Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1721 - Chương 1719: Tôi... Không Choáng Nữa

Khi bac si mo hack full
Chương 1719: Tôi... Không Choáng Nữa
 

Lúc bình thường, hiện tại về sau sẽ đỡ hơn nhiều, thế nhưng hôm nay tại sao lại không có chuyển biến tốt chứ?

Mà Tần lão gia cũng khẽ nhíu mày, nói với cảnh vệ viên:

- Để giáo sư Trần xem thử

Cảnh vệ viên lúc này mới gật đầu.

Sau khi Trần Thương đi qua đó, đứng đối diện Lý lão gia, nói với cảnh vệ viên:

- Anh giúp tôi đỡ ông ấy.

Cảnh vệ liền gật đầu

Trần Thương muốn phán đoán là nguyên nhân gây chóng mặt của lão gia tử.

Bình thường mà nói, chóng mặt chia làm hai loại, chóng mặt tính trung tâm và tính xung quanh.

Nếu như là bệnh chứng choáng mặt tính trung tâm, có lẽ sẽ khá phiền phức hơn, chủ yếu là thiếu máu tuần hoàn sau, ảnh hưởng đến giây thần kinh tiền đình gây cảm giác khống chế về phương hướng và không gian, từ đó sinh ra một loại chóng mặt.

Loại tình huống này, Trần Thương cũng không còn cách nào, nhất định phải nhanh chóng đưa đến bệnh viện.

Thế nhưng... Nếu như là tính xung quanh gây ra chóng mặt, thì Trần Thương vẫn có vài biện pháp.

- Lão gia tử, ông có thể nghe thấy lời tôi nói không?

Trần Thương đi đến bên cạnh, dò hỏi.

m thanh không lớn không nhỏ.

- Có thể.... ai da, hôm nay có chuyện gì thế?

Trần Thương nghe xong, lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Chóng mặt tính vị trí phát lành tính là tổn thương liên quan đến ống bán nguyệt, thường không ảnh hưởng đến thính giác.

Tương tự, chóng mặt tính trung tâm sẽ làm cho thính giác giảm xuống.

Vì thế, tin tức này là một chuyện tốt đối với Trần Thương.

Vị trí chóng mặt phát lành tính thực chất chính là Vertigo

Sau khi cảnh vệ viên giúp đỡ đỡ lấy ông ấy, Trần Thương nói với lão Lý.

- Ông ơi, ông hãy mở to mắt, tôi xem thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

- Không được không được! Không mở ra được, mở ra liền choáng váng không chịu nổi

Vào giờ phút này, lão Lý là nhân vật vân phong quát tháo quân sự và chính trị trong mấy chục năm, thật sự sợ hãi

Bệnh tật thật sự là một thứ khiến cho tất cả mọi người đều sợ hãi

Trần Thương thấy thế, chỉ có thể an ủi:

- Sẽ không sao đâu, ông mở to mắt ra, tôi nhìn một chút là được, nhìn một chút sẽ không choáng nữa

- Lừa người... đã biết bao nhiêu người nói như thế, mỗi một người đều chữa khỏi

Câu nói này của ông ấy khiến cho Trần Thương cười khổ

- Tôi không phải là người bình thường

Trần Thương chỉ có thể đi con đường không bình thường.

Tần lão vốn dĩ còn có chút lo lắng, thế nhưng bây giờ lập tức không nhịn được được cười lên.

- Lý lão đầu à, ông có được hay không vậy? Ngay cả mở mắt ra cũng không dám

- Ông đừng nói lời phách lối, chuyện không xảy ra ở trên người ông. Ai u... choáng chết tôi rồi.

Ngay lúc này, Trần Thương cho cảnh vệ viên một ánh mắt.

Anh quyết định

Dùng sức mạnh

Không sai.

Sau khi cảnh vệ viên nhìn thấy ánh mắt đó của Trần Thương, trong lòng lập tức có chút hồi hộp.

Chuyện này... Nếu như bản thân nghe lời của Trần Thương, nói không chừng sẽ bị Lý lão xử bắn không?

Nhưng, nhìn thấy tướng quân Trần nháy mắt ra hiệu với mình.

Thôi vậy... Mạo hiểm một lần vậy.

Trong lúc nói, cảnh vệ viên cắn răng một phát, gật đầu tỏ ý đối với Trần Thương.

Trần Thương tỏ ý OK

Trong lúc nói chuyện, anh ra tay chắc chắn và hung ác, dùng tốc độ cực nhanh, dứt khoát mở mí mắt của ông ấy ra.

Vốn dĩ ông ấy đã nhắm chặt mắt, đột nhiên cảm thấy bị tách ra, sau đó bên trong mắt xuất hiện một khuôn mặt

Lý lão giận tím mặt

Thật là to gan... Lại dám đụng đến mắt của tôi.

Thế nhưng, bây giờ, Trần Thương bắt đầu tinh tường tiến hành phán đoán tỉ mỉ và kỹ càng về bệnh của ông ấy

- Thời gian rung giật nhãn cầu liên tục

- Rung giật nhãn cầu... rung gật nhãn cầu bên phải khá mạnh, bên phải là bên bị ảnh hưởng... nếu cứ như vậy... là bệnh chứng trình độ quản thạch.

