Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1781 - Chương 1779: Hiện Tại, Cô Ta Không Với Tới

Khi bac si mo hack full
Chương 1779: Hiện Tại, Cô Ta Không Với Tới
 

Tiểu Trí vội vàng kéo tay của y tá trưởng, đôi mắt cậu bé ngập nước, nhỏ giọng nói:

- Dì, dì nói cho bọn họ biết đi, ba của con rất lợi hại! Con không có nói dối

Y tá trưởng khom lưng an ủi tiểu Trí:

- Không sai, chủ nhiệm Ngô là một người ba tốt nhất thế giới! Hơn nữa, anh ấy còn rất lợi hại, cứu rất nhiều người, anh ấy đi theo giáo sư Trần, đánh bại Parkinson, anh ấy là anh hùng, là anh hùng của nhân loại, cũng là anh hùng của tổ quốc chúng ta

Tiểu Trí khóc nức nở:

- Mẹ, mẹ nghe thấy chưa, dì Mông Mông sẽ không nói dối! Ba chính là anh hùng, bọn họ nói ba ba đi theo giáo sư Trần đánh bại Parkinson, cứu rất rất nhiều người

Nghe thấy Tiểu Trí gọi mẹ, y tá trưởng lập tức sửng sốt

Đây là... người vợ đã vứt bỏ Ngô chủ nhiệm?

Nghĩ tới đây, cô không nhịn được quan sát đối phương, bình thường không có gì lạ, nhìn người đàn ông bên cạnh, ừ... Rất biết nhìn xa trông rộng

Cô vội vàng cười nắm tay Chu Nhu Nhu:

- Xin chào cô.

Y tá trưởng nghĩ thầm, nếu như không nhờ chủ nhiệm Ngô, bọn họ còn không có cơ hội đâu.

Trong lúc nhất thời, Chu Nhu Nhu có chút nhăn nhó, tâm trạng phức tạp.

Mà giờ phút này, người mẹ thích nịnh hót của Chu Nhu Nhu không khỏi trừng to hai mắt, trên mặt bà ta hiện lên vẻ khó có thể tin

Bà ta... Bà ta không hề nghĩ tới, con rể trước đây không có tiền đồ kia lại thật sự lợi hại như vậy?

Người đàn ông trung niên ngồi trên ghế, tâm trạng phức tạp.

Thế giới này…. Thật là quá nhỏ.

Vào lúc này, Tiểu Trí đột nhiên quay người, cậu bé nhìn Ngô Huy đứng ở xa, khóc lóc chạy tới la to:

- Ba, ba không có lừa con, ông bà ngoại và mẹ tới thật rồi

Nghe thấy câu nói này, Chu Nhu Nhu hình như rõ ràng một chuyện

Khó trách bọn họ có thể lấy số nhanh như vậy

Thì ra là thế! Thì ra là do Ngô Huy sắp xếp.

Nghĩ đến quan lại quyền quý xung quanh, Chu Nhu Nhu sao có thể không rõ, người chồng hiện tại của cô ta căn bản không có năng lực này.

Ngô Huy hiện tại... Chu Nhu Nhu không dám nhìn thẳng.

Ngay lúc này, Ngô Huy đi tới, anh nhìn người đàn ông trung niên, do dự nói:

- Xin chào.

Lão đầu cười ngượng ngùng, ông ta rất xấu hổ, nụ cười ở trên mặt ông ta giống như đang khóc.

Nhưng mẹ của Chu Nhu Nhu lại không thèm để ý những thứ này.

- Ai nha, Ngô Huy à, con ở chỗ này thì chúng ta có thể yên tâm rồi...

Ngô Huy không có nhìn bà ta.

Anh ly hôn với Chu Nhu Nhu, vị này ra hơn một nửa sức lực.

Anh quay sang nói với Hoàng Tân Hải:

- Tiểu Hoàng, cậu sắp xếp một chút, khi nào phẫu thuật thì gọi tôi, tôi đi làm việc.

- Mông Mông, cô trông Tiểu Trí giúp tôi một lúc, tôi đi phòng mổ, dặn nhóc con này không được chạy lung tung.

Nói xong, Ngô Huy đứng dậy rời đi, từ đầu tới đuôi không nhìn Chu Nhu Nhu một cái.

Nhưng... Điều này còn khiến cô ta khó chịu hơn việc vả mặt cô ta.

Vốn dĩ cô cho rằng mình sẽ bị nhục nhã hoặc sẽ bị vả... Nhưng anh ấy thậm chí không thèm nhìn mình một cái.

Hoặc nói cách khác, anh ấy không muốn nhìn thấy mình.

Nghĩ đến lúc đi ra tòa án, cô ta nhìn anh với ánh mắt ở trên cao nhìn xuống, Chu Nhu Nhu đột nhiên xấu hổ muốn chết, quá mất mặt

Thì ra không phải do Ngô Huy không muốn cãi cọ, mà... Bọn họ vốn dĩ không phải người của một thế giới.

Nếu đã không hiểu nhau, cần gì đi tranh luận.

Bởi vì hai người là người của hai thế giới, căn bản không có cách thuyết phục lẫn nhau.

Lúc này, người xấu hổ nhất chính là chồng hiện tại của Chu Nhu Nhu, anh ta đen mặt, đứng dậy rời đi, giống như mình bước vào lãnh thổ của một con sư tử đực khác.

