Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1716 - Chương 1714: Nghi Ngờ Cuộc Sống

Khi bac si mo hack full
Chương 1714: Nghi Ngờ Cuộc Sống
 

Trần Thương:...

Đây là chuyện nhỏ?

Trái tim của anh ta phải bao lớn chứ?

Từ Tử Minh thấy Trần Thương trầm mặc, lúc này mới giải thích:

- Giáo sư Trần à, tôi nói cho cậu biết, tôi lần này... chỉ là chạy cùng! Người ta muốn làm, tôi bên này chỉ là đi theo lên sân khấu một chút thôi, cậu cũng hiểu...

Sắc mặt Trần Thương đen lại:

- Tôi không hiểu

- Chức viện sĩ lần này, anh làm cũng phải làm, không làm cũng phải làm, nếu như anh không làm, tôi trục xuất anh ra khỏi sư môn

Nói xong, răng rắc một tiếng, Trần Thương cúp điện thoại, để lại Từ Tử Minh đang mơ màng

Tôi...

Tôi mẹ nó dựa vào cái gì để tranh chức viện sĩ chứ?

Dựa vào mặt sao?

Dựa vào thận sao?

Đều không được

Nghĩ đến đây, Từ Tử Minh thở dài một trận.

Lúc này, Lưu Toàn đi đến, nhìn thấy dáng vẻ không thiết sống của Từ Tử Minh, không nhịn được hỏi:

- Chủ nhiệm... xảy ra chuyện thế?

Từ Tử Minh chăm chú nhìn Lưu Toàn:

- Tiểu Lưu, cậu nhìn tôi giống viện sĩ sao?

Kể từ sau khi bị Trần Thương một mình tống về nước từ trên máy bay lần trước, anh ta đã rút đa được một học, nghiêm túc suy nghĩ thật lâu

Anh ta cảm thấy bản thân và thành công chỉ kém nhau một câu nói ngọt ngào, giống như năng lực vỗ mông ngựa

Bởi vậy, anh rút ra được kinh nghiệm xương máu

Quyết định thay đổi để làm một con người mới

Cuối cùng, vẫn là đợi anh ta tìm được cơ hội

Quả nhiên à, quả nhiên, cơ hội vẫn là cho người có chuẩn bị.

Nghe thấy chủ nhiệm tra hỏi, Lưu Toàn hít sâu một hơi, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Từ Tử Minh, nhìn xung quanh anh ta ba vòng

Sau đó với vẻ mặt thận trọng và chắc chắn nói:

- Chủ nhiệm, tôi cảm thấy anh chính là viện sĩ

- Thật đó, tôi cảm thấy khoảng cách giữa anh và viện sĩ chỉ thiếu một cơ hội

- Với trình độ, năng lực, sự cố gắng, thiên phú, may mắn... của anh, chức viện sĩ này nếu như không phải của anh thì là của ai chứ?

Nghĩ đến đây, Lưu Toàn đột nhiên phản ứng lại một vấn đề.

Tại sao chủ nhiệm lại hỏi mình vấn đề này?

Chẳng lẽ... là có người phủ nhận sao?

Thế là

Lưu Toàn quyết định phát huy thật tốt thành quả nghiên cứu của bản thân trong thời gian này

- Chủ nhiệm, tôi nói với anh

- Nếu như có ai cảm thấy anh không xứng với chức viện sĩ này, thì tên đó chính là người mù

- Thật đó, anh đừng nghe họ nói lung tung, bọn họ đều là kẻ thất bại, hận không thể để cho anh tầm thường giống như họ

- Thật đó, đừng nghe những lời nói của mấy người này, trên con đường thành công, chắc chắn là sẽ cô độc

- Hơn nữa, cả một đời của con người, không phải nên là cố gắng tiến về phía trước hay sao? Người mà không cố gắng! Thì có gì khác so với cá muối?

Lưu Toàn càng nói, cảm thấy càng không thích hợp.

Tại sao... Tại sao sắc mặt của chủ nhiệm càng ngày càng đen lại chứ?

Lưu Toàn không hiểu...

Thế nhưng, câu nói tiếp theo đây của chủ nhiệm, khiến cho anh ta hiểu được một đạo lý

Cả cuộc đời của con người, thế sự vô thường.

Từ Tử Minh nhìn vào Lưu Toàn, không nhịn được nói:

- Tôi chính là con cá muối trong miệng cậu nói, ông già trung niên tầm thường

Nói xong, Từ Tử Minh đi về phía trước, Lưu Toàn đứng ở chỗ đó bắt đầu nghi ngờ cuộc sống

..........

Ai mà không muốn làm cá ướp muối?

Đặc biệt là một con cá ướp muối không quá mặn

Từ Tử Minh lần đầu tiên phát sinh, người sống trên đời thân bất do kỷ.

Câu nói này của giáo sư Trần thật sự là muốn mạng già của anh ta rồi

Tự mình đi tranh cử chức viện sĩ?

Mặt của tôi sao có thể to như thế được chứ?

