Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1722 - Chương 1720: Sẽ Không Tái Phát

Khi bac si mo hack full
Chương 1720: Sẽ Không Tái Phát
 

- Không sao, lão gia tử, hiện tại cảm thấy thế nào?

Bỗng Lý lão muốn đứng lên.

Nhân viên cảnh vệ vội vàng tiến lên đỡ:

- Ngài chậm một chút.

Ông lắc đầu:

- Không sao, cậu đừng động vào tôi, tôi thấy tự mình rất ổn

Nhân viên cảnh vệ hơi do dự, lỡ như mà ngã, lỗi mà mình mắc phải là sai lầm về chính trị

Anh ta nhìn Trần Thương, vẫn có chút không yên lòng, nghi ngờ hỏi:

- Thật sao?

Trần Thương tỏ ý:

- Không có chuyện gì, cứ thử một chút.

Ông cũng trực tiếp nói:

- Thật không có chuyện gì, cậu cứ yên tâm đi

Nói xong, Lỹ lão đi qua đi lại, cảm giác cả người đã tốt hơn nhiều.

Đừng nói đến chóng mặt trong đầu, hiện tại một chút cảm giác cũng không có.

Có vẻ như... có vẻ như cơn chóng mặt vừa rồi chỉ là ảo giác.

Thậm chí, ông còn bày cái ra dáng vẻ Thái Cực quyền Bạch Hạc Lưỡng Sí, tựa như mọi thứ vừa rồi chỉ là ảo giác

Thế nhưng, cơn chóng mặt khiến trước mắt ông lão tối sầm, cảm giác khi nãy rõ mồn một trước mắt, dĩ nhiên biết đây không phải là ảo giác.

Ông chính là lãnh đạo cấp cao, bị bệnh cũng có bác sĩ chăm sóc sức khỏe đặc biệt.

Chính vì lẽ đó, ông càng rõ ràng hơn tình huống của bản thân như thế nào.

Chóng mặt là bệnh cũ của ông, thế nhưng bệnh nấm tai của ông tương đối đặc biệt.

Mà thủ pháp phục vị lại không có cách nào sử dụng máy móc, hoàn toàn dựa vào thủ pháp và cảm giác của bản thân.

Điều này nâng cao trình độ và kỹ thuật của bác sĩ.

Thế nhưng, tình huống của Lý lão lại đặc biệt, bằng không không thể nào đến bây giờ vẫn mãi chưa khỏi.

Nghĩ tới đây, ông càng thêm thay đổi cái nhìn về Trần Thương, thậm chí có một loại triệu chứng sỏi mật đặc biệt.

Vị trí bị kẹt của loại nấm tai này rất đặc biệt, cộng thêm cấu trúc cơ thể được đặc tính hóa, khiến thủ pháp phục vị rất khó thành công

Đối với việc phẫu thuật mà nói... Căn bản không cần thiết.

Đơn giản là bởi vì nếu như phẫu thuật, tạm thời không bàn đến xác suất thành công, nguy hiểm lớn chừng nào đây?

Đây là một lão nhân cấp quốc gia

Bao nhiêu tuổi

Hơn nữa Lý lão đã trải qua bao nhiêu danh y?

Ngay cả những đại lão cấp đỉnh về khoa nội thần kinh ở nước ngoài cũng đã gặp không ít.

Xã hội bây giờ, đây chính là phương thức ngoại giao quan trọng nhất.

Ví dụ như Đông y nhà tôi rất giỏi, thái tử nước bạn hơi yếu, chúng tôi có thể trữa khỏi, đây chính là một loại hình thức ngoại giao vô cùng tốt.

Tương đối hiếm trong lĩnh vực y học, nhưng trên lĩnh vực nghệ thuật có chút bình thường.

Ví dụ như các buổi biểu diễn mang tính chất ngoại giao, đoàn nghệ thuật, buổi hòa nhạc, đặc biệt là những bậc thầy về thư pháp và hội họa, tác phẩm của bọn họ thường được coi là tinh hoa của đất nước và trở thành vật trao đổi của quốc gia

Nhưng, hiệu quả trị bệnh vẫn không quá rõ rệt.

Đây là kể từ khi Lý lão nhiễm bệnh đến nay, lần đầu tiên nhận được hiệu quả trị bệnh tức thì và rõ ràng như vậy.

Nói thật, ông thật sự vui mừng không thôi

Loại cảm giác này còn hạnh phúc hơn so với nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa.

Hiện tại bốn chuyện vui trong đời thì có hai chuyện là nắng hạn gặp mưa rào và tha hương gặp người quen cũ đã sớm không còn được coi trọng khi có sự phát triển kỹ thuật của nhân loại và sự phát triển kỹ thuật của giao thông tiện lợi, mưa nhân tạo.

Cũng tại đêm động phòng hoa chúc, khi tên đề bảng vàng.

Thế nhưng, đây đều là đoạn việc vui của nửa đời trước.

Việc vui của nửa sau hẳn là tăng thêm một chút: khi thuốc đến thì khỏi bệnh

Cuộc đời là một lịch trình liên tục phấn đấu, bao gồm cả quá trình đấu tranh cùng bệnh tật.

Lý lão là người quyền cao chức trọng, vẫn như thường không thể tránh khỏi.

