Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1851 - Chương 1849: Lần Chào Cờ Cuối Cùng

Khi bac si mo hack full
Chương 1849: Lần Chào Cờ Cuối Cùng
 

Nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu của Hunt, Trần Thương nhẹ nhàng gật đầu, từ chối thì bất kính, đành lấy tấm séc về

Thấy Trần Thương nhận tâm séc, Hunt mới thở phào nhẹ nhõm.

- Cảm ơn giáo sư Trần.

Trần Thương gật đầu:

- Là tôi phải cảm ơn, dù sao bây giờ… Ngài cũng là ông chủ của tôi.

Trong lúc nhất thời mọi người không nhịn được, đều cùng nhau bật cười.

Hunt cũng không ngốc, ông ấy biết rõ rằng, Trần Thương chính là người có hi vọng nhất

Bởi vì Parkinson và bệnh Alzheimer có liên quan trực tiếp đến nhau, nếu một loại có đột phá lớn, thì loại còn lại cũng sẽ như vậy.

Buổi tối này, Trần Thương nghĩ đây chắc là một cuộc giao dịch chuyển nhượng độc quyền.

Nhưng không ngờ tới, lại biến thành một cuộc nói chuyện về người nhà.

Bốn người hàn huyên rất lâu, cà phê cũng rất ngon, nhưng các ông chủ lớn lại cùng nhau ngồi uống cà phê vào ban đêm thì có chút kỳ lạ.

Vì vậy, mọi người đi đến một địa điểm náo nhiệt, đó là quán Bar, Trần Thương vốn dĩ muốn giành trả tiền.

Dù sao chính mình hôm nay cũng kiếm được không ít tiền.

Thế nhưng sau khi anh nghe được, Google kiếm về cho chủ tịch Hunt 1 tỷ 100 triệu đô la mỗi năm, anh lập tức gọi thêm một chai rượu ngon nữa.

Không phải tiết kiệm cho người này

Thậm chí, bây giờ anh còn muốn hét lớn lên một câu:

- Tối này toàn bộ chi phí ở đây, đều do quý ngài Hunt chi trả.

………..

Ngày hôm sau, tâm trạng của Trần Thương thấp thỏm mang theo tiền trở về nước.

Trong khoang hạng nhất, anh nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm

Bây giờ ổn rồi

Chúng ta có tiền, có địa điểm thực hiện, thậm chí không ít nhân tài ở Mỹ cũng bị anh ‘bắt cóc’ về nước.

Vào ngày Trần Thương rời đi, ở phòng thí nghiệm Tedanis đã đưa ra một bản thông báo

Qua đó cho biết, phòng thí nghiệm Tedanis đã chính thức giải tán, Tedanis và một số thành viên chủ chốt của phòng thí nghiệm sẽ sát nhập vào viện nghiên cứu của Trần Thương.

Thông báo được đưa ra chưa đến nửa ngày, đã lập tức lọt vào tầm ngắm của vô số nhà nghiên cứu khoa học.

Trong lúc nhất thời, bên ngoài vô số lời nghị luận bàn tán, tất cả đều nói.

- Tedanis này quá mềm yếu, mới một lần thất bại, đã gia nhập đoàn đội của đối thủ.

- Đúng vậy, Roche cũng đã đầu tư cho ông ta rất nhiều tiền. Bây giờ thì sao? Nói đi là đi à

- Rất nhiều người trong phòng thí nghiệm đã đến ngăn cản, nhưng không được, thậm chí những người này còn bị Tedanis lập tức sa thải.

- Tedanis làm tôi thực sự thất vọng, vậy mà còn muốn giành giải Nobel? Kém rất xa đấy

- Hoàn toàn chính xác, một người đến lý tưởng của mình còn không kiên trì được thì nói gì đến việc làm nghiên cứu khoa học.

...

Càng ngày càng có nhiều bình luận tấn công Tedanis trên mạng xã hội.

Tuy nhiên, vượt qua dự kiến của mọi người, không một ai trong nhóm Tedanis đứng ra giải thích hay phát biểu cả.

Tedanis thậm chí còn ngăn lại sự xúc động của mọi người.

Bọn họ đang hoàn thiện các việc còn lại ở đây, sau khi làm xong sẽ rời khỏi đây và đi đến Trung Quốc.

Đối với chuyến đi này, bọn họ đều tràn đầy kỳ vọng.

Lúc đầu, khi đối mặt với sự thay đổi đột ngột như vậy, bọn họ cũng đầy hoang mang và nghi ngờ, thậm chí, có người nói với Tedanis:

- Giáo sư, chúng ta có thể làm lại từ đầu

- Đúng vậy, chúng tôi không sợ thất bại

- Càng không để ý đến ánh nhìn của người khác

- Giáo sư

- Cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người đã tin tưởng tôi, nhưng tôi rất muốn mắng mọi người một câu, bởi vì cái mọi người cần tin tưởng không phải là tôi, mà là khoa học! Chúng ta nghiên cứu khoa học, có thể cho phép chính mình thất bại, nhưng tuyệt đối không thể không thừa nhận sai lầm. Cái ngành mà chúng ta đang làm, có vô số ngã rẽ khó xác định. Điều làm chúng ta sợ hãi không phải là những lời chế giễu của người khác, mà là nhận thức mù quáng

- Tôi cảm thấy rất may mắn bởi vì chúng ta từng có thời gian chiến đấu cùng nhau, nhưng bắt đầu từ hôm nay chúng ta cần đổi một người khác, một người mà có thể mang chúng ta tiến về phía trước

- Rất rõ ràng… Tôi không thể nào để làm người dẫn đầu này.

