Người đàn ông tập trung nhìn, lập tức ánh mắt sáng lên:
- Đây không phải là minh tinh Hollywood sao?
- Đúng rồi, có thể làm bác sĩ ở đây thật tốt, tiếp xúc đến người không phú thì quý.
Người bệnh bên cạnh nghe vậy, nhỏ giọng nói:
- Tôi nói cho các người biết, hôm qua nằm viện, tính riêng cha mẹ của cán bộ các cấp thì tôi đã thấy hơn hai mươi người, bây giờ có thể nằm viện đã là rất ghê gớm
- Các người có thể vào đây cũng không dễ dàng đúng không?
Nghe thấy người bệnh nói như vậy, mẹ của Chu Nhu Nhu cười tươi như hoa:
- Đúng vậy, con rể của tôi thật là có bản lĩnh
Người đàn ông nghe được câu này, lập tức cười rất vui vẻ.
Người bệnh cười đắc ý:
- Bà thấy nhóm người già ngoại quốc kia không? Đừng nói là đại minh tinh, mặc kệ ngươi là ai, hiện tại, chủ nhiệm Ngô không cho nằm viện thì bà cũng không thể vào ở
- Chủ nhiệm Ngô là người tốt! Có cốt khí, có nguyên tắc
...
Không bao lâu, Chu Nhu Nhu đã hoàn thành thủ tục, Hoàng Tân Hải tiếp nhận khám bệnh.
Hiện tại, an ta cũng có thể miễn cưỡng hoàn thành phẫu thuật, nhưng cần bác sĩ cấp trên chỉ điểm.
Sau khi thu thập bệnh án xong xuôi, Chu Nhu Nhu nhịn không được hỏi:
- Xin chào bác sĩ Hoàng, tôi hỏi một chút... Ai là người sẽ phẫu thuật cho cha của ta?
Hoàng Tân Hải cười nói:
- Tôi sẽ là người phẫu thuật
Mẹ của Chu Nhu Nhu cười một tiếng nịnh nọt:
- Hoàng bác sĩ, giáo sư Trần không tiện sao?
Hoàng Tân Hải cười xấu hổ nói:
- Giáo sư Trần rất bận rộn, một ngày có thể làm một ca phẫu thuật đã không tồi rồi.
- Nhưng... Tôi có thể xin viện sĩ Tiết chỉ đạo một chút, yên tâm đi.
Mẹ của Chu Nhu Nhu vừa nghe tới viện sĩ, lập tức hưng phấn:
- Tốt tốt tốt, vậy cám ơn bác sĩ nhiều
Ngay lúc này, Chu Nhu Nhu và người nhà đã sắp xếp giường bệnh xong xuôi.
Mà đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào:
- Chào buổi sáng, chủ nhiệm Ngô
- Chủ nhiệm Ngô
Ánh mắt của Hoàng Tân Hải lập tức sáng lên:
- Các người thật may mắn, tôi có thể nhờ chủ nhiệm Ngô kiểm tra cho các người.
Mẹ Chu Nhu Nhu vội vàng hỏi:
- Vị chủ nhiệm Ngô này còn lợi hại hơn cả viện sĩ Tiết sao?
Hai mắt của Hoàng Tân Hải sáng lên:
- Chủ nhiệm Ngô của chúng ta là thân truyền của giáo sư Trần, anh ta là người thứ hai nắm vững phẫu thuật Parkinson trên thế giới này
- Đáng tiếc dạo gần đây chủ nhiệm Ngô đang dạy học cho con, tôi cho rằng anh ta không tới được, xem ra các người rất may mắn
Chu Nhu Nhu và người nhà lập tức hưng phấn.
Mà lúc này, người con rể yên lặng nhét một tấm thẻ mua sắm siêu thị Vĩnh Huy vào tay bác sĩ Hoàng:
- Bác sĩ Hoàng, cái này... Anh có thể nhờ chủ nhiệm Ngô phẫu thuật cho cha tôi được không?
- Anh nói với chủ nhiệm Ngô, chúng ta sẽ trả lễ
Hoàng Tân Hải vội vàng từ chối, anh nói:
- Các người đừng làm như vậy, tôi nói thật, chủ nhiệm Ngô là một người rất tuân thủ nguyên tắc, các người như vậy sẽ khiến anh ta phản cảm, hơn nữa chủ nhiệm Ngô cũng không thiếu tiền
- Hôm trước, có ông chủ lớn ở nước Mỹ không lấy được số, muốn chủ nhiệm Ngô tăng ca tối làm phẫu thuật cho ông ta, cho năm mươi vạn đô la, thế mà chủ nhiệm Ngô lại không đồng ý
Nghe được lời này, mọi người nhất thời trợn mắt há hốc mồm
Người con rể lúng túng thu lại thẻ mua sắm.
Người một nhà liếc nhau, đúng rồi, người ta làm bác sĩ đến cấp bậc này, sao lại có thể thiếu tiền chứ?
