảo luận rầm rộ
- Giáo sư Trần thật là lợi hại
- Đúng vậy, giấy xét nghiệm của 51 bệnh nhân đều có thể nhớ hết! Đây quả thực... không nói được
- Chuyện này cần phải hiểu rõ và quan tâm bệnh nhân nhiều hơn
- Có lẽ mọi người không biết, tôi nghe nói, giáo sư Trần là người tan làm muộn nhất, lại đi làm sớm nhất, bệnh án của mỗi bệnh nhân đều xem qua mấy lần.
Nghe thấy nhóm người thảo luận, tất cả mọi người đều cảm thán.
- Giáo sư Trần thật là đức nghệ song hinh
- Có năng lực như thế, vậy mà chuyện gì có thể làm thì đều tự mình đi làm
Nghe thấy mọi người nói khoác về Trần Thương, lão Mã đứng ở đằng kia có chút đờ đẫn
Anh ta có chút nghi ngờ, điều mà những người này nói, là Trần Thương sao?
Các người xác định người này mỗi ngày đều xem 7-8 lần bệnh án của bệnh nhân sao?
Chắc chắn không phải
Rõ ràng tên nhóc này hôm qua còn tan làm sớm hơn anh ta đây.
Nhưng... Tại sao tên nhóc này lại có thể ghi nhớ bệnh tình và giấy xét nghiệm của bệnh nhân chứ?
Mã vương gia biểu thị không phục
Thế nhưng, không thể không nói, một bác sĩ hiểu rõ bệnh nhân như lòng bàn tay, thực sự là rất có mị lực.
Lão Mã có thể đoán trước được, tương lai không xa, cờ thưởng của Trần Thương có thể may thành một cái chăn bông lớn.
....
....
Buổi chiều, một bệnh nhân bị chấn thương cả đầu và ngực được đưa đến cấp cứu.
Bác sĩ gây mê là người mới, Chu Hạc đưa lên bàn phẫu thuật.
Sau khi nhìn thấy Trần Thương, người mới rất căng thẳng, lần lượt chào hỏi từng vị bác sĩ.
- Thật là ngại quá, tôi... quá căng thẳng rồi, là lần đầu tiên
Chu Hạc không khỏi ngẩng trán thở dài.
Bệnh nhân chẳng qua là bị ngoại thương, tình trạng không nghiêm trọng, bằng không cũng không để anh ta làm, nhưng bệnh nhân vẫn cười khúc khích không rõ lý do, Trần Thương an ủi một câu:
- Không sao.
Sau khi nghe thấy Trần Thương cổ vũ, người đàn ông đã tốt hơn rất nhiều.
Lúc bắt đầu gây mê, cũng rất thành thạo.
Chỉ là... sau khi tiêm xong gây mê, anh ta vốn muốn hỏi bệnh nhân có gì không thoải mái không?
Kết quả lại biến thành hỏi:
- Anh có thoải mái không?
Mọi người sững sờ, suýt nữa cười phun ra.
Cậu nhóc này quá căng thẳng:
- Không phải... Ý của tôi là, anh có thoải mái không?
Cũng may thuốc mê đã dần có hiệu lực, nếu không người đàn ông nhất định sẽ đứng dậy chạy ra bên ngoài.
Lão Mã ở một bên không nhịn được nói:
- Thoải mái! Cũng đã ngủ luôn rồi
Đám người cười cười, phẫu thuật lúc này mới bắt đầu.
Vấn đề của bệnh nhân không lớn, nhưng lúc này, âm thanh của điện thoại vang lên.
Y tá hiểu chuyện, hỗ trợ Trần Thương nhận điện thoại.
Trần Thương nhìn thấy là Hoàng Tân Hải, liền để cho y tá trực tiếp mở loa ngoài.
- Tôi là Trần Thương.
Trần Thương nói trước.
- Giáo sư Trần, tôi là Tiểu Hoàng, có một bệnh nhân được đưa đến cấp cứu, tình trạng tương đối phức tạp.
- Năm nay mới 19 tuổi, bị đau bụng và phát tác bệnh động kinh nên được đưa đên, ba mẹ vừa đưa đến là cấp cứu, tình trạng chủ yếu là khó chịu toàn thân, ban đêm ra mồ hôi rõ ràng, bắp thịt toàn thân đau nhức, vừa rồi tôi cho làm kiểm tra sức khỏe, phát hiện có nhiều hạch bạch huyết sưng to lên khắp cơ thể.
- Biểu hiện lúc này chủ yếu là: động kinh từng cơn, kèm theo đau nhức toàn thân, mệt mỏi, ý thức không rõ, phát sốt, nhiều hạch bạch huyết sưng khắp cơ thể...
Sau khi nói xong, bên trong phòng phẫu thuật cũng yên tĩnh trở lại.
Bệnh nhân này đã trực tiếp khiến cho đám người mê sảng.
Mẹ nó, đây là bệnh nhân gì thế?