- Giáo sư Trần thật sự rất ưu tú, cậu ấy chủ động mời tôi gia nhập mà không tính toán đến những hiềm khích trước đây, thậm chí còn hoan nghênh tất cả mọi người.

- Một lần nữa, xin mọi người hãy tin tôi, lần đi Trung Quốc này, chúng ta nhất định sẽ gặt hái được thành công

Sau đó, mọi người bên trong đều im lặng cũng không nói chuyện hay thảo luận nữa, điều này cũng khó tránh khỏi, bởi không phải ai cũng sẵn sàng đến một đất nước hay một thành phố xa lạ.

Nhưng tất cả mọi chuyện đã được quyết định.

Buổi sáng ngày hôm đó.

Vô số phương tiện truyền thông và phóng viên tập chung bên ngoài tòa nhà thí nghiệm sang trọng này, nhưng bên trong phòng thí nghiệm đều đã trống không.

Truyền thông bắt đầu đủ loại thảo luận

Trước tình hình đó, hai tạp chí là Tự Nhiên và Bình Luận Sinh Lý Học đã đồng loạt lên tiếng

Ủng hộ Tedanis

Họ cũng bày tỏ là hết sức coi trọng cặp đôi Trần Thương và Tedanis

Dù sao đây cũng là những tạp chí uy tín, phát ngôn của họ đã làm giảm đáng kể những bình luận xúc phạm, và rất nhiều người đã dùng lý trí để suy nghĩ về vấn đề này.

Dù họ không muốn thừa nhận nhưng cũng không thể phủ nhận

Lần này, Tedanis đi đến Trung Quốc, chắc chắn sẽ giành được giải Nobel

Tất nhiên, Trần Thương cũng vậy

Vì vậy, hầu hết những kẻ chửi rủa, khinh bỉ hiện tại đều là những kẻ đang ghen ghét với ông ta.

…….

Sau khi Trần Thương trở về, anh đến thẳng viện nghiên cứu thuốc mới Alzheimer.

Cổng viện ở đây đã được thay bằng cái tên mới.

Trần Thương hài lòng đi đến tòa nhà văn phòng, cầm trong tay một khoản tiền lớn

Trong lòng anh giấu không được phấn khích

Anh muốn nói với tất cả mọi người, là chúng ta có tiền rồi

Lúc này, đang có rất nhiều người đứng trong sân của viện nghiên cứu.

Trần Thương thấy thế, cũng không tiện quấy rầy, đứng tại chỗ.

Mở cuộc họp sao?

Anh thấy Chương Mục đang đứng phía trước lễ đài dưới lá quốc kỳ, phía dưới có hơn 400 người đang đứng, đây chắc là toàn bộ nhân viên nghiên cứu khoa học, đúng chứ?

Trần Thương cũng đứng đó, chờ đợi.

Dù sao bây giờ đang có cuộc họp, anh cũng không tiện làm phiền.

Ở đây, cũng có một số người đi ngang qua, anh nhìn thấy, tò mò hỏi:

- Xin chào, làm phiền một chút, mọi người sao lại không tham dự cuộc họp này?

Vài người trẻ tuổi thấy thế cười cười lên tiếng:

- À, chúng tôi đến từ Viện nghiên cứu tim mạch, đoàn đội của giáo sư Chương chuẩn bị rời đi, vì vậy họ đang tiến hành nghi thức chào cờ dưới quốc kỳ lần cuối.

Trần Thương nghe thấy, gật đầu nói:

- À, mọi người đều chuyển vào đây sao?

Những người đó gật đầu:

- Đúng vậy, lãnh đạo đang thúc giúp chúng tôi, phải bắt đầu tiến hành nghiên cứu càng sớm càng tốt.

- Giáo sư của chúng tôi cũng lo lắng, nếu không thu thành quả, đến lúc đó … Khó tránh khỏi vận mệnh như là đoàn đội của giáo sư Chương.

- Tôi nghe nói… Ban đầu vốn dĩ là có 212 đơn xin từ chức, mà bây giờ, hình như là không còn ai ở lại.

Vài người vừa đi vừa nói chuyện, họ cũng không vội vàng rời đi, họ nhìn Chương Mục đang tổ chức nghi lễ lễ chào cờ lần cuối, nghe thấy tiếng Chương Mục từ xa.

- Mọi người hãy về nghỉ ngơi hai ngày, chờ đến khi giáo sư Trần trở về, chúng ta sẽ lên đường

- Tôi tin tưởng lần rời đi này của chúng ta, sẽ có một tương lai tốt đẹp ở phía trước

Bình Luận (0)
Comment