Mà đúng lúc này, Hoàng Tân Hải an ủi:
- Mọi người đừng lo lắng, chủ nhiệm Ngô làm việc rất có trách nhiệm, anh ấy là một người đàn ông tốt, mỗi ngày tan tầm đều dạy học cho con.
- Đúng rồi, mọi người về phòng bệnh trước đi, ngày mai rút máu xét nghiệm, chủ nhiệm Ngô sẽ tới kiểm tra phòng
Trên đường trở lại phòng bệnh, người một nhà không nhịn được cảm khái
- Các bác sĩ thật là có tiền
- Đúng vậy
Vào lúc này, bọn họ nhìn thấy ảnh chụp công nhân viên chức treo trên tường.
- Nơi này có ảnh chụp, mau tới nhìn chủ nhiệm Ngô là ai...
Chu Nhu Nhu vội vàng nói.
Đang lúc nói chuyện, người một nhà đến trước mặt tường, sau đó bọn họ nhìn thấy người đàn ông họ Ngô duy nhất được treo trên tường
Ba người lập tức choáng váng
Bởi vì bọn họ rõ ràng thấy, người đàn ông họ Ngô, vị chủ nhiệm Ngô kia không phải người khác chính là Ngô Huy
Vào lúc này, một giọng nói trẻ con trong trẻo vang lên sau lưng ba người.
- Ông ngoại, bà ngoại, mẹ
……….
Nếu như thấy ảnh chụp bọn họ còn có chút không dám tin, thậm chí còn nghi ngờ đây là... trùng hợp
Lỡ như trên thế giới này có sự trùng hợp như vậy thì sao
Trùng tên trùng họ, ngay cả vẻ ngoài cũng giống y như đúc.
Đúng vậy, rất có khả năng.
Bởi vì bọn họ tình nguyện tin tưởng loại trùng hợp hiếm hoi này cũng không nguyện ý tin tưởng Ngô Huy này chính là Ngô Huy mà bọn họ quen biết tí nào
Bởi chênh lệch thực tế giữa cả hai là quá lớn.
Một người là nam trung niên sa sút tinh thần, không thể mua nổi một căn nhà nhỏ ở thủ đô.
Một người là chủ nhiệm Ngô, đệ tử thân truyền của giáo sư Trần, người thứ hai nắm vững kỹ xảo phẫu thuật Parkinson trên thế giới, một người có thể hời hợt từ chối năm mươi vạn đô la
Hai người kia hoàn toàn không có điểm chung nào cả
Nếu nói bọn họ có điểm chung nào, khả năng là cả hai đều đi làm ở bệnh viện này
Chuyện này không thể nào
Tuyệt đối không thể nào
Từ tận đáy lòng bọn họ không muốn tin tưởng sự thật này.
Thế nhưng... Có đôi khi, sự thực chính là như vậy.
Đặc biệt là sau khi giọng nói quen thuộc kia vang lên.
Bọn họ biết, giờ khắc này... Mọi việc... đều là thật
- Ông ngoại, bà ngoại, mẹ, mọi người tới rồi
Bé trai hưng phấn chạy tới.
Nghe thấy tiếng của Tiểu Trí, mọi người xoay người lại
Chu Nhu Nhu hỏi:
- Tiểu Trí, tại sao con lại ở chỗ này?
Bé trai vui vẻ nói:
- Cuối tuần nào, con đều tới đây gặp ba, nơi này có phòng làm việc riêng của ba, ba là người lợi hại nhất nơi này
Nói đến đây, cuối cùng bé trai cũng tìm được cơ hội, cậu muốn giải thích rõ cho mẹ, ba không phải là củi mục
- Mẹ, con nói thật đó, ba rất lợi hại
- Ba không giống như những gì mẹ nói, ba rất nổi tiếng trong bệnh viện, tất cả mọi người đều phải gọi ba là chủ nhiệm, chủ nhiệm có phải là chức quan rất lớn không?
- Thật đó mẹ, mẹ không tin thì đi hỏi các dì y tá hoặc các chú bác sĩ, bọn họ đều biết ba rất lợi hại...
Bé trai nhịn rất lâu rồi, trong lòng cậu đều còn tồn tại hi vọng với ước mơ có thể cứu vớt thế giới.
Mà gia đình này chính là thế giới của cậu
Cậu cảm thấy, cậu có thể cứu vớt gia đình này để ba mẹ có thể ở cùng một chỗ lần nữa
Mỗi đứa bé đều có ước mơ làm siêu anh hùng, hôm nay cậu đã tìm được cơ hội, có thể nói bí mật này cho mẹ.
Vào lúc này, y tá trưởng đi tới.
- Thật xin lỗi, đây là con trai của chủ nhiệm chúng ta, làm phiền rồi.
Cô cười nói:
- Tiểu Trí, một hồi Ngô chủ nhiệm thấy cháu ra ngoài quấy rầy bệnh nhân chắc chắn sẽ tức giận, mau đi làm bài tập, dì dạy cho cháu
Chu Nhu Nhu nhìn thấy vị y tá trưởng dịu dàng, trí thức hơn ba mươi tuổi, đột nhiên cô ta cảm thấy có chút mặc cảm.