Ngô Huy rời đi, Chu Nhu Nhu và cha mẹ đi vào phòng.

Đây là một phòng bệnh VIP do Ngô Huy sắp xếp.

Đến chiều, ba người Chu Nhu Nhu mới biết được, muốn ở chỗ này thì nhất định phải là người nhà cấp lãnh đạo trở lên.

Mẹ của Chu Nhu Nhu nghĩ tới nghĩ lui, vò đầu vắt óc suy hồi lâu, cuối cùng đột nhiên nói:

- Nhu Nhu, mẹ nhìn con cả ngày hôm nay đều rất khó chịu, khẳng định là con vẫn còn yêu Ngô Huy.

- Ý của mẹ là... Con nên đi tìm Ngô Huy, giải thích một chút, dù sao Tiểu Trí còn muốn tác hợp cả hai, nói không chừng các con... Còn có thể ở bên nhau lần nữa

- Dù sao thì Ngô Huy yêu con như vậy

Chu Nhu Nhu trầm mặc không nói.

Mà lão gia tử lại tức giận quát:

- Bà nói cái gì đó?

- Lần trước, người bảo Nhu nhi ly hôn chính là bà, kết quả vừa mới kết hôn không bao lâu, bà lại bảo con mình ly hôn lần nữa, bà coi hôn nhân là cái gì? Mua bán à?

…………

Ở trong vòng VIP duy nhất trong Trung Tâm Chẩn Đoán Điều Trị Parkinson.

Trong lòng người nhà họ Chu cực kỳ không thoải mái, tâm trạng bọn họ phức tạp.

Mỗi lần bước ra khỏi phòng, bọn họ luôn nhận được ánh mắt tôn trọng của người khác.

Siêu sao Hollywood chủ động nói chuyện với bọn họ, ảnh kí tên? Xin lỗi... có thể đưa cho họ một xấp

Trong mắt người khác, cha của Chu Nhu Nhu, người mà cả đời nhiều nhất chỉ có thể là chủ quản xưởng, đột nhiên trở thành cao quản cự phú.

Đáng tiếc... Những việc này chẳng qua chỉ là tạm thời

Bọn họ vốn dĩ có thể quang vinh nói rằng Ngô Huy là con rể bọn họ, là chồng của cô ta.

Đáng tiếc, cô ta không xứng đáng có được phần phúc khí này.

Khi xưa, cô ta coi thường anh, vứt bỏ như giày rách.

Hôm nay, cô ta đã không thể với tới

...

...

Trên bàn phẫu thuật, lão gia tử nhìn Ngô Huy, nước mắt ông ta lưng tròng.

Ông ta muốn nói lời xin lỗi rồi lại không thể mở miệng, có đôi khi ông ta cảm thấy thật sự là tạo hóa trêu người.

Người bị con gái mình vứt bỏ lại là chuyên gia lĩnh vực Parkinson trong nước.

Ca phẫu thuật rất thành công.

Khi trong phòng mổ vang lên tiếng vỗ tay, Trần Thương đi đến.

Tất cả mọi người đều tôn kính kêu một tiếng:

- Giáo sư Trần

- Phẫu thuật thành công rồi?

Trần Thương chủ động hỏi.

Ngô Huy cười đáp:

- Đúng vậy

Trần Thương vỗ vai của Ngô Huy:

- Rất tốt! Tôi còn chuẩn bị đứng ra giúp anh đấy.

Ý thức của lão gia tử còn tỉnh táo, biết người vừa đến chính là Trần Thương.

Giáo sư Trần chủ động tới phẫu thuật cho mình...

Ai

Khi rời đi phòng mổ, y tá đẩy lão gia tử ra ngoài.

Dọc theo đường đi, lão gia tử vẫn luôn trầm mặc không nói gì.

Ngày xuất viện, ông gọi y tá lại, đưa cho cô ấy một tờ giấy:

- Nhờ cô giao cái này cho chủ nhiệm Ngô.

Y tá biết rõ chuyện của chủ nhiệm Ngô.

Kỳ thật bọn họ vốn dĩ coi thường gia đình này, nhưng nể mặt chủ nhiệm Ngô, bọn họ vẫn luôn chăm sóc tận tình và chu đáo.

Nhưng.... Bọn họ càng dụng tâm thì càng giống như đả kích và châm biếm Chu Nhu Nhu.

Hình như như muốn nói, những đãi ngộ này vốn dĩ là của cô ta

Người nhà họ Chu xuất viện, Ngô Huy cũng không đến đưa tiễn, vì không cần thiết.

Ca phẫu thuật này cũng coi như là anh đã tận tình tận nghĩa, nên trả gì đều đã trả, đời này anh không nợ bọn họ.

Vào lúc này, y tá đưa tờ giấy cho Ngô Huy.

- Chủ nhiệm Ngô, ông Chu nhờ tôi đưa cho anh lá thư này.

Ngô Huy sửng sốt, do dự một chút, muốn mở ra nhìn, có điều sau khi cẩn thận suy nghĩ, anh trực tiếp xé nát tờ giấy rồi vứt vào thùng rác.

Nhìn cái gì chứ?

Có gì đáng xem?

Chuyện của quá khứ, chẳng lẽ còn muốn lưu lại làm tưởng niệm sao?

Bình Luận (0)
Comment