....

Trong mắt Trần Thương giống như là một chiếc máy tính siêu mạnh, nhanh chóng sử dụng tất cả các tài nguyên có hạn.

Trần Thương nhận được chẩn đoán bệnh, không hề quan tâm đến ông ấy đang tức giận.

Lập tức bắt đầu thao tác

Vào lúc này, khi Trần Thương đeo bao tay cảm ứng vào.

Kinh ngạc phát hiện một chuyện vô cùng đáng sợ

Anh dường như có thể cảm giác được vị trí của Vertigo bằng cách sử dụng biểu đồ bốn chiều.

Điều này liên quan đến một vấn đề

Cái gì là Vertigo?

Vertigo chủ yếu là do viêm tai trong tiến vào ống bán nguyệt, theo sự vận động của đầu, các viêm tai di chuyểnn trong ống bán nguyệt dưới tác động của trọng lực, dẫn đến tuyến dịch limpha chảy không đồng đều, gây ra hoạt động tiền đình của ống bán nguyệt bị ảnh hưởng, sau đó xuất hiện chóng mặt tính vị trí và rung giật nhãn cầu, là chứng bệnh sỏi thân trong ống bán nguyệt.

Mà mục đích điều trị cũng rất đơn giản

Đương nhiên, nói thì là đơn giản, là đưa Vertigo lệch vị tận khả năng khôi phục lại vị trí.

Đây chính là phương pháp khôi phục Vertigo trong truyền thuyết

Ngay lúc này, chỉ nhìn thấy Trần Thương đỡ đầu của lão gia tử quay sang phải góc 45 độ, sau đó, không có bất kì cái gì dừng lại, nhanh chóng đưa bệnh nhân ngửa ra sau, đầu lệch hơn 20 độ so với phương ngang

Lúc này, anh quả quyết mở mắt của Lý lão ra, sau khi rung giật nhãn cầu và chóng mắt biến mất, lại đưa đầu bệnh nhân về hướng khỏe mạnh cạnh chuyển 90 độ

Lúc này, anh rõ ràng cảm thấy được sỏi tai đang chuyển dời đến chân bên.

Kết thúc thành công

Mà ông ấy đang chuẩn bị chửi ầm lên.

Dù sao bất kể là ai bị người khác hành hạ như vậy thì cũng sẽ tức giận, càng huống chi đây là đại lão một phương.

Cảnh vệ viên nhìn thấy Lý lão tức giận, đứng dậy nhìn chằm chằm.

Chỉ vào Trần Thương đang muốn chửi ầm lên

Mà anh lại mỉm cười nhìn ông ấy.

Lý lão chỉ vào Trần Thương, lúc đang muốn mắng chửi, đột nhiên sững sờ

- Hả? Tôi... không choáng nữa

- Tôi vậy mà không choáng nữa

Lão gia tử ngạc nhiên nói.

Trần Thương cười cười một tiếng, mà không nói

............

Lý lão thật sự bị sững sờ ngay tại chỗ

Mình không còn chóng mặt nữa?

Thật sự không choáng nữa

Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ vừa rồi giáo sư Trần Thương...

Nghĩ tới đây, Lý lão thật sự bị sững sờ ngay tại chỗ

- Giáo sư Trần... Chuyện này... Vừa rồi cậu?

Ông ấy nhớ lại dáng vẻ đem đầu mình làm bóng chơi của Trần Thương khi nãy, đột nhiên hiểu ra

- Là đang điều trị chứng chóng mặt cho tôi sao?

Trần Thương ung dung thản nhiên nhẹ gật đầu, cười cười, không nói gì.

Ông ấy thấy anh mỉm cười, bấy giờ lão gia tử mới nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi suýt chút nữa mình đã không nhịn được chuẩn bị mắng chửi người, lập tức đỏ mặt.

Trong lòng cảm thấy hổ thẹn không thôi

Bởi vì đột nhiên cảm thấy sự chênh lệch của trình độ và đẳng cấp, chuyện này... Tính ra mình còn không bằng một người trẻ tuổi.

Giáo sư Trần người ta có lòng tốt chữa bệnh cho mình, kết quả... Ngược lại bản thân mình thì hay rồi, không những không hiểu, ngược lại còn mắng chửi người ta, thực sự là phụ lòng tốt của người ta.

Nghĩ tới đây, Lý lão úc động trong lòng, cũng phức tạp, cũng hổ thẹn.

- Giáo sư Trần, thực xấu hổ quá, tôi đã hiểu lầm anh

- Vừa rồi... Tôi thật... Xin lỗi.

Trần Thương cũng không để ý, dù sao anh cũng khá hiểu tâm lý của bệnh nhân.

Một người ở khi bị chóng mặt, rất dễ sinh ra một loại lo nghĩ và tâm tình bất an.

Đặc biệt là những lúc cảm thấy không gian mất đi cân bằng thế này, có một loại ý thức bảo vệ bản thân mãnh liệt, đây là điều khó tránh khỏi, giống như cảm giác vớ được cọng cỏ cứu mạng.

Bình Luận (0)
Comment