Nghĩ tới nghĩ lui, Từ Tử Minh vẫn không tìm thấy toàn thân mình từ trên xuống dưới có chỗ nào giống viện sĩ

Sau khi giao ban lúc buổi sáng, Từ Tử Minh tự giam mình trong văn phòng, suy nghĩ thật lâu, vẫn chưa tìm ra bản thân mình có chỗ nào tương đối nổi bật

Anh ta viết ra tất cả các kỹ năng toàn thân từ trên xuống dưới bao gồm cả sở trường đi tiểu cự ly xa lúc còn bé lên trên giấy.

Thế nhưng, mẹ nó kèm theo tuyến tiền liệt tăng sản, thì điểm nổi bật duy nhất của bản thân chính là trong những tháng năm phai mờ.

Đến hôm nay, thắt lưng cột sống cũng tương đối nổi bật rồi

Nên làm thế nào đây?

Nghĩ đi nghĩ lại, Từ Tử Minh gọi điện thoại cho Lưu Toàn.

- Tiểu Lưu, cậu qua đây một chút, tôi muốn thương lượng với cậu chuyện này

Sau khi Lưu Toàn nhận điện thoại, trầm mặc thật lâu, ủy khuất nói:

- Chủ nhiệm, anh kêu tôi làm kiểm tra bệnh án lịch sử...

Thật lòng mà nói, anh ta thực sự không biết có nên nói hay không, lúc đến có nên nói chuyện hay không, lời nên nói... thì nói cái gì

Từ Tử Minh trực tiếp nói:

- Anh hãy nhanh chóng qua đây

Ba phút sau, Lưu Toàn nơm nớp lo sợ đứng ở phòng làm việc.

- Chủ nhiệm, anh nói đi

Từ Tử Minh thở dài:

- Chuyện đó, chức viện sĩ năm nay, cậu cảm thấy tôi có hy vọng lớn không?

Lưu Toàn lập tức sững sờ

Nghĩ đến tình trạng lúc nãy của chủ nhiệm Từ, chuyện này, rõ ràng là chuyện mất mạng

Có điều, sau khi Lưu Toàn do dự một lát, vẫn là ăn ngay nói thật:

- Chủ nhiệm, tôi cảm thấy anh vẫn rất có cơ hội

Từ Tử Minh sững sờ:

- Nói như thế nào?

Lưu Toàn đột nhiên nói:

- Chủ nhiệm Từ, trước tiên anh hãy nghĩ lại xem, tại sao anh lại lo lắng về vấn đề này

Từ Tử Minh nghe xong, lập tức rơi vào trầm tư

Lưu Toàn thấy thế, trong lòng cổ động

Tốt

Vấn đề này hỏi rất hay

Trực tiếp đi đến trong lòng

Từ Tử Minh nghĩ tới nghĩ lui, thực ra bản thân... cũng muốn làm viện sĩ, dù sao có lẽ đây chính là vinh dự to lớn nhất của những người làm về học thuật, chuyện này đại diện cho đường danh nhân học thuật.

Thế nhưng, sở dĩ bản thân bày xích nó, có lẽ là vì không tìm thấy điểm sáng chăng?

Dù sao thành tựu học thuật của bản thân... cũng bình thường.

Các phương diện khác dường như cũng không có điểm sáng nổi bật.

Từ Tử Minh đột nhiên sững sờ

Không đúng

Hình như năm nay bản thân giành được không ít vinh dự.

Nghĩ đến đây, Từ Tử Minh hài lòng nhìn qua Lưu Toàn.

Không tệ, cuối cùng học trò của mình cũng trưởng thành rồi

Từ Tử Minh dứt khoát nói:

- Cậu ở lại đi, giúp tôi chỉnh sửa và xử lý một phần tài liệu cá nhân, còn có, cậu lên mạng tra thử xem năm nay có bao nhiêu luận văn về thừa số ảnh hưởng. Hoặc là tạp chí nào đó, đều in hết ra cho tôi

Trong lúc nói chuyện, anh ta lấy ra một xấp văn kiện dày đặc trong ngăn tủ, bên trong đều là tư liệu.

Tư liệu tuyển chọn gia sư nghiên cứu thạc sĩ 2020

Thư bổ nhiệm của hội trưởng Hiệp hội van tim

..........

Sau khi lấy ra đủ loại tư liệu.

Từ Tử Minh đột nhiên sửng sốt

Bởi vì anh ta phát hiện, bản thân vậy mà lại không biết, trong lúc vô tri vô giác, tư liệu của bản thân lại nhiều như thế?

Không đúng, vinh dự và huy chương của bản thân sao trong một lúc lại nhiều như thế?

Hội trưởng học hội, thư mời của hội trưởng vinh dự nhiều như thế.

Vậy mà lại còn có thư mời ban quản sự của Hiệp hội Y học Châu u?

Đây là... Chứng nhận hội viên AATS

Đây là giấy chứng nhận đạt giải của Hội nghị AATS 2020

Đây là giải thưởng Cống hiến tốt nhất Ngoại khoa Tim của Cấp cứu thủ đô?

Đây là... Từ Tử Minh càng xem càng kinh ngạc

Thậm chí có một loại cảm giác bừng tỉnh...

Hóa ra, Từ Tử Minh tôi vậy mà trong lúc bất tri bấy giác lại trở nên ưu tú như thế!?

Lần chỉnh sửa và xử lý này, anh ta thực sự có chút nhẹ nhàng.

Đột nhiên, anh ta phát hiện bản thân đúng là cũng rất ưu tú.

Bình Luận (0)
Comment