Quan trọng là, đây mới 19 tuổi, có thể có vấn đề gì chứ?
Hoàng Tân Hải bổ sung một câu:
- Năm nay, đột nhiên thể chất của cậu bé không tốt lắm, rất dễ bị cảm, trước đây đều rất tốt, sau khi lên đại học liền xuất hiện tình huống như thế này.
- Trong nhà không có bệnh di truyền, sức khỏe của ba mẹ đều tốt.
Ca bệnh phức tạp như thế này trực tiếp khiến cho nhiều chuyên gia trong phòng phẫu thuật bắt đầu tranh thưởng giải đáp.
Dù sao độ khó của phẫu thuật cũng không cao, chẳng qua là ngoại thương bình thường, cách xử lý cũng không ảnh hưởng đến thao tác.
Đám người nhàn rỗi cũng nghe thấy ca bệnh của bệnh nhân, thế nhưng... Thật lâu cũng không có ai lên tiếng
Lão Mã lẩm bẩm một câu:
- Đây là ca bệnh khó, cơ học lượng tử, khó tìm cơ chế, vi khuẩn đường ruột, do dự chẩn đoán bệnh, bệnh phong thấp.
- Thương Nhi, cậu cảm thấy những thứ tôi nói vấn đề gì không?
Trần Thương liếc mắt.
Nhưng những bệnh này... Vẫn không phân biệt được đâu là bệnh phong thấp, nhiều hạch bạch huyết bị sưng tấy khắp cơ thể.
Lão Mã lẩm bẩm:
- Ai, thật sự mà nói, bây giờ tôi cảm thấy khoa nội thần kinh thật là phức tạp, chẩn đoán bệnh căn bản là không rõ ràng.
Đúng thật là như vậy.
Cảnh giới cao nhất của bác sĩ ngoại khoa chính là bác sĩ nội khoa không phải là không có đạo lý.
Về phương diện chẩn đoán bệnh bác sĩ nội khoa quả thực là có ưu thế hơn.
Bọn họ tương đối hiểu rõ về sự phát triển cơ chế của cơ thể bệnh nhân.
Dù sao, người ta cũng dựa vào cái này để kiếm cơm.
Cậu bé 19 tuổi phức tạp này đã khiến cho đám người trong phòng phẫu thuật vô cùng nhức đầu.
Ca bệnh này quá khó rồi
Trần Thương nói:
- Tôi lập tức quay về, hãy đợi một chút.
Nói xong, y tá cúp điện thoại.
Độ khó của phẫu thuật đã không cao, Ngô Huy có thể xử lý.
Sau khi Trần Thương chào hỏi mọi người, đứng dậy rời khỏi.
Trở về phòng bệnh, anh nhìn thấy bệnh nhân này, trông cũng khá đẹp trai.
Dáng người cao cao, làn da cũng rất trắng, cách ăn mặc cũng rất thời thượng, đầu tóc trông giống như minh tinh.
Nói thật thì, đây chính là dáng vẻ mà các cô gái thời đại học yêu thích.
Sau khi Trần Thương đi vào, Hoàng Tân Hải nhanh chóng đi đến.
- Giáo sư Trần, đây là điện não đồ và điện cơ đồ.
Trần Thương gật đầu, sau khi cầm lấy thì xem kỹ, bệnh động kinh là có thể chẩn đoán được.
Trẻ như thế mà đã có bệnh động kinh sao?
Anh quay người hỏi người nhà:
- Trong nhà không có tiền sử di truyền về bệnh động kinh sao?
Ba mẹ đều rất lo lắng, người mẹ trông giống như giáo viên:
- Không có, bác sĩ, nó trước rất rất khỏe.
- Chỉ là năm nay, sức khỏe đi xuống.
- Thỉnh thoảng bị cảm mạo, đến trường cũng không dám đến.
Trần Thương gật đầu, nói với cậu bé:
- Cậu nằm xuống, tôi kiểm tra cho cậu một chút.
Cậu bé 'ừm' một tiếng, rất ngoan ngoãn, nằm trên giường của phòng quan sát.
Lúc Trần Thương chạm đến gan lá lách sưng to, lập tức nhíu mày
Gan lá lách sưng to?
Bệnh động kinh?
Đau bụng
Ý thức ngắt quãng không rõ ràng sẽ là bệnh gì?
Sau khi kiểm tra xong, Trần Thương có chút do dự, chẩn đoán bệnh không rõ ràng.
Trần Thương đột nhiên nói:
- Hãy làm kiểm tra CT trước, xem tình trạng trong não.
Sau đó quay người nói với y tá:
- Lấy máu, kiểm tra máu tiểu bình thường, hơn nữa quan trọng là kiểm tra miễn dịch huyết thanh.
Sau khi nói xong, Trần Thương đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó:
- Đúng rồi, nhân tiện kiểm tra thêm bệnh truyền nhiễm lây qua đường sinh dục, bệnh viêm gan và bệnh lao.