Nhưng bây giờ thì sao?

Trần Thương xuất hiện khiến căn bệnh chóng mặt quấy nhiễu ông nhiều năm chợt có hy vọng, loại hạnh phúc này thật sự rất mãnh liệt.

- Giáo sư Trần... Tôi đây là... Tạm thời giảm bớt? Có thể duy trì bao lâu?

Lý lão có chút vui mừng hỏi.

Trần Thương sững sờ:

- Bao lâu?

Lý lão hiểu rõ, nhất định là yêu cầu của mình quá cao.

Không cần quá lâu, một hai tuần cũng được rồi

Nghĩ tới đây, Lý lão có chút ngượng ngùng nói:

- Giáo sư Trần... Anh xem thử một chút, có thể làm bác sĩ của tôi hay không?

- Định kỳ giúp tôi kiểm tra đầu, tôi thật sự quá sợ loại cảm giác hôn mê kia, trời đất quay cuồng, cảm giác cả người đều không ổn.

- Anh yên tâm, nếu như không tiện, tôi đến phòng khám bệnh của anh cũng được.

Tần lão nhìn dáng vẻ không có tiền đồ của Lý lão đầu, sau khi ngẫm nghĩ cũng có chút xúc động

Dù sao Lý lão đầu là người thế nào cơ chứ? Tính khí nóng nảy như trâu, còn cãi nhau với đại lãnh đạo.

Nhưng bây giờ thì sao?

Cái tên này nhìn Trần Thương thật sự còn thân thiết hơn so với con trai ruột

Tuy nhiên vị giáo sư Trần này cũng thật là lợi hại.

Căn bệnh này của Lý lão đầu còn là một chứng bệnh khó chữa, bao nhiêu chuyên gia cũng không trị khỏi được, hiện tại đột nhiên gặp tình huống này, không thể không ngạc nhiên.

- Giáo sư Trần, thật ra lão Lý là người rất tốt.

Tần lão cũng muốn nói đỡ cho đối phương.

Lý lão đầu nghe xong, vội vàng gật đầu:

- Không sai,gGiáo sư Trần, tôi thật sự rất tốt...

Trần Thương không nhịn được xấu hổ một trận:

- Không, tôi không có ý này, tôi muốn nói là không cần điều trị thường xuyên nữa.

Hai người liếc nhau, lập tức nhíu mày.

Lý lão gia tử nhỏ giọng nói:

- Không phải nói loại bệnh này rất dễ tái phát sao?

Tần lão phụ họa.

Trần Thương cười cười:

- Đó là bởi vì phương pháp phục vị không triệt để

Không sai

Vừa rồi khi Trần Thương phục vị, rõ ràng cảm thấy tình huống của ông ấy đặc biệt, vốn là ống dẫn kì lạ, rất khó để phục vị, nhưng một khi phục vị thành công thì tỉ lệ tái phát cũng không lớn.

Vì lẽ đó Trần Thương cười cười, nói với ông lão:

- Trong vòng một năm chắc là sẽ không tái phát.

- Hơn nữa... Tôi bảo cả đời không tái phát

………….

Lý lão nghe thấy lời này của Trần Thương, đầu tiên là có chút khó tin

Tiếp đó ông vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ

- Thật sao?

Trần Thương gật đầu cười một tiếng:

- Đương nhiên

Trong lúc nhất thời Lý lão hài lòng đến nỗi không biết làm sao.

Ông quá vui mừng

- Giáo sư Trần, chuyện này... Thật đúng là cám ơn ngài

- Thật sự là, aizz, cái đầu này của tôi bị choáng nhiều năm như vậy, chỉ trong chốc lát mà đã khỏi rồi?

Tần lão không nhịn được bật cười:

- Sao thế? Ông vẫn chưa thích ứng được à?

- Đi! Lão Lý, ông cũng đừng khách khí, về sau có chuyện tốt gì thì nghĩ tới tiểu Trần của chúng tôi một chút, thế không phải tốt sao?

- Đúng! Đúng! Đúng

Lý lão gia tử không ngừng gật đầu:

- Phải đó, sau này giáo sư Trần có gì cần tôi giúp thì cứ việc nói

......

Lúc xế chiều, Lý lão vì để cảm ơn Trần Thương, tự mình đưa anh trở về bệnh viện đi làm.

Đương nhiên, là cảnh vệ lái xe, ngồi trên xe, Trần Thương và Lý lão cười cười nói nói.

Đột nhiên cảm thấy những vị đại lão này cũng không khó ở chung như vậy.

Nếu như nhân viên cảnh vệ nghe được lời này, nhất định sẽ oán thầm nửa ngày.

Đến bệnh viện, Lý lão gia tử cũng không nhàn rỗi, tự mình đưa Trần Thương về, sau đó ông nhìn nhân viên cảnh vệ:

- Đi thông báo với viện trưởng là tôi đã tới.

- Ừm... Tới đo huyết áp! Yêu cầu này hợp lý lắm.

Ông cảm thấy, mình phải giúp cho Trần Thương nở mày nở mặt, thuận tiện đánh tiếng với viện trưởng, không thể để bọn họ khi dễ bác sĩ Trần của chúng ta.

Bình Luận (